Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1276 - Chương 1276: Nửa Tháng...

Chương 1276: Nửa Tháng... Chương 1276: Nửa Tháng...Chương 1276: Nửa Tháng...

Chương 1276: Nửa Tháng...

Ba nữ nhân nghe vậy, đều gật đầu ngay lập tức.

Các nàng bước vào trong ao, ngồi vây quanh Lý Thủy Đạo, sau đó nhắm hai mắt lại, bắt đầu dựa theo tâm pháp Ý Thiên Ma Hóa Dục Kinh ) , luyện hóa thứ nguyện lực tà ác kia.

Khi quá trình luyện hóa bắt đầu, một luồng khí tức quỷ dị lập tức sinh ra rồi nhanh chóng tràn ngập trong không khí. Từng hàng chữ máu màu đỏ tươi kia lại xuất hiện giữa không trung, giống như những con rắn đỏ không ngừng trườn bò khắp chốn, lóe lên một vâng quang mang yêu dị.

Những chữ máu này chậm rãi hạ xuống, quấn quanh thân thể bốn người, giống như ngọn lửa thiêu đốt, lại lạnh lẽo thấu xương.

Ba nữ bắt đầu lộ vẻ mặt thống khổ. Các nàng hoặc cau mày, hoặc nắm chặt hai tay, hoặc nghiến chặt hàm răng, trên gương mặt cũng biểu lộ ra những loại sắc thái dị thường, vừa mang theo dục vọng và dụ hoặc vô tận, lại biểu lộ ra áp lực và thống khổ vô biên. Nhưng