Chương 1227: Tinh Lọc Ma Quật!
Chương 1227: Tinh Lọc Ma Quật!Chương 1227: Tinh Lọc Ma Quật!
Chương 1227: Tinh Lọc Ma Quật!
Lão giả nọ nhận lấy miếng ngọc bài, cẩn thận quan sát một phen, sau đó gật đầu nói: "Thì ra là cao thủ của Thiên Nguyên Phái. Thiên Nguyên Phái chính là danh môn đại phái trong Đạo môn, ngươi có thể ra tay nhắc nhở phàm nhân, đã gánh vác được một chữ Hiệp, nhưng ngươi lại dùng công pháp Phật môn, hiển thánh trước mặt mọi người như vậy, là vì sao?"
Lý Thủy Đạo có chút bất đắc dĩ nói: "Công pháp Phật môn vãn bối đang tu luyện chính là ý Tâm Hải Minh Đăng Quyết ) , mới kết thành một viên Kim Đan thượng phẩm, đạo pháp thần thông đã có uy lực rất lớn, nhưng so sánh với nó thì công pháp Đạo môn kia thực sự rất khó coi, không thể hù dọa được những phàm nhân kia."
Lão giả nghe vậy, trong mắt hiện lên vẻ tán thưởng. Sau đó, lão bật cười ha hả, thanh âm vang dội mà tràn ngập sức mạnh, dường như toàn bộ thiên địa đều run rẩy theo tiếng cười của lão: "Đã như vậy, không bằng ngươi cứ dứt khoát gia nhập vào Phật môn ta đi. Mặc dù ngươi dùng công pháp của Phật môn để kết thành Kim Đan thượng phẩm, đúng là trong tương lai sẽ tu hành đến Nguyên Anh cảnh dễ như trở bàn tay, nhưng nếu không có danh sư chỉ điểm, về sau muốn tiến thêm một bước, vẫn là ngàn nan vạn khó, không bằng bái làm môn hạ của lão phu, lão phu dẽ dẫn dắt ngươi lĩnh hội Phật môn đại đạo chân chính."
Lý Thủy Đạo nghe xong, trong lòng rất do dự. Hắn hiểu rõ lời lão giả nói không phải là giả, công pháp Phật môn bác đại tinh thâm, nhất định phải được cao nhân chỉ điểm, mới có thể tiến thêm một bước.
Nhưng bản thân hắn lại có quá nhiều bí mật, tùy ý bái một vị sư phụ lạ mặt thế này, chẳng khác nào đang tự đặt mình vào nguy hiểm.
Sau khi suy tư một lát, Lý Thủy Đạo quyết định sẽ khéo léo từ chối. Hắn mở miệng nói: "Đúng là vãn bối tu luyện công pháp của Phật môn không tệ, nhưng van bối vốn có tính tình bướng bỉnh, cứng đầu, không muốn bị quá nhiều quy củ của Phật môn trói buộc."
Lão giả nghe vậy, thoáng có chút sững sờ, sau đó lại cười ha hả nói: "Đứa nhỏ này, không ngờ lại rất thẳng thắn. Lão phu là Hành Vân Hành Giả, tuy là người trong Phật môn, nhưng làm việc không theo khuôn mẫu, cũng không câu nệ quy củ của Phật môn. Ngươi xem ta cũng để tóc tu hành, chính vì không muốn bị trói buộc bởi thế tục."
"Việc này..." Lời đã nói đến mức này, Lý Thủy Đạo cũng chỉ có thể thuận theo tự nhiên: "Tiền bối cũng mang tóc tu hành, không câu nệ quy củ Phật môn, vậy vãn bối liền cung kính không bằng tuân mệnh."
Hành Vân Hành Giả nghe xong, trong mắt toát ra vẻ vui mừng: "Tốt! Tốt! Ngươi đã có lòng như thế, ta sẽ nhận ngươi làm đồ đệ. Từ nay về sau, ngươi chính là đệ tử của Hành Vân ta."
Lý Thủy Đạo nghe xong, lập tức thi lễ thật sâu với Hành Vân Hành Giả, sau đó nói: "Đa tạ sư phụ!"
Hành Vân Hành Giả dẫn theo đồ đệ mới thu là Lý Thủy Đạo, cùng với ba người Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường, một lần nữa quay trở về Thương Lan Tiên Đô. Tiên Đô khi trước vẫn phồn hoa, mà bây giờ đã bị ma khí bao phủ, trực tiếp hóa thành một chốn luyện ngục nhân gian.
