Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1206 - Chương 1206: Hắc Hóa!

Chương 1206: Hắc Hóa! Chương 1206: Hắc Hóa!Chương 1206: Hắc Hóa!

Chương 1206: Hắc Hóa!

"Đây là Linh Bì Cổ." Trong giọng nói của Lý Thủy Đạo có mang theo một tia nghiêm túc: "Chiếc trống này cũng là một món chí bảo Phật môn, chỉ cần nhẹ nhàng gõ trống, sẽ có Phạn âm vô cùng vô tận truyền ra, khiến cho thể xác và tinh thần người ta hướng Phật, quy y Phật môn. Ngày sau khi các ngươi tu luyện, có thể mượn dùng lực lượng của chiếc trống này, tinh lọc tâm linh, tăng cao tu vi."

Mặc Thường tiếp nhận Linh Bì Cổ, nàng vuốt ve mặt trống, cảm nhận được ánh sáng nhu hòa và Phật lực dao động bên trong, sau đó tò mò hỏi: "Da trống này bóng loáng như ngọc, không biết được dùng tài liệu gì chế tạo thành?”

Lý Thủy Đạo chỉ cười mà không nói...

Thiên Lan Hải có một nơi cực kỳ thần bí, trong đó ẩn chứa vô số báu vật, nhưng đi kèm với chỗ tốt cũng là nguy hiểm lớn lao.

Hai tu sĩ Hóa Thần kỳ của Vân Miểu Tiên Tộc từng ngã xuống ở đây.

Nơi đó chính là Ma Uyên Vạn Trượng.

Nó giống như là đôi mắt bí mật của biển rộng, được giấu kín trong biển sâu, chỉ có hai đại gia tộc tu tiên là Vân Miểu và Động Uyên mới nắm giữ được vị trí cụ thể của Ma Uyên Vạn Trượng, những người khác đều không thể biết được, thậm chí tu sĩ ở những nơi khác còn chưa bao giờ nghe nói đến nơi này.

Ma Uyên Vạn Trượng nằm trên bờ biển yên tĩnh, trên bờ biển có nhiều loại san hô hình thái khác nhau sinh trưởng, rất lộng lẫy xa hoa.

Ngay chính giữa đám san hô này là Ma Uyên Vạn Trượng.

Nước biển từ bốn phương tám hướng mãnh liệt ập tới, tựa như một con thác nước trút thẳng xuống Ma Uyên. Dưới lực hút của Ma Uyên, nước biển nhanh chóng lao xuống theo vách đá chót vót, phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc.

Nước biển bàng bạc chảy xuôi xuống mấy vạn dặm, đến một vị trí nào đó lại đột nhiên chảy ngược về, hình thành nên một dòng xoáy khổng lồ.

Nếu không có tu vi Nguyên Anh kỳ trở lên, chắc chắn sẽ không đột phá được dòng xoáy này.

Ở chỗ sâu bên trong Ma Uyên Vạn Trượng không có nước biển, chỉ có ma khí nồng nặc. Những luồng ma khí này hệt như khói đen tràn ngập cả vực sâu.

Bởi khu vực này được ma khí bao phủ nên có vô số ma vật sinh sôi nảy nở tại nơi đây. Hình thái của chúng khác nhau, có dữ tợn đáng sợ, có quỷ dị khó lường, tất cả đều tùy ý đi lang thang bên trong Ma Uyên, phát ra những tiếng gam khiến người ta sợ hãi.

Ở chỗ sâu bên trong Ma Uyên có một cái bóng mờ không thể nào hình dung được. Nó cứ lẳng lặng ẩn nấp ở nơi đó, không ngừng tăng cường, không ngừng thai nghén.

Bỗng nhiên có một ngày, đột nhiên nó trở nên nóng nảy, xao động bất thường, sau đó hóa thành một màn sương mù màu đen to lớn, khí tức tà ác gân như sắp xé rách không gian, khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Dường như bóng đen này có sức mạnh vô hạn, bởi vì nó có thể dễ dàng xuyên qua Ma Uyên, giống như một con hắc long đang bay lượn trong biển sâu vô hạn.

Để đến cuối cùng, nó lao ra khỏi sự trói buộc của Ma Uyên này, đi tới Thiên Lan Hải rộng lớn ngoài kia. Ngay vào lúc ấy, có một đám tu sĩ đang đi tuần tra ở nơi đây, cái bóng kia đột nhiên xuất hiện, đã khiến bọn họ trở tay không kịp.

