Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1275 - Chương 1275: Bỏ Xe Giữ Tướng, Rửa Sạch Hiềm Nghil

Chương 1275: Bỏ Xe Giữ Tướng, Rửa Sạch Hiềm Nghil Chương 1275: Bỏ Xe Giữ Tướng, Rửa Sạch Hiềm NghilChương 1275: Bỏ Xe Giữ Tướng, Rửa Sạch Hiềm Nghil

Chương 1275: Bỏ Xe Giữ Tướng, Rửa Sạch Hiềm Nghỉ!

Trên con đường lát đá xanh, người đi đường qua lại không ngớt, bọn họ hoặc vội vàng chạy đi, hoặc nhàn nhã dạo phố, hoặc nghỉ chân nói chuyện với nhau, mỗi người đều tự làm việc của mình. Tiếng rao hàng của nhóm tiểu thương, tiếng cò kè mặc cả của khách hàng, tiếng trẻ con chơi đùa đan xen vào cùng một chỗ, hội tụ thành một khúc giao hưởng náo nhiệt.

Trong dòng người tấp nập này, Lý Thủy Đạo lại có vẻ đặc biệt yên tĩnh. Hắn mặc trên người một bộ tăng bào mộc mạc, một thân một mình xuyên qua dòng người, giống như một con cá đang bơi lội giữa biển khơi. Ánh mắt hắn sâu thẳm mà bình tĩnh, dường như có thể xuyên qua tiếng ồn ào náo động và phồn hoa này để nhìn thấy bản chất của thế giới.

một mình Lý Thủy Đạo cất bước đi trên đường phố phồn hoa này. Hắn mặc tăng bào mộc mạc, bên hông treo hai miếng mỹ ngọc, một đỏ một trắng, lần lượt được Nộ Diễm Đầu Đà và Tĩnh Từ Bồ Tát ban tặng.

Đương nhiên, tác dụng của hai miếng mỹ ngọc này chính là giám thị.

Tuy Lý Thủy Đạo có thể giấu hai miếng ngọc này đi, nhưng nếu làm như vậy, hắn sẽ bị bọn họ hoài nghi.

Việc cấp bách bây giờ là chế tạo một cái phân thân, rồi đeo hai miếng ngọc này lên cho nó, mà thân phận tốt nhất của đối phương chính là người trong Thiên Ma Giáo.

Lý Thủy Đạo chậm rãi đi qua một gian trà lâu cổ kính. Một ánh mắt dịu dàng lặng yên phủ xuống từ tầng hai của trà lâu, rơi trên người hắn. Vị nữ tử này chính là Thanh Minh, đôi mắt của nàng sâu thẳm mà sáng ngời, giống như ngôi sao sáng nhất trong bầu trời đêm.

Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường đều là đồng tham với Lý Thủy Đạo."Bí pháp đồng tham' có thể giúp bọn họ trực tiếp trao đổi mà không cần gặp mặt, tâm linh tương thông.

Lý Thủy Đạo đã dựa vào loại "bí pháp đồng tham" - thứ mà người bên ngoài không hề hay biết này - để khéo léo điều khiển thế cục của Huyết Ma Giáo, ngay dưới sự giám thị nghiêm ngặt của Nộ Diễm Đầu Đà, để đến cuối cùng, hắn đã đạt được mục đích bỏ xe giữ tướng, rửa sạch hiềm nghi.

Hương trà lượn lờ khắp trà lâu, Lý Thủy Đạo ngồi một mình bên cửa sổ, trước mặt hắn có bày một bộ ấm trà tử sa tinh xảo, ngón tay hắn nhẹ nhàng vung lên, ba bình nước suối lặng yên sôi trào trong lò lửa. Hắn nhẹ nhàng nhấc am trà lên, đổ nước trà nóng hổi vào trong chén, chỉ trong nháy mắt, hương trà nồng đậm đã tràn ngập khắp trà lâu.

Lý Thủy Đạo nhắm mắt thưởng thức, dường như bản thân đã hòa làm một thể với thứ hương trà này rồi, và dường như thứ hắn đang uống không chỉ là trà, còn là năm tháng và tâm cảnh của bản thân lắng đọng lại.

Trên lầu hai của trà lâu, Thanh Minh nhẹ nhàng đẩy cánh cửa phòng ra, theo sau nàng là hơn mười nam tử, khuôn mặt của bọn họ giống Lý Thủy Đạo đến kinh người, chỉ có trang phục khác nhau và mỗi người đều có một nét đặc sắc riêng biệt.

