Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 123 - Chương 123: Mục Đích Của Lam Gia!

Chương 123: Mục Đích Của Lam Gia! Chương 123: Mục Đích Của Lam Gia!

"Ảnh Nhi, tuy Lam gia chúng ta là đệ nhất thế gia của Ngũ Độc môn, nhưng nếu những gia tộc khác liên hợp lại, thực lực cũng không kém, huống chi loại nội đấu này là chuyện làm tổn hại lợi ích của tông môn nhất, nếu làm không tốt, cả Ngũ Độc môn này đều sẽ hoàn toàn sụp đổ. Bởi vậy ý tứ của gia tộc rất rõ ràng, nội đấu chỉ có thể giới hạn bên trong Thông Linh cảnh, còn Dung Linh cảnh tuyệt đối không được ra tay. Kẻ nào ra tay chính là phá hư quy củ..."

"Khi muốn tổ kiến thành viên cho mình, ngươi nhất định phải nhớ kỹ, chỉ lựa chọn những kẻ là người thuộc tiểu gia tộc. Chờ tới khi chưởng môn tuyên bố chỉnh đốn không khí Chấp Pháp đường, ngươi lại dùng danh nghĩa chỉnh đốn không khí để gõ Chấp Pháp đường kia một búa, sử dụng tu sĩ Thông Linh cảnh trong tiểu gia tộc, đi đánh giết tiểu tu sĩ của ba nhà Đinh, Tần, Ma, mới làm kinh sợ Ngân Câu vệ, đạt được hiệu quả giết gà dọa khỉ, kiến tạo quyền uy, đương nhiên loại chuyện này chính là khuấy cho đục nước... còn chuyện ngươi chân chính phải làm lại là ..."

Lam Thanh Quang nói tới đây, lập tức thi triển thuật truyền âm nhập mật.

"... Như vậy mới tính là đại công cáo thành."

Lam Hoa Ảnh nghe xong, lập tức lộ vẻ mặt khiếp sợ.

Khó trách gia tộc lại quyết định để cho nàng tới làm loại chuyện này.

Chỉnh đốn không khí chỉ là cớ, sử dụng tiểu gia tộc làm kinh sợ "Đinh, Tần, Ma" cũng chỉ là một thủ đoạn trong quá trình này…

Hóa ra đây mới là mục đích cuối cùng.

"Ảnh Nhi... Ngươi phải nhớ kỹ, mục đích cuối cùng của gia tộc là muốn nhét toàn bộ những đại gia tộc khác xuống dưới quyền của mình, mà không phải là tiêu diệt bọn họ. Nội đấu tới cuối cùng kiểu gì cũng phải thỏa hiệp, dù sao tông môn sụp đổ, đối với ai cũng không có lợi, chỉ khi nào thỏa hiệp được, tới lúc ấy sẽ nghĩ biện pháp giải quyết tốt hậu quả lần này." Lam Thanh Quang dặn dò.

"Gia tộc dự tính giải quyết tốt hậu quả này như thế nào?" Lam Hoa Ảnh dò hỏi.

Lam Thanh Quang cười lạnh một tiếng: "Ảnh Nhi, ngươi phải nhớ kỹ, hễ có chuyện gì nhớ phải thông báo cho trưởng bối trong gia tộc, đừng tự mình ra tay giết người, nếu thực sự cần giết người cứ để cho người của tiểu gia tộc kia ra tay. Đến lúc đó, gia tộc muốn giải quyết tốt hậu quả cũng rất tiện lợi."

"Chất nữ hiểu được." Lam Hoa Ảnh nghe xong, lập tức xoay người rời đi.

Lý Thủy Đạo và sáu người khác được đệ tử áo trắng của Lễ đường đưa ra bên ngoài khe sâu thí luyện, bước vào một gian phòng rộng rãi.

Sáu người khác đứng ngoài chờ, còn một mình Lý Thủy Đạo được mời tiến vào một gian phòng khác

Ở nơi này, một vị đệ tử lớn tuổi đang cầm trên tay tư liệu của Lý Thủy Đạo, nghiêm túc xem xét.

Một lát sau, rốt cuộc lão giả nọ cũng tìm được mục tiêu rồi, lão lập tức mỉm cười với Lý Thủy Đạo, nói: "Chúc mừng ngươi, khe sâu thí luyện lần này ngươi nhận được bảy trăm công huân."

Lão giả lại tiếp tục giải thích: "Tự nguyện báo danh tham gia khe sâu thí luyện nhận được một trăm công huân, trận đầu suất bài chiến, cứ chiến là thắng, khen thưởng một trăm công huân."