Chỉ trong nháy mắt, cái bóng kia đã trực tiếp hóa thành móng vuốt âm ảnh thật lớn, lập tức cướp đi sinh mệnh của đám tu sĩ này.

Trong đám tu sĩ xấu số ấy, có một người trẻ tuổi tên là Lạc Vân Hiên, gã có bề ngoài anh tuấn, tu vi bất phàm.

Sau khi Lạc Vân Hiên ngã xuống, cái bóng kia trực tiếp xâm nhập vào thân thể gã, gã vốn có tu vi Nguyên Anh kỳ, nhưng sau khi bị cái bóng nọ xâm nhập, bị luông khí đen của nó lượn lờ khắp người, một luông sức mạnh cường đại đột ngột trào ra từ trong cơ thể khiến cho tu vi của gã trực tiếp gia tăng lên tới cảnh giới Luyện Hư lục giai chỉ trong nháy mắt.

Lạc Vân Hiên chậm rãi mở mắt, hai mắt đỏ bừng, ánh mắt đầy rẫy lạnh lùng tàn nhẫn. Gã khẽ nhếch môi, nở một nụ cười quỷ dị, sau đó chậm rãi bật ra đủ các loại từ ngữ mấu chốt: "Minh Đăng tự, Phật tháp...

Hơn mười năm trước, một con Xà Cừ nữ yêu đã dùng "Phật Tháp Phù Đồ Trận" biến ảo thành Phật tháp khổng lồ, giết chết tàn hồn của Âm Ảnh Chi Chủ vĩ đại.

Âm Ảnh Chi Chủ đã nghĩ hết thảy biện pháp cũng không thể truy tung được con Xà Cừ nữ yêu kia.

Vạn bất đắc dĩ, gã chỉ có thể phái một con Âm Ảnh Ma Tổ đi tới vùng hải vực ban đầu, tìm kiếm con Xà Cừ nữ yêu kia, chỉ hy vọng nàng vẫn chưa thoát đi. Nhưng gã không thể ngờ nổi, nhân loại đầu tiên bị Âm Ảnh Ma Tổ đoạt xá lại có manh mối về chuyện này.

Trên Thiên Lan Hải từng xuất hiện một tòa trận pháp Phật tháp khổng lồ cùng loại, trận pháp này vừa xuất hiện đã chém giết luôn hai tu sĩ Hóa Thần kỳ của Động Uyên Tiên Tộc.

Điều này đã đủ khiến người ta liên tưởng...

Lạc Vân Hiên vừa hắc hóa lập tức híp hai mắt lại, trong con ngươi màu đỏ máu chỉ có một nghi vấn, đó chính là ... rốt cuộc Lý Thủy Đạo biến mất kia đã đi đâu rồi?

Gã nhất định phải tìm được con Xà Cừ nữ yêu kia, chuyện này không chỉ đơn giản là trả thù vì nàng đã mạo phạm đến sự uy nghiêm chủ nhân còn bởi vì tàn hồn của chủ nhân đang lưu lạc ở bên ngoài, gã nhất định phải thu hồi nó. ....

Thương Lan Tiên Đô.

Vân Ba Tiểu Trúc giống như một viên minh châu sáng chói, được khảm nạm vào một góc của tiên đô.

Bên trong tiểu trúc có một gian phòng luyện đan, nhưng gian phòng này lại chưa bao giờ truyền ra hương khí của quá trình luyện đan, ngược lại thường xuyên có ánh lửa lập lòe, chiếu rọi ra gương mặt chuyên chú của Lý Thủy Đạo.

Lúc này, trong tay hắn đang cầm một tấm da Huyết Ngạc ngũ giai đang được nung khô trong hắc hỏa hừng hực.

Được ngọn lửa nọ không ngừng thiêu đốt, dường như tấm da máu kia đã sống lại, càng thêm rực rỡ rạng ngời, còn mơ hồ tản ra một quang sáng màu máu.

Nung khô xong, Lý Thủy Đạo cẩn thận thu tấm da máu kia vào trong tay, trên mặt hắn không hề lộ vẻ mừng rỡ, ngược lại hàng lông mày còn nhíu chặt, lộ vẻ khó xử vô cùng.
Bình Luận (0)
Comment