Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1210 - Chương 1210: Linh Am Tựt

Chương 1210: Linh Am Tựt Chương 1210: Linh Am TựtChương 1210: Linh Am Tựt

Chương 1210: Linh Âm Tự!

Được Hồng Liên Hắc Hỏa thiêu đốt, khối khoáng thạch huyền thiết kia dân dần bị hòa tan, hóa thành một dòng chất lỏng không ngừng lưu động.

Lý Thủy Đạo dùng thần niệm làm khuôn, trực tiếp đúc thứ chất lỏng kia thành một tấm lệnh bài.

Sau đó, hắn vận dụng pháp lực để khắc trận văn lên trên huyền thiết.

Chẳng bao lâu sau, một tấm lệnh bài thân phận mới tinh đã xuất hiện trong tay. Trên tấm lệnh bài này có khắc bốn chữ Phạn văn "Bí Hành Tôn Giả", mỗi một chữ đều lóe lên ánh sáng màu vàng, lộ vẻ trang nghiêm mà thần thánh.

Luyện hóa lệnh bài thân phận xong, coi như đã hoàn thành nhiệm vụ, hắn chỉ cần chờ đợi tin tức của ba nữ tử kia thôi. ...

Nửa ngày sau.

Thanh Minh dẫn theo Tử Yên và Mặc Thường trở lại Vân Ba Tiểu Trúc.

"Sư tôn, chúng ta trở về rồi." Giọng nói của Thanh Minh vẫn thanh thúy dễ nghe như trước, trong âm thanh có để lộ ra một chút mỏi mệt nhưng phần nhiều là thỏa mãn. Nàng đi đến trước mặt sư tôn, cung kính thi lễ một cái.

"Tình hình thế nào rồi?" Lý Thủy Đạo ôn hòa hỏi.

"Hồi bẩm sư tôn, chúng ta đã điều tra rõ tất cả những ngôi chùa Phật môn ở chung quanh nơi này rồi." Tử Yên tiếp lời.

"Ồ? Có phát hiện gì không?”

"Chúng ta đã đi thăm hai mươi ba ngôi chùa miếu, trong số này chỉ có hai nơi là Linh Âm Tự, Bàn Nhược đài là có linh mạch, hai nơi tu hành của Phật môn này đều ẩn giấu cực kỳ sâu." Mặc Thường nghiêm túc nói.

"Vậy các ngươi cho rằng chùa miếu nào có khả năng ẩn giấu Bí Hành Tôn Giả nhất?" Lý Thủy Đạo híp mắt hỏi.

"Linh Âm Tự." Thanh Minh trả lời.

"Vì sao?" Lý Thủy Đạo tò mò hỏi.

"Đại ẩn ẩn vu thị!"

"Được! Đi đến Linh Âm Tự trước, tìm hiểu đến cùng." Lý Thủy Đạo trầm giọng nói. ...

Trong một tòa thành trấn của phàm nhân, có một ngôi chùa miếu với hương hỏa cường thịnh. Ngôi chùa này tên là Linh Âm Tự.

Linh Âm Tự nằm ở phía Nam thành, bởi vì chùa ở trong thành nên mỗi ngày đều có vô số khách hành hương trong thành mộ danh tìm đến, thành kính khẩn cầu Phật Tổ phù hộ.

Hôm nay, có một vị tăng nhân lang thang lặng yên đi tới Linh Âm Tự. Hắn mặc tăng bào màu vàng, dáng người cao ráo, khuôn mặt tuấn mỹ, giống như Tiên nhân từ trong tranh bước ra. Bên hông hắn có treo một thiết bài, phía trên có khắc bốn cổ triện Phạn văn là "Bí Hành Tôn Giả", để lộ ra thân phận phi phàm của hắn.

Tăng nhân lang thang tiến vào trong chùa, thỉnh cầu đồng tử cho mình ngủ lại chùa một đêm. Đồng tử thấy hắn khí độ bất phàm, lập tức cung kính dẫn hắn vào trong Đại Hùng Bảo Điện, chờ đợi chủ trì tiếp kiến.

Trong Đại Hùng Bảo Điện, Phật quang chiếu khắp, tượng Phật trang nghiêm.

Lý Thủy Đạo ngôi phía trước Phật đài, nhắm hai mắt lại, bắt đầu thành kính tụng niệm kinh Phật. Giọng nói của hắn trầm thấp mà nặng nề, giống như tiếng chuông sớm trống chiều.

Lần này, Lý Thủy Đạo đã chuẩn bị cực kỳ kỹ càng, thậm chí để lấy được sự tín nhiệm của "Bí Hành Tôn Giả", hắn còn trực tiếp cạo trọc cả tóc.

