Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 122 - Chương 122: Lam Hoa Ảnh!!!

Chương 122: Lam Hoa Ảnh!!! Chương 122: Lam Hoa Ảnh!!!

Ánh mắt Lý Thủy Đạo trở nên ngưng trọng, thiên phú thần thông: Bộ phong chi nhãn.

Chỉ vẻn vẹn là một bàn tay nhanh như thiểm điện vươn tới, đã chuẩn xác tiếp được thanh phi tiêu bắn về phía đầu.

Nhưng những thanh phi tiêu còn lại không gặp một chút trở ngại nào lập tức đánh lên người Lý Thủy Đạo.

Khí tức sắc bén đâm thẳng vào làn da hắn, nhưng chỉ phát ra âm thanh “Đinh đinh đang đang” giòn tan, căn bản không thể chân chính xuyên thấu.

Lý Thủy Đạo gắt gao nhìn chằm chằm vào một tu sĩ thẻ trắng trong nhóm địch nhân, ánh mắt lạnh lùng mà bén nhọn.

Đả thương hai bàn tay địch không bằng chặt đứt một ngón.

Phải lần lượt giết chết từng tên trong ba người này.

Hắn nhanh chóng bức người nọ vào trong góc, một đợt quyền đấm cước đá giáng xuống, đã đánh cho đối phương ngã nhào xuống đất.

Sau đó, hắn xoay người nhanh chóng đánh về phía tu sĩ thẻ trắng thứ hai, chiêu thức liên tục không ngừng, như lũ quét ầm ầm lao đến.

Tu sĩ thẻ trắng số hai tuyệt không thể ngăn cản thế công của hắn, đã lập tức ngã xuống đất run rẩy.

Còn tu thẻ trắng thứ ba chưa kịp chết trên tay hắn đã mất mạng dưới tay Câu Liêm vệ Chấp Pháp đường. Cũng bởi tên kia chứng kiến đám đồng bạn nhanh chóng bị hạ gục đã sợ hãi muốn chạy trốn, trực tiếp nhảy khỏi suối nước, đã bị một Câu Liêm vệ ngăn lại, đá cho một cước lăn trở về.

Nhưng vừa ngã xuống đất, tu sĩ kia lại chết rồi.

Chỉ thấy kiện ngân câu bên hông Câu Liêm vệ đang tỏa ngân quang lấp lánh khiến kẻ khác sinh lòng sợ hãi.

Đối phương đã chết rồi cũng bớt việc cho Lý Thủy Đạo, hắn nhanh chóng thả bích ngọc thiềm thừ ra cho nó thống thống khoái khoái ăn một bữa no.

Liền một lúc ăn tới năm con kim hạt, hơn nữa toàn bộ chúng nó đều là kim hạt nhất giai trung phẩm.

Tuyệt đối là đại bổ...

Có điều đại bổ như thế vẫn chưa đủ với đồng tham của hắn, bởi vì bích ngọc thiềm thừ vẫn không có ý tứ muốn thăng cấp.

Phải biết rằng, muốn đột phá Thông Linh cảnh sơ kỳ, nhanh thì một năm, chậm thì năm năm, nhưng muốn đột phá Thông Linh cảnh trung kỳ, nhanh thì mười năm, chậm lại tới ba mươi năm.

Có thể thấy, độ khó khi thăng cấp đã gia tăng gấp chục lần...

Xét đến cùng, vẫn phải dùng tài nguyên chồng chất vào mới có thể nhanh chóng thăng cấp.

Lúc này, tu sĩ Lễ đường cao giọng tuyên bố Lý Thủy Đạo thắng lợi, Lý Thủy Đạo ôm quyền chào hỏi bọn họ, sau đó rời đi.

Lúc rời đi, hắn có liếc mắt nhìn ba người trên chiến trường một cái.

Cũng không biết cả ba người này đã chết hẳn chưa...

Nhưng hiện giờ, Lễ đường đã tính toàn bộ công huân lên đầu hắn rồi, không cần thiết phải bổ thêm một đao nữa, dù sao tất cả mọi người đều bị bức bách...

Sau đó, tu sĩ Lễ đường lại đọc danh sách gồm bảy người, bảy người này đều có đồng tham thiềm thừ, bốn thẻ đỏ ba thẻ đen.

Tu sĩ Lễ đường dẫn bảy người ấy rời đi, bởi vì biểu hiện của Lý Thủy Đạo nổi bật nhất trong khe sâu thí luyện, lại có thực lực mạnh nhất trong đám người này, nên hắn đi ở đằng trước.

