Chương 1228: (Phổ Độ Kinh} Thiên Quyển!
Chương 1228: (Phổ Độ Kinh} Thiên Quyển!Chương 1228: (Phổ Độ Kinh} Thiên Quyển!
Chương 1228: 《 Phổ Độ Kinh 》 Thiên Quyển!
Ngay cả con ma tu Quý Miểu Trần Hóa Thần kỳ kia cũng không thoát được ảnh hưởng này.
Khi còn sống gã từng là một kiếm tu cường đại, sau khi chết đi, cũng hóa thành kiếm ma, nhưng ở trước mặt chú ngữ và Phật quang của Hành Vân Hành Giả, gã lại không chịu nổi một đòn.
Thân kiếm của gã bắt đầu run rẩy, sau đó phát ra một tiếng "Vù vù” đầy thổn thức, cuối cùng cũng hóa thành một luồng ánh sáng màu đen, bị Phật quang tinh lọc hoàn toàn. ...
Vào khoảnh khắc này, dường như cả Thương Lan Tiên Đô đều được thoát thai hoán cốt, trở nên rực rỡ hẳn lên.
Tầng mây vốn bị ma khí bao phủ, giờ phút này đã được thay thế bằng một mảnh kim quang sáng chói.
Có cảm giác cả bầu trời đêu được Phật quang màu vàng bao phủ.
Ánh sáng kia nhu hòa mà thần thánh, nó rơi xuống mỗi một ngõ ngách bên trong tiên đô, khiến cho từng khối kiến trúc vốn bị ma khí ăn mòn, lại một lần nữa toả ra ánh hào quang vốn có.
Dưới Phật quang chiếu rọi, cành lá của những cây cổ thụ hai bên đường cũng trở nên tươi tốt, sinh cơ bừng bừng. Mỗi một phiến lá đều lóe lên quang mang trong suốt, cứ như vừa được ban cho sinh mệnh mới.
Mà những tòa kiến trúc từng bị ma khí bao phủ kia, giờ phút này cũng tản ra một vầng hào quang nhàn nhạt, cả tường ngoài, cả nóc nhà, cả khung cửa sổ của chúng nó đều một lần nữa được khôi phục nguyên trạng, giống như thời gian đã chảy ngược về tới thời khắc huy hoàng nhất của chúng rồi.
Vô số chùm sáng màu vàng kim đan xen thành một tấm lưới ánh sáng, bao phủ toàn bộ tiên đô vào trong đó.
Bên trong những chùm sáng kia có ẩn chứa nguyện lực của cả vạn dân. Chúng nó hội tụ thành một luông sức mạnh cường đại, đồng lòng bảo vệ mảnh tịnh thổ này.
Vào lúc này, Hành Vân Hành Giả khẽ mỉm cười, sau đó quay người nhìn về phía Lý Thủy đang ở bên cạnh mình, nói: "Ta muốn giao Tiên Đô này cho ngươi."
Lý Thủy Đạo nghe vậy, thoáng giật mình một cái, lại lập tức cung kính chắp tay nói: "Sư phụ, đệ tử có tài đức gì lại có thể gánh vác trọng trách này?"
Hành Vân Hành Giả cười rồi khẽ lắc đầu, lão nhìn ve phía Lý Thủy Đạo, cất giọng ôn hòa mà mạnh mẽ: "Trong lòng ngươi có thiện niệm, có thể bảo hộ phàm nhân vô tội, phần từ bi và thiện lương này đã đủ để thấy rõ bản tâm của ngươi tinh khiết rồi. Mặc dù tiên đô tạm thời bỏ trống, không có người sử dụng, nhưng dẫu sao linh mạch vẫn còn, trong tương lai chắc chắn sẽ có vô số tu tiên giả ùn ùn kéo đến. Ngươi có thể gieo Phật pháp ở đây, có thể truyền bá thiện duyên rộng rãi, cuối cùng sẽ có một ngày chứng được Bồ Đề Chính Quả."