Thanh Minh nhìn thẳng vào Lý Thủy Đạo đang ở dưới lầu, lạnh nhạt nói: "Nhiệm vụ kế tiếp của các ngươi chính là mô phỏng nhất cử nhất động của người này, nếu ai có thể mô phỏng chân thật nhất, sẽ trở thành Ảnh Tử của giáo ta."

Những nam tử kia dồn dập gật đầu, ai nấy đều cẩn thận quan sát nhất cử nhất động của Lý Thủy Đạo. Bọn họ quan sát từ cử chỉ tới thần thái, thậm chí còn quan sát cả những động tác và biểu cảm rất nhỏ của hắn.

Dường như Lý Thủy Đạo không hề nhận ra sự tồn tại của bọn họ. Hắn vẫn tiếp tục thưởng thức trà, ngẫu nhiên cũng nói chuyện phiếm vài câu với mấy vị khách đi ngang qua lại, trong lời nói toát ra một loại cảm giác tự nhiên cởi mở và không chịu bị trói buộc vào khuôn phép.

Những nam tử kia bắt đầu bắt chước lời nói cũng như cử chỉ của Lý Thủy Đạo, bọn họ cố gắng mô phỏng theo giọng điệu, thần thái của hắn giống y như đúc.

Bọn họ đang cạnh tranh với nhau, cố gắng để cho mình trở thành người giống Lý Thủy Đạo nhất.

Mặt trời dần dần lặn ve phía Tây, màn đêm lặng yên buông xuống.

Một mình Lý Thủy Đạo ngồi thưởng thức trà đến tận đêm khuya, sau đó ngủ say trong mùi hương trà này.

Mà những nam tử trên lầu kia vẫn tiếp tục luyện tập, mãi đến tận đêm khuya mới đồng loạt tản đi.

Trải qua ba ngày tuyển chọn và luyện tập, cuối cùng đã có một vị nam tử có thể trổ hết tài năng trong khảo nghiệm lần này. Gã mặc một bộ tăng bào, bên hông treo hai miếng Phật ngọc, khuôn mặt của gã và Lý Thủy Đạo gần giống nhau như đúc, ngay cả thần thái và khí chất cũng bắt chước đến không hề có một chút khác biệt nào.

Trong tầng hầm ngầm của trà lâu, một món trang sức làm bằng ngọc thạch trông rất thanh lịch tản ra một vầng quang mang màu lam nhạt.

Lý Thủy Đạo ngồi xếp bằng trong ao, dường như thân thể của hắn đã hòa làm một thể với ao nước này rồi, mỗi một hơi thở đều thống nhất với tiết tấu dập danh rất khẽ của sóng nước xung quanh.

Nước ao trong suốt có thể nhìn thấy đáy, trực tiếp phản chiếu khuôn mặt tuấn lãng và ánh mắt kiên nghị của hắn.

Đúng vào lúc này, ba bóng hình xinh đẹp nối đuôi nhau tiến vào tâng hầm. Các nàng mặc áo bào đen, đầu đội mũ trùm, giống như u linh vừa bước ra từ trong đêm tối.

Khi bước chân các nàng nhẹ nhàng tiến vào, chiếc áo bào màu đen trên người cũng trượt xuống, để lộ ra từng mảng da thịt trắng nõn như ngọc và đôi chân thon dài.

Các nàng chính là Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường, Tam Đại Huyết Thần Tử trực tiếp điều khiển Huyết Ma Giáo.

Trên bụng các nàng đều ngưng tụ một mảnh đỏ tươi, đó là nguyện lực tà ác do tín đồ Huyết Ma Giáo ngưng tụ mà thành.

Thứ nguyện lực này giống như một ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, mang theo giết chóc điên cuồng và oán khí vô tận, hoàn toàn khác biệt với loại nguyện lực bình thản của Phật môn.

Trong khoảng thời gian này, Lý Thủy Đạo vẫn bị "giới hạn" ở bên cạnh Nộ Diễm Đầu Đà, khiến cho nguyện lực trên người các nàng đã tích góp đến trình độ cực hạn, không thể tích lũy thêm.

Nhất định phải nhanh chóng luyện hoal

"Chúng ta tới rồi." Ba nữ tử gần như đồng thanh hô lớn, trong lời nói mang theo một loại cảm giác nóng vội không thể kìm nén được.

Lý Thủy Đạo vẫn nhắm mắt dưỡng thần như trước, giọng nói trâm thấp mà giàu từ tính của hắn vang lên: 'Nếu đã đến đây thì bắt đầu đi."
Bình Luận (0)
Comment