Chương 1241: Hư Cảnh Càng Chân Thật, Tu Vi Cảnh Giới Càng Cao!
Chương 1241: Hư Cảnh Càng Chân Thật, Tu Vi Cảnh Giới Càng Cao!Chương 1241: Hư Cảnh Càng Chân Thật, Tu Vi Cảnh Giới Càng Cao!
Chương 1241: Hu Cảnh Càng Chân Thật, Tu Vi Cảnh Giới Càng Cao!
Trong năm năm này, có một tòa thành thị xuất hiện trong Hư Cảnh.
Khi quy mô nhân khẩu đạt tới một mức độ nhất định, tất sẽ xuất hiện thành thị, dù sao cũng phải phân công công việc, không thể để tất cả mọi người cùng làm nông được.
Trước kia dân cư bên trong Hư Cảnh vẫn chuyên môn làm chuyện nhà nông, còn dân cư bên trong Thương Lan Tiên Đô chuyên môn làm nghề thủ công, nhưng hiện giờ Thương Lan Tiên Đô đã bị vứt bỏ, đương nhiên sẽ có người muốn đi làm thủ công.
Trung tâm thành thị là một thị trường trao đổi thương phẩm vô cùng náo nhiệt.
Dưới ánh sáng dìu dịu của mặt trời, các loại vải vóc rực rỡ muôn màu, các loại y phục hàng ngày toát lên màu sáng bóng, trong khi những loại nông cụ và dao phay lại tỏa ra khí tức sắt thép lạnh lẽo. Cái nồi sắt phát ra tiếng vang xèo xèo trong lò lửa, mùi thơm mê người khuếch tán khắp nơi.
Mỗi một vật phẩm ở đây đều ngưng tụ tâm huyết và mồ hôi của những người thợ thủ công khéo léo.
Có khoảng một vạn bách tính đã từng làm nông nhưng hiện giờ đều chuyển sang làm thợ thủ công cả. Bọn họ tự tìm lấy một công việc cho mình, hoặc dệt vải, hoặc rèn sắt, hoặc điêu khắc, dân dần cư dân trong Hư cảnh đã hoàn toàn thay thế được nhóm thợ thủ công tại Thương Lan Tiên Đô lúc trước.
Quyền quản lý thành thị đã được Lý Thủy Đạo giao trọn cho một vị phú thương tên là Thương Đức Viễn.
Nếu để Lý Thủy Đạo tự mình quản lý một tòa thành thị, ít nhất hắn cũng phải tuyển nhận khoảng một trăm quan viên, nên cứ gói trọn việc này giao cho người tài ba thì không cần tuyển thêm bất cứ một viên quan lại nào cả, làm như vậy mới phù hợp với quan niệm trị vì thuận theo tự nhiên.
Thương Đức Viễn là người sinh ra và lớn lên ở vùng đất Hư Cảnh này, nhưng lại có đầu óc kinh doanh và năng lực quản lý phi phàm.
Dưới quyền quản lý của gã, thành thị luôn trật tự ngay ngắn, kinh tế ngày một phồn vinh.
Để phòng ngừa Thương Đức Viễn làm thổ hoàng đế trong Hư Cảnh, từ đó hình thành nên cục diện không thể khống chế được, Lý Thủy Đạo đã đặc biệt thiết lập một cái nha môn trong thành thị.
Ba vị nữ Bồ Tát Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường sẽ thay phiên nhau tọa trấn phía sau màn, các nàng giao các loại công việc trong tay cho hơn mười vị quan viên hoàn toàn trung thành với các nàng.
Mặt khác, cả mười mấy vị quan viên này đều đã đổi thành những gương mặt mới, những kẻ trước đó đều bị xử lý toàn bộ do thu nhận rất nhiều lợi ích từ Thương Đức Viễn rồi.
Tổng cộng chỉ có mười mấy quan viên, cực kỳ dễ giám sát.
Không quan thì không tham, ít quan thì ít tham.
Chuyện có thể sử dụng linh thạch giải quyết thì dùng linh thạch để giải quyết, nếu không phải lúc vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thiết lập quan viên, cực kỳ ít triển khai những cuộc tổng động viên dân chúng, Vĩnh viễn sẽ không bắt buộc hay cưỡng bách dân chúng di lao dịch.
Ngay cả khi trong Hư Cảnh đang cần xây dựng và quản lý một tòa thành thị, Lý Thủy Đạo cũng giao trọn công việc cho người tài ba.