Hành Vân Hành Giả thoáng dừng lại một chút, dường như đang cho Lý Thủy Đạo thời gian để tiêu hóa những lời này, sau đó mới tiếp tục chậm rãi mở miệng, trong giọng nói để lộ ra một loại trang trọng và thân thánh: "Đạo pháp Phật môn của chúng ta, chú trọng đến chuyện đi sâu vào dân gian, thương cảm cho dân chúng, nếm trải nỗi khổ sở và lạc thú của thế gian. Ta vốn tu luyện Phổ Độ Địa Quyển, nó bảo ta phải thâm nhập vào dân gian, cùng cam chịu nỗi thống khổ với dân chúng, cùng chia ngọt sẻ bùi, cùng đồng cam cộng khổ mới có thể hiểu rõ được chân lý thế gian, từ đó phổ độ chúng sinh. Mà nay, ta muốn truyền lại Phổ Độ Kinh} Thiên Quyển cho ngươi, nó sẽ dẫn dắt ngươi đi đến cảnh giới càng cao hơn." "《Tam Hỏa Minh Đăng Quyết 》 ngươi đang tu luyện có thể chuyển tu bất kỳ một môn công pháp nào của Phật môn. Ma 《 Phổ Độ Kinh 》 lại là công pháp chí cao của Thiên Phạm Phật Quốc, có nó, đã đủ để ngươi tu luyện đến cảnh giới Đại Thừa, thậm chí là Độ Kiếp phi thăng rồi."
"Địa Quyển mà lão phu tu luyện chú trọng đến sự cộng minh và dung hợp với vạn dân, cần tu luyện giả chân chính thể nghiệm hỉ nộ ái ố của bách tính, mới có thể lĩnh ngộ được chân lý của nó, mà Thiên Quyển lại chú trọng đến lực lượng tín ngưỡng và nguyện lực, ngươi cần thành lập Phật Tháp, truyền bá tín ngưỡng, tụ tập nguyện lực của vạn dân, làm được điều này, tự nhiên tu vi của ngươi sẽ nhanh chóng tăng trưởng."
Hành Vân Hành Giả chắp tay trước ngực, có vẻ như đang ngưng tụ nguyện lực giữa thiên địa.
Ngay sau đó, lão lại chậm rãi mở bàn tay ra, chỉ thấy vô số những điểm sáng màu vàng óng từ từ hội tụ mà đến, tựa như những ngôi sao băng cắt phá bầu trời đêm, vẽ nên một khung cảnh sáng lạn mà đồ Sộ.
Những điểm sáng này dần dần ngưng tụ thành một cuốn kim thư dày nặng, trên trang sách tản ra một mảnh quang mang dìu dịu, có cảm giác từng chữ viết bên trên đều ẩn chứa trí tuệ và sức mạnh vô cùng vô tận.
Đây chính là Phổ Độ Kinh ) Thiên Quyển, một cuốn công pháp Phật môn chí cao vô thượng.
Hành Vân Hành Giả nói khẽ: "Cho tới bây giờ, Thiên Quyển cũng không có truyền thừa cụ thể, chỉ có người tu luyện Phổ Độ Kinh Địa Quyển tới đại thành, mới có thể mở ra Thiên Quyển. Ngay cả ở Thiên Phạm Phật Quốc, cũng hiếm thấy người có thể tu luyện công pháp đến Thiên Quyển. Hôm nay, ta truyên thụ cho ngươi công pháp này, hy vọng ngươi có thể quý trọng phần cơ duyên hiện tại, không phụ sự ủy thác của ta."
Lý Thủy Đạo cung kính tiếp nhận kim thư. Chỉ trong nháy mắt, cuốn kim thư ấy đã dung nhập vào lòng bàn tay hắn, trực tiếp hóa thành một luồng kim quang ấm áp, lưu chuyển trong huyết mạch toàn thân.
Hắn cảm nhận được một luồng lực lượng hùng hậu vừa thức tỉnh trong thân thể mình, như có vô số Phật âm cổ xưa đang nói nhỏ bên tai, trực tiếp dẫn đường cho hắn tiến vào một cảnh giới mình chưa bao giờ được thể ngộ qua.
Lý Thủy Đạo nhìn về phía Hành Vân Hành Giả, cúi người thật sâu nói: "Đa tạ ân truyên pháp của sư tôn! Đệ tử chắc chắn sẽ dốc hết toàn lực, không phụ sự ủy thác của người, truyên Phật pháp cho hậu thế, phổ độ chúng sinhI"
Hành Vân Hành Giả mỉm cười gật đầu, trong nụ cười kia để lộ ra sự vui mừng và chờ mong. Sau đó, lão quay người chuẩn bị rời đi, nhưng ngay lúc xoay người rời đi, đột nhiên lão dừng bước lại, quay đầu, hướng ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía Lý Thủy Đạo.
Trâm mặc một lúc lâu, lão mới thở dài nói: "Nhất niệm thành Phật."
Lý Thủy Đạo nhướng mày, không khỏi rùng mình một cái.