Mặc dù đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng ngồi chờ mãi vẫn không thấy trụ trì Linh Âm Tự xuấy hiện, thậm chí còn không có một vị tăng nhân nào đến hỏi thăm hắn, dường như bọn họ đã quên mất hắn rồi.

Màn đêm buông xuống.

Một làn gió thơm quỷ dị thổi vào Đại Hùng Bảo Điện.

Ngay sau đó, một đám nữ tử yêu diễm giống như quỷ mị xuất hiện. Dáng người các nàng thướt tha, dung nhan quyến rũ, ánh mắt đầy mị hoặc có thể câu mất hồn phách người phàm. Nhưng sự xuất hiện của các nàng ở nơi Phật môn thanh tịnh này, lại có vẻ không hợp nhau.

Cầm đầu là một yêu nữ áo đỏ, nàng thiên kiêu bá mị, tu vi đã đạt tới cảnh giới Kim Đan. Nàng mỉm cười đầy quyến rũ, uyển chuyển tới gần từng bước một: "Ca ca à, ca ca ơi, sao lại có một vị hòa thượng tuấn tú như vậy chứ? Chàng đã khiến đám tỷ muội Linh Âm Phái chúng ta thèm chết đi được rồi."

Nói xong, nàng bắt đầu cởi bỏ xiêm y trên người mình, để lộ ra đường cong mê người bên dưới.

Những nữ tử khác cũng bắt chước làm theo, các nàng cởi xiêm y của mình, lại bày ra đủ các hành động quyến rũ, lẳng lơ, trông xinh đẹp vô cùng.

Gần như ngay lập tức, khí tức dâm mị đã tràn ngập bên trong Đại Hùng Bảo Điện.

Lý Thủy Đạo khẽ nhíu mày, sau đó hai mắt chợt mở to, đôi mắt trong suốt để lộ ra một tia thất vọng. Hắn khẽ thở dài một tiếng: "Nơi thanh tịnh của Phật môn, vì sao lại che đậy chuyện xấu, giấu giếm một đám yêu nữ như các ngươi?”

Chúng nữ tu nghe vậy, lập tức lộ vẻ không vui. Nữ tu mặc áo đỏ cam đầu cất giọng lạnh lão nói: "Chúng ta không phải là yêu nữ, mà là nữ cư sĩ Phật môn, tu luyện Hoan Hỉ Thiên Pháp. Hôm nay đến đây, chỉ muốn cùng đại sư tham ngộ thiên cơ, mong đại sư không nên hiểu lầm."

Nói xong, thân hình nữ tu áo đỏ kia lóe lên, đã hóa thành một luồng sáng màu đỏ lao thẳng về phía Lý Thủy Đạo. Tốc độ của nàng cực nhanh, thậm chí còn nhanh hơn gió.

Chỉ trong nháy mắt, nàng đã đi tới trước mặt Lý Thủy Đạo, hai tay nhẹ nhàng ôm lấy cổ hắn, đôi môi đỏ mọng khẽ hé mở, không chút ngại ngần đã hôn lên gò má hắn.

Ngay khi đôi môi đỏ mọng của nữ tu sắp chạm đến gương mặt Lý Thủy Đạo, hắn đột nhiên ra tay, trực tiếp dùng một tay đè chặt đầu nàng lại, đồng thời một luông sức mạnh giam cầm cực kỳ mạnh mẽ ập đến, khiến cho nữ tu áo đỏ kia không thể động đậy nổi.

"Sưu hồn!" Trong miệng Lý Thủy Đạo khẽ quát một tiếng.

Ngay sau đó, một luông lực lượng thần thức cường đại đã tuôn ra từ trong lòng bàn tay hắn, nhanh chóng xâm nhập vào trong đầu nữ tu kia.

Nữ tu biến sắc, nàng cảm nhận được ý thức của mình bắt đầu trở nên mơ hồ, cứ như đang bị một luồng lực lượng vô hình nào đó dẫn dắt, trực tiếp tiến vào một vùng không gian tối đen và sâu thẳm. Ở nơi ấy, nàng nhìn được quá khứ, hiện tại cùng với tương lai của mình, tất cả bí mật đều không có chỗ che giấu.

Một hồi xung đột đã kết thúc chỉ trong nháy mắt.

Những nữ tu xung quanh đều bị biến cố đột ngột này làm cho kinh hãi, sắc mặt tái nhợt, bắp chân như bị rút sạch sức lực, trái tim đập loạn xạ không ngừng.
Bình Luận (0)
Comment