Chương 1268: Điều Dil
Chương 1268: Điều DilChương 1268: Điều Dil
Chương 1268: Điều Đi!
Lưu Ly sơn, mây mù lượn lờ, thế núi hiểm trở, cung điện trên núi trùng trùng điệp điệp, cổ mộc che trời, tiên nhạc bồng bênh.
Đây chính là đạo trường của Tĩnh Từ Bồ Tát.
Lý Thủy Đạo đạp lên kim liên, bước vào sơn môn, một luồng linh khí tươi mát trực tiếp ùa vào mặt, khiến người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái vô cùng.
Không bao lâu sau, hắn đã bước vào ngôi chùa miếu nằm trên đỉnh núi.
Sau khi bước vào Phổ Độ Đàn, Lý Thủy Đạo lập tức bị một bầu không khí trang nghiêm thành kính bao phủ.
Tĩnh Từ Bồ Tát ngồi ngay ngắn trên đài sen, khuôn mặt nàng hiền lành, dáng vẻ trang nghiêm, khiến người ta sinh lòng kính sợ. Bồ Tát vừa thấy Lý Thủy Đạo đi đến, hai mắt hơi khép lại, khẽ gật đầu ra hiệu cho hắn tiến lên.
Lý Thủy Đạo tiến lên vài bước, đã quỳ hai đầu gối xuống đất, cung kính dập đầu một cái. Sau đó, hắn ngẩng đầu, dùng ánh mắt kiên định nhìn chằm chằm vào Tĩnh Từ Bồ Tát, chờ đợi chỉ thị của nàng.
"Pháp Hải, ngươi có biết chuyện Bảo Tượng La Hán vẫn lạc hay không?" Thanh âm Tĩnh Từ Bồ Tát giống như tiếng chuông sớm trống chiều, mờ ảo mà uy nghiêm, phảng phất như có thể xuyên thấu tâm linh người khác.
"Đệ tử đã biết." Lý Thủy Đạo cúi đầu cung kính trả lời: "Đệ tử vô cùng đau đớn, không biết Bồ Tát có chỉ thị gì?"
Tĩnh Từ Bồ Tát thở dài một tiếng, giọng nói trầm thấp mà mạnh mẽ: "Bảo Tượng La Hán đã bị Ma tộc giết chết! Ma tộc Thiên Ma giáo đã phát triển ở rất nhiều khu vực bên trong Thiên Phạm Phật Quốc, chúng tổ chức, kêu gọi những kẻ nhục mạ Phật gia nhập vào Thiên Ma giáo, sau đó triển khai đủ các hành động cực đoan, đốt giết cướp bóc, không chuyện ác nào không làm, thậm chí còn có tạo thành mối họa đồ thành."
Trong mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia nghi ngờ: "Ma tộc? Là những kẻ đến từ vực ngoại kia sao? Chẳng lẽ Chư Thiên Tiên Minh ngồi yên không để ý tới?"
Tĩnh Từ Bồ Tát khẽ thở dài, trong mắt lóe lên một nỗi sầu lo: "Chư Thiên Tiên Minh chính là tổ chức của Đạo môn, tuy bọn họ là đồng minh với Phật môn ta, nhưng hai bên vốn độc lập, không lệ thuộc vào nhau. Trừ phi Ma tộc xâm lấn quy mô lớn, bằng không bọn họ sẽ không tùy tiện can dự vào. Bây giờ chúng ta chỉ có thể dựa vào chính mình, bảo vệ phương Tịnh Thổ này."
Lý Thủy Đạo nắm chặt hai tay, cất giọng kiên định nói: "Ma tộc hung hăng ngang ngược như thế, đệ tử Phật môn ta sao có thể khoanh tay đứng nhìn? Đệ tử nguyện dốc một phần sức mọn vì Phật môn, thủ hộ Thiên Phạm Phật quốc!"
Tĩnh Từ Bồ Tát khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn vê phía Lý Thủy Đạo: "Pháp Hải, phải chăng khu vực Đạt Cống ngươi quản lý, cũng có tung tích của Ma tộc?"
Lý Thủy Đạo trầm tư một lát, sau đó đáp lời: "Bồ Tát minh giám, khu vực Đạt Cống có xuất hiện Huyết Ma giáo, nhưng đệ tử đã cố hết sức trấn áp, bọn chúng cũng không thể nhấc lên sóng gió gì quá lớn."