Trải qua lần cảnh cáo và chỉnh đốn này, Thương Đức Viễn đã biết, mặc dù gã là thành chủ, nhưng lại thời thời khắc khắc đi bên vách núi đen, chỉ cần bất cẩn một chút thôi, kết quả cũng là vực sâu vạn truong. .…
Trong thành thị Hư Cảnh, ngựa xe như nước, dòng người như dệt.
Cửa hàng hai bên đường rực rỡ muôn màu, tiếng thét to, tiếng cò kè mặc cả liên miên không dứt, tạo thành một khúc nhạc giao hưởng động lòng người.
Mà cùng lúc đó, từng mảnh đồng ruộng bên trong Hư Cảnh cũng tràn trề sức sống.
Những ruộng lúa mạch màu vàng óng, khe khẽ rung rinh trong gió, hạt lúa trong ruộng tru nặng cúi đầu, tựa như đang kể về niềm vui sướng của một vụ mùa bội thu đầy bồn đầy bát.
Đám mục đồng cưỡi trâu nhàn nhã bước đi trên đồng cỏ, tiếng ca và tiếng sáo không ngừng vang vọng trong không khí, tạo nên một bầu không khí yên tĩnh mà an lành.
Khung cảnh đời thường khá vụn vặt nhưng vẫn toát lên được cảm giác thư thái, an lành này, không chỉ làm Hư Cảnh của Lý Thủy Đạo trở nên sinh động và chân thực hơn, nó còn mang đến cho hắn một loại cảm giác khác lạ, tựa như Hư Cảnh chỉ lộ của hắn đang từ từ mở rộng, thênh thang.
Trong lòng hắn dâng lên một luồng dự cảm mãnh liệt, có lẽ ... nếu cứ để mọi chuyện tiếp tục phát triển theo phương hướng này, thì ngay hiện tại, hắn hoàn toàn có thể đột phá Thiên Tượng Cảnh, bước về phía một cảnh giới hoàn toàn mới.
Lý Thủy Đạo nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu, dường như hắn có thể cảm nhận được từng tấc đất, từng luồng hơi thở trong lành của những cơn gió bên trong Hư Cảnh.
Phương pháp tu luyện Hư Cảnh, vốn là thứ từ xưa đến nay chưa từng có ai trải nghiệm, hết thảy mọi chuyện đều phải dựa vào chính hắn tự mình tìm tòi mà thôi.
Trọng tâm chỉ có một điểm: "Hư Cảnh càng chân thật, tu vi cảnh giới càng cao."
Tuy trong năm năm này, Lý Thủy Đạo đã thu hoạch được rất nhiều, nhưng trong hệ thống tu luyện của Phật Môn, hắn vẫn luôn tĩnh tọa, không có chút khởi sắc nào.
Đừng bảo là hắn vẫn một mực làm vị Tĩnh Tọa La Hán như thế này suốt quãng đời còn lại nhé?
Lý Thủy Đạo mở to mắt, hắn quyết định xuất quan, cũng quyết định sẽ chủ động đi hỏi thăm một chút, vì sao trong năm năm hắn tĩnh tọa lại không có ai để ý tới hắn?...
Lưu Ly sơn.
Ánh Phật quang chiếu rọi khắp nơi, những đám mây lành lượn lờ khắp chốn.
Có một tòa lầu các cổ xưa mà trang nghiêm đứng sừng sững ở chỗ sâu trong núi, đó là Truyền Kinh Lâu.
Trong tòa lầu này vốn không có kinh điển của Phật môn, chỉ có một vị Truyên Kinh La Hán.
Địa vị của Truyền Kinh La Hán chỉ đứng sau Kim Thân La Hán, nghĩa là vị trí của Truyền Kinh La Hán trong Phật môn cao hơn địa vị của một Tĩnh Tọa La Hán như Lý Thủy Đạo rất nhiều.
Lý Thủy Đạo cũng phải đi nghe ngóng mấy lân mới tìm được nơi này.
Trong Truyền Kinh Lâu, Gia Diễn La Hán mặc tăng bào màu vàng sáng, sắc mặt âm lãnh, giọng nói lanh lảnh, có chút lập lờ nước đôi, thái độ không rõ ràng.
Gã dùng ánh mắt đầy vẻ soi mói, bắt bẻ để đánh giá Lý Thủy Đạo cũng mặc tăng bào màu vàng vừa xuất hiện trước mắt mình, trong ánh mắt kia để lộ ra sự khinh thường và miệt thị.