Cảnh đẹp ngày xưa không còn tôn tại, thay vào đó là bóng tối và máu tanh vô cùng vô tận.
Nhìn Ma Đô trước mắt, trong lòng Hành Vân Hành Giả tràn đầy từ bi. Lão thở dài một tiếng, chậm rãi nói: "Nơi này đã biến thành Ma Quật, ta nhất định phải tinh lọc hoàn toàn, để tránh sinh linh đồ thán thêm.”
Nói xong, lão quay sang Lý Thủy Đạo, tiếp tục nói: "Ngươi hãy tụng niệm Vãng Sinh Chú cho bọn họ, mong bọn họ sớm ngày thoát ly khổ hải, vãng sinh cực lạc." Lý Thủy Đạo nghe vậy, cũng yên lặng gật gật đầu, sau đó khoanh chân ngồi xuống, chap tay trước ngực, bắt đầu thấp giọng tụng niệm Vãng Sinh Chú. Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường thấy vậy, cũng nhao nhao noi theo, bốn người cùng cầu nguyện cho những sinh linh đã chết trên mảnh đất này.
Hành Vân Hành Giả thấy vậy thì khẽ gật đầu, chỉ thấy lão bay lơ lửng trên đỉnh Ma Đô, thân ảnh gầy còm, mái tóc trắng xám, chiếc áo vải gai đơn giản để lộ ra một loại khí chất siêu phàm thoát tục.
Dù lão chưa cạo đầu, nhưng đôi mắt sâu thẳm lại giống như có thể xuyên thủng hết thảy mọi ma chướng giữa nhân gian.
Ở thời điểm lão hít sâu một hơi, dường như không gian chung quanh cũng vì khoảnh khắc đó mà thoáng trì trệ lại.
Chỉ thấy hai tay Hành Vân Hành Giả nhanh chóng kết ấn, dường như mỗi một chỉ mỗi một chưởng trong tay lão đều ẩn chứa sự huyền bí vô cùng vô tận. Cùng với thủ ấn không ngừng biến đổi, một luông đại pháp lực Phật môn hùng hậu nhanh chóng bắn từ trong cơ thể lão ra ngoài.
Dưới sự gia trì của luông sức mạnh này, chỉ trong nháy mắt, bóng dáng của lão đã trở nên vô cùng to lớn, trực tiếp hóa thành một pho tượng Phật đỉnh thiên lập địa.
"Chúng sinh đều khổ, nguyện lực vô biên, Phật quang phổ chiếu, ma chướng tiêu tan."
Hành Vân Hành Giả thấp giọng tụng niệm, mỗi một chữ đều như kim thạch va chạm, quanh quẩn trên không trung của Ma Đô.
Khi chú ngữ vang lên, một luồng sức mạnh vô hình bắt đầu từ bốn phương tám hướng nhanh chóng hội tụ đến.
Đó chính là các sinh linh đã từng sống trong Ma Đô này, mặc dù bọn họ đã qua đời, nhưng linh hồn của bọn họ vẫn còn lưu lại ấn ký sâu đậm trên mảnh đất dưới chân. Nguyện lực của bọn họ trực tiếp hóa thành từng luồng sáng, rồi hội tụ lại, hiển hóa ra một luồng sức mạnh cường đại, gia trì lên người Hành Vân Hành Giả.
"Vạn dân một lòng, nguyện lực thành sông, Phật quang chỉ tới, diệt hết chư ma." Hành Vân Hành Giả tụng niệm một lần nữa, thanh âm càng thêm vang dội, dường như toàn bộ Ma Đô đều đang đáp lại chú ngữ của lão.
Dưới tác dụng của luồng sức mạnh này, cả tòa Ma Đô như vừa được sống lại...
Dưới Phật quang chiếu rọi, những tòa kiến trúc đã bị ma khí ăn mòn, lại bắt đầu run rẩy, sau đó dần dần tản ra một vầng hào quang vốn có.
Gạch đá, mái ngói, xà nhà của chúng lại một lân nữa tổ hợp thành bộ dáng ngày xưa, như vừa nhận được một sinh mệnh mới.
Mà những con ma đầu còn đang ẩn nấp trong bóng tối kia, lại bị những đoạn chú ngữ và chùm sáng do Hành Vân Hành Giả tụng niệm kết thành, không ngừng xuyên thấu qua cơ thể, chúng đều nhao nhao phát ra những tiếng kêu thê lương thảm thiết.
Thân hình bọn chúng bắt đầu vặn vẹo, tiêu tán, cuối cùng đã hóa thành từng sợi khói đen, biến mất trong không khí.