"Trận thứ hai suất bài chiến, ngươi chiến thắng hai tu sĩ thẻ trắng, nhận được hai trăm công huân."

"Trận thứ ba suất bài chiến, ngươi lấy một địch ba, xuất chiến là thắng, nhận được ba trăm công huân."

"Tổng cộng lại, lần thí luyện này ngươi nhận được bảy trăm công huân, ngươi có ý kiến gì không?" Lão giả dò hỏi.

"Không có ý kiến." Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu.

Lão giả nọ vừa lòng gật gật đầu, rồi nhanh chóng đưa cho Lý Thủy Đạo một phần văn kiện: "Ngươi ký cái chữ lên đây đi."

Lý Thủy Đạo tiếp nhận văn kiện, cẩn thận đọc một lần, sau đó không chút do dự ký tên mình xuống.

"Hồ sơ công huân của ngươi sẽ được giữ lại ở Công Huân đường, bất cứ lúc nào ngươi và người kế thừa của ngươi cũng có thể qua nơi này tìm đọc." Lão giả thu thập văn kiện lại, nói.

"Tiền bối, muốn chuyển công huân ra ngoài, cần làm như thế nào?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.

"Ngươi muốn chuyển công huân cho gia tộc?"

Lý Thủy Đạo gật gật đầu.

"Đi Công Huân đường giải quyết." Lão giả nói.

"Đa tạ tiền bối."

"Đi thôi." Lão giả vẫy vẫy tay, Lý Thủy Đạo rời đi, bước ra phòng chờ bên ngoài.

Tiếp theo, người thứ hai trong nhóm bọn họ tiến vào...

Mọi người lại tiếp tục ngồi chờ bên ngoài, một mực im lặng không lên tiếng, ai nấy đều cẩn thận dè dặt.

Lễ đường này không đơn giản...

Nếu coi Chấp Pháp đường của môn phái là nha môn bộ khoái, thì Lễ đường này chính là sư gia kiêm quan lão gia của nha môn.

Ngay tại thời điểm Lý Thủy Đạo đang ngồi nghiêm chỉnh, chờ đợi Lễ đường làm thủ tục, một vị nữ đệ tử áo trắng nhã nhặn lịch sự chậm rãi tiến vào đại sảnh.

Ánh mắt nàng đảo qua mọi người, rồi nhẹ nhàng dò hỏi: "Xin hỏi, ai là Lý Thủy Đạo?"

Lý Thủy Đạo có chút sửng sốt, nhưng cũng nhanh chóng đứng dậy đáp: "Ta chính là Lý Thủy Đạo. Không biết cô nương có chuyện gì?"

"Đi theo ta một chuyến, có người muốn gặp ngươi." Nữ đệ tử mỉm cười nói.

Lý Thủy Đạo nhíu mày, nhưng không hề cất bước, hiển nhiên trong lòng có chút nghi ngờ.

Nữ đệ tử áo trắng cũng nhìn ra trong lòng Lý Thủy Đạo có chút nghi ngờ, vì thế mỉm cười giải thích: "Đạo hữu, đừng lo lắng, bình thường Lễ đường chúng ta tìm người đều là việc vui, cứ yên tâm theo ta đến đây đi."

Nghe xong câu này, trong lòng Lý Thủy Đạo thoáng thả lỏng hơn một chút, hắn cất bước theo vị nữ đệ tử áo trắng này rời khỏi gian phòng kia.

Hai người bọn họ đi trên một con đường đá, xuyên qua đình viện uốn lượn, dần dần xâm nhập vào chỗ sâu trong đình viện. Ánh nắng đỏ của trời chiều xuyên thấu qua cành lá chiếu xuống con đường bên dưới, tạo nên những mảng sáng tối pha trộn cùng một chỗ với nhau.

Một lát sau...

Bọn họ đi đến trước cửa một gian thư phòng lịch sự tao nhã.

Nữ đệ tử áo trắng nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Lý Thủy Đạo đi vào thư phòng. Trong thư phòng là một mảnh sự yên lặng, trên tường treo thi họa, tại giá sách bày đầy sách cổ, một luồng khí tức trầm tĩnh mà văn nhã tràn ngập bên trong.

Một nữ tử mặc hắc y, khoác áo choàng màu trắng, im lặng ngồi đẳng sau chiếc bàn đọc sách.

Ngón tay thon dài của nàng đang nhẹ nhàng lật xem một cuốn sách cổ, ánh mắt chuyên chú mà sâu thẳm.

Bình Luận (0)
Comment