Tịnh Từ Bồ Tát nhíu mày, trầm giọng nói: "Địa khu Đạt Cống dân phong thuần phác, không ngờ cũng xuất hiện tung tích của Ma giáo, hiện giờ Ma giáo đã như lửa cháy lan đồng cỏ, hơi sơ sẩy một chút là có thể gây thành đại họa. Mặc dù ngươi đã trấn áp Huyết Ma giáo, nhưng Ma tộc vốn giao hoạt đa đoan, vẫn cần phải đề phòng nhiều hơn."
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Lý Thủy Đạo gật đầu đồng ý, sau đó hít sâu một hơi, ánh mắt kiên định: "Đệ tử hiểu rõ, đệ tử nhất định sẽ toàn lực ứng phó, bảo vệ khu vực Đạt Cống, không để cho Ma tộc có bất kỳ cơ hội nào."
Tĩnh Từ Bồ Tát nhẹ nhàng lắc đầu: "Pháp Hải, ngươi không cần phải thủ hộ Đạt Cống nữa. Ta đã quyết định phái Tuệ Giác La Hán đi thay thế vị trí của ngươi, hắn có tạo nghệ thâm hậu trên phương diện Phật pháp, nhất định có thể thủ hộ tốt mảnh đất kia."
Tuệ Giác La Hán?
Lý Thủy Đạo khẽ nhướng mày.
Phải biết rằng lúc trước, có hai vị La Hán từng tranh đoạt vị trí Đại Lực La Hán với hắn, một người là Tĩnh Thiền La Hán, mà người còn lại chính là Tuệ Giác La Hán.
Đúng là không thể tưởng được, chỉ mấy chục năm trôi qua, Tuệ Giác La Hán cũng trở thành Đại Lực La Hán rồi, chỉ khác là đối phương lại đến thay thế hắn, như vậy Huyết Ma Giáo...
Ngay lúc Lý Thủy Đạo đang âm thầm lo lắng, Tĩnh Từ Bồ Tát lại lật tay lấy ra một miếng Bồ Đề Ngọc trong suốt lấp lánh, trên miếng ngọc tản ra một mảnh kim quang nhàn nhạt, dường như đang ẩn chứa lực lượng vô tận bên trong.
Nàng giao miếng Bồ Đề Ngọc ấy cho Lý Thủy Đạo: "Pháp Hải, miếng Bồ Đề Ngọc trong tay ngươi là bùa hộ mệnh ta ban cho ngươi. Bên trong ẩn giấu một đạo thần thông bảo mệnh, có thể bảo vệ ngươi chu toàn trong lúc gặp phải nguy cơ sinh tử. Nhưng lực lượng thần thông này rất cường đại, không phải đến lúc vạn bất đắc dĩ, không thể tuỳ tiện sử dụng."
Lý Thủy Đạo đưa hai tay tiếp nhận miếng Bồ Đề Ngọc kia, khẽ cúi đầu thật sâu, cung kính nói: "Đa tạ Bồ Tát ban ân! Đệ tử nhất định sẽ tuân theo lời dạy bảo của Bồ Tát, không đến thời khắc sinh tử tồn vong, tuyệt đối không tùy tiện vận dụng."
Tĩnh Từ Bồ Tát tiếp tục nói: "Ngươi lập tức cầm miếng ngọc này đi tới Ma Kha bình nguyên, cùng với A Nan hiệp trợ Nộ Diễm Đầu Đà, đồng tâm hiệp lực chống đỡ Thiên Ma giáo xâm nhập, bảo vệ Ma Kha bình nguyên an bình."
"Đệ tử tuân mệnh." Lý Thủy Đạo chắp tay trước ngực, mở miệng cảm tạ.
Tĩnh Từ Bồ Tát khẽ gật đầu, lại nhắm hai mắt xuống, chắp tay trước ngực, đột nhiên thi triển thần thông.
Khuôn mặt của nàng trở nên nghiêm túc mà trang trọng lạ thường, gân như ngay sau đó, một luồng lực lượng vô hình đã phát ra từ trên người nàng, nó giống như một quầng sáng màu vàng kim trực tiếp bao phủ lấy toàn thân Lý Thủy Đạo.
Dưới lễ rửa tội của luồng lực lượng này, Lý Thủy Đạo chợt có cảm giác bản thân đang ở bên trong một vùng đất thanh tịnh, tâm linh nhận được tinh lọc, trở nên trong suốt, thuần khiết chưa từng có từ trước đến nay.
Sau khi được thần thông Tĩnh Từ Bồ Tát rửa tội, Lý Thủy Đạo lập tức cảm nhận được cả thể xác và tinh thân đều nhẹ nhõm đi nhiều, tựa như tất cả mỏi mệt và sầu lo đều tan biến theo gió.
Hắn cúi đầu thật sâu, cung kính nói: "Đại ân của Bồ Tát, đệ tử không biết lấy gì báo đáp."