Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1205 - Chương 1205: Đồng Thời Xuất Quan!

Chương 1205: Đồng Thời Xuất Quan! Chương 1205: Đồng Thời Xuất Quan!Chương 1205: Đồng Thời Xuất Quan!

Chương 1205: Đồng Thời Xuất Quan!

Lý Thủy Đạo vẫn đang ở trong phòng luyện đan, tiếp tục chuyên chú luyện chế món pháp bảo thứ hai.

Đây là một thanh trường kiếm màu vàng tối, nó cũng chính là món pháp bảo bản mệnh mà Uyên Cẩn Du đã dùng máu tươi để tế luyện.

Pháp bảo bản mệnh không thể cướp đoạt, nhưng có thể luyện lại.

Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, hai tay kết ấn, trong miệng liên tục lẩm bẩm. Chỉ thấy một ngọn lửa màu đen nhanh chóng bao bọc lấy thanh trường kiếm màu vàng kim này, đồng thời những đóa hoa sen vàng không ngừng thấp thoáng hiện lên trong quá trình luyện khí.

Sau khi bị Hồng Liên Hắc Hỏa nung khô, thanh trường kiếm nọ bắt đầu phát ra những tiếng kim loại nổ vang đến chói tai, hệt như đang kể về nỗi thống khổ và vật vã tranh đấu mà nó đã từng trải qua.

Nhưng đương nhiên Lý Thủy Đạo sẽ không vì vậy mà dừng tay, hắn lại thúc giục Hồng Liên Hắc Hỏa, triệt để nung chảy thanh trường kiếm kia.

Khi trường kiếm hoàn toàn hóa thành thể lỏng, đột nhiên thủ ấn của Lý Thủy Đạo biến đổi, chỉ thấy vũng kim loại thể lỏng kia bắt đầu nhanh chóng ngưng kết lại, cuối cùng đã biến thành một cây kim châm dài nhỏ.

Cây kim này vô cùng tinh xảo, mũi kim sắc bén vô cùng, ở phần giữa của kim châm có một nụ hoa sen kim loại vừa chớm nở.

Hai tháng thoáng qua, rốt cục bốn người cũng cùng nhau xuất quan. ...

Một cuộc tụ họp nhỏ trong đình viện tại Vân Ba tiểu trúc.

Thanh Minh vừa xuất quan đã thi lễ thật sâu với Lý Thủy Đạo: "Đa tạ sư tôn đã dốc lòng dạy bảo, nếu không có ngài chỉ điểm bến mê, e rằng đệ tử có làm như thế nào cũng không thể kết thành Kim Đan thượng phẩm."

Tử Yên cũng lộ ra vẻ chân tình: "Ân của sư tôn, cả đời đệ tử cũng khó quên. Nếu không có ngài truyền thụ công pháp, chỉ sợ nhóm đệ tử vẫn còn mù quáng mò mẫm trên con đường tu tiên, không thể tiến lên phía trước."

Mặc Thường ngày thường đều lạnh lùng cao ngạo, vậy mà giờ phút này cũng lộ vẻ nhu hòa hiếm thấy. Nàng chậm rãi nói: "Sư tôn, ngài là ngọn đèn sáng chỉ đường của chúng ta. Nếu không có ngài chỉ dẫn, e rằng chúng ta đã sớm lạc lối rồi."

Lý Thủy Đạo nghe ba vị đệ tử nói như vậy, trên mặt cũng hiện lên một nụ cười ôn hòa. Hắn nhẹ nhàng khoát tay áo: "Vốn dĩ các ngươi đã có tu vi tứ giai, hiện giờ mới khôi phục đến tam giai, có gì đáng mừng chứ?"

Lời này vừa nói ra, ba người Thanh Minh càng lộ vẻ kích động.

"Sư tôn, chúng ta từng bị Âm Ảnh chi chủ vứt bỏ, Âm Ảnh chỉ lực trên người đã biến mất hầu như không còn. Nếu không có ngài xuất thủ cứu giúp, sợ rằng chúng ta đã sớm bị con yêu thú nào đó trên biển nuốt mất rồi. Bây giờ có thể khôi phục tu vi, kết thành Kim Đan thượng phẩm, hết thảy đều do ngài ban ân. Chúng ta vô cùng cảm kích!"

Tử Yên cũng phụ họa nói: "Đúng vậy, sư tôn. Ngài không chỉ cứu chúng ta, còn cho chúng ta cơ hội sống lại. Nếu ngài đã trợ giúp chúng ta thành tựu Kim Đan thượng phẩm thì tất có thể trợ giúp chúng ta thành tựu Nguyên Anh kỳ. Đến khi ấy, chỉ cần tiến thêm một bước, chúng ta cũng có thể đạt tới Hóa Thần kỳ ngũ giai rồi. Đây là đại cơ duyên chúng ta chưa bao giờ dám tưởng tượng!"