Lưng núi, bên ngoài khe sâu thí luyện.

Một đám người xem cuộc chiến đang tụ tập ở nơi này.

Một người trong đó mặc trang phục rất bình thường, nhưng xung quanh luôn có vài người khác đứng canh giữ hai bên trái phải của ông ta, có thể thấy được thân phận của người này không giống bình thường.

Nam nhân đứng ở trung tâm đám đông, lộ vẻ mặt vừa lòng, không khỏi mở miệng tán dương: "Người tên Lý Thủy Đạo kia rất đặc biệt, lòng mang nhân từ, hiển nhiên nhân phẩm không tồi, Ảnh Nhi, ngươi đi khảo nghiệm người này một chút, xem hắn có thể đảm nhiệm công việc kia hay không."

Ở bên cạnh người này có một vị nữ tử mặc hắc y tên là Lam Hoa Ảnh, nàng lập tức ôm quyền đáp lại: "Thúc phụ, chất nữ không rõ, Lam gia chúng ta nhân tài đông đúc, cần gì phải dùng người ngoại tộc làm việc cho chúng ta?"

"Ảnh Nhi, ngươi nên hiểu rằng, có rất nhiều chuyện phải dựa vào người ngoại tộc ra tay, người Lam gia không tiện." Lam Thanh Quang chậm rãi nói.

Lam Hoa Ảnh vẫn mang theo một tia sầu lo nói: "Rốt cuộc là gia tộc muốn ta làm cái gì?"

"Hiện tại bầu không khí bên trong Chấp Pháp đường bất chính, đã ảnh hưởng tới lợi ích của tông môn, gia tộc muốn để ngươi ra tay chỉnh đốn. Chẳng lẽ tộc trưởng không nói việc này cho ngươi?"

"Chỉ là... từ trước đến nay Chấp Pháp đường đều do từ tam đại thế gia Đinh, Tần, Ma quản lý, tuy Lam gia chúng ta là đệ nhất thế gia bên trong Ngũ Độc môn, nhưng cho tới bây giờ, đều chỉ điều khiển Lễ đường, vì sao có thể chỉnh đốn Chấp Pháp đường được?" Lam Hoa Ảnh nhăn mặt nhíu mày nói.

"Ảnh Nhi, xem ra ngươi không hiểu được ý tứ của gia tộc. Bên trên bảo ngươi đi chỉnh đốn Chấp Pháp đường chỉ là một cái cớ, còn bảo ngươi nghĩ cách nhúng tay vào sự vụ bên trong Chấp Pháp đường mới là thâm ý đích thực..."

"Hiện giờ Chấp Pháp đường đã càng ngày càng không nghe sai sử, nội bộ Chấp Pháp đường bọn họ còn bắt đầu noi theo Lễ đường của chúng ta. Bọn họ đăng ký biên soạn sách, tự phát điểm công huân, tự ban bố nhiệm vụ, lại tự kết toán công huân cho tu sĩ bên trong Chấp Pháp đường, chẳng khác nào đang tự xây dựng nên một bộ hệ thống thưởng phạt của riêng mình rồi? Đây tuyệt đối là hành động tách rời khỏi đường lối chung, muốn đi theo hướng trong phái có phái, tự thành nhất phái!"

"Theo lẽ thường, toàn bộ những tu sĩ bên trong tông môn phải quy về Lễ đường quản lý, bao gồm cả Chấp Pháp đường! Bởi vậy đây chính là thời điểm nên chỉnh đốn không khí bên trong Chấp Pháp đường một chút rồi." Ánh mắt Lam Thanh Quang lóe lên một tia lạnh lùng, nói.

"Nhưng vì sao trong gia tộc lại muốn để ta đi? Tu vi của ta yếu nhược như vậy, mọi người không sợ ta sẽ làm hỏng việc sao…" Lam Hoa Ảnh cau mày nói.

"Ảnh Nhi, ngươi là đệ nhất nhân tại Địa Bảng, cũng là đệ nhất nhân dưới Dung Linh cảnh, tu sĩ Dung Linh cảnh không tiện ra tay với ngươi, tu sĩ Thông Linh cảnh lại không phải đối thủ của ngươi, ngươi đi là thích hợp nhất."

"Nếu tu sĩ Dung Linh cảnh thực sự không biết liêm sỉ dám ra tay với ngươi, hừ! Thì chính là khiêu khích Lam gia chúng ta. Tới lúc ấy, dù Lam gia chúng ta trực tiếp ra tay diệt tộc, những gia tộc khác cũng khó mà nói được điều gì."

Bình Luận (0)
Comment