Mặc Thường lại kiên định nói: "Từ nay về sau, chúng ta chính là nữ tu Nhân tộc, không còn liên quan đến Âm Ảnh Ma giới nữa. Với sư tôn, chúng ta sẽ như thiên lôi sai đâu đánh đó, tuyệt không hai lòng!"

Lý Thủy Đạo mỉm cười gật đầu. Ánh mắt của hắn có chút vui mừng, tuy ba nữ nhân này đều là nữ tu Ma tộc, nhưng lại đơn thuân hơn xa đám nữ tu Nhân tộc sinh trưởng ở nơi này.

Trên thực tế, nếu ba nàng thật sự là nữ tu Nhân tộc, hắn tuyệt đối sẽ không tốn khí lực lớn như vậy để bồi dưỡng, hắn lười chơi tâm nhãn thủ đoạn với các nàng.

Lý Thủy Đạo chậm rãi mở miệng, cất giọng ôn hòa mà trang trọng: "Rất tốt, ba người các ngươi đã kết thành Kim Đan, thì chính là cao tăng của Minh Đăng Tự ta rồi. Hôm nay, ta đã cố ý chuẩn bị cho các ngươi vài món pháp bảo, hy vọng chúng có thể trợ giúp các ngươi tiến thêm một bước trên con đường tu tiên."

Nói xong, hắn nhẹ nhàng phất ống tay áo, một món pháp bảo lập tức xuất hiện trước mắt mọi người. Đó là một cái chùy thật lớn, thân chùy màu đen, mặt trên có rất nhiều khối thủy tinh hình thoi, dày nặng mà cứng rắn.

"Đây là Trấn Hải Huyền Nham Chùy.' Lý Thủy Đạo mở miệng giới thiệu: "Chuy này chính là pháp bảo truyền thừa của Động Uyên Tiên Tộc, uy lực vô cùng, đủ để dời núi lấp biển. Các ngươi có thể luyện chế nó thành pháp bảo bản mệnh của mình, sau này khi tu luyện, cũng có thể mượn dùng lực lượng của nó để tăng cao tu vi."

Hai mắt Thanh Minh lập tức sáng lên, nàng tinh tế đánh giá món pháp bảo này, trong ánh mắt tràn ngập khát vọng. Nàng đã tận mắt chứng kiến uy năng của nó, lúc ấy Lý Thủy Đạo chỉ nhẹ nhàng vung chùy lên, cũng có thể lay động cả thiên địa.

"Ta cảm thấy rất hứng thú với món pháp bảo này." Thanh Minh cung kính nói.

"Vậy thì nó là của ngươi." Lý Thủy Đạo hào phóng nói.

"Đa tạ sư tôn ban thưởng."

Lý Thủy Đạo đưa Trấn Hải Huyền Nham Chùy cho Thanh Minh. Thanh Minh tiếp nhận cây chùy, trong lòng tràn ngập vui mừng.

Tiếp theo, hắn lại lấy ra một cây kim châm. Kim châm kia lóe lên một tia sáng chói mắt, dường như bên trong đang ẩn chứa Phật lực vô cùng vô tận

"Đây là Liên Hoa Phá Ma Châm ta vừa mới luyện chế" Lý Thủy Đạo giới thiệu: "Vật liệu chính của cây châm này chính là pháp bảo bản mệnh của Uyên Cẩn Du, sau khi được ta luyện chế lại một lần nữa, nó đã trở thành một món pháp bảo Phật môn ngũ giai. Liên Hoa Châm vừa ra tựa như Thiên Kiếm giáng thế, sắc bén vô song, không gì không phá được."

Tử Yên nghe vậy, trong mắt lóe lên một tia vui sướng. Nàng đi lên phía trước, nhẹ nhàng vuốt ve cây kim châm kia, tinh tế cảm nhận Phật lực đang ẩn chứa bên trong.

"Sư tôn, có thể ban thưởng Liên Hoa Phá Ma Châm này cho ta được không?" Tử Yên cung kính hỏi.

Lý Thủy Đạo mỉm cười gật đầu: "Đương nhiên là có thể"

Hắn lập tức đưa Liên Hoa Phá Ma Châm cho Tử Yên, Tử Yên tiếp nhận kim châm, trong lòng tràn đầy cảm kích và kính ý.

Cuối cùng, Lý Thủy Đạo lấy ra một chiếc trống nhỏ. Thân trống có màu vàng nhàn nhạt, bê mặt trống bóng loáng như ngọc, tản ra ánh sáng nhu hòa.
Bình Luận (0)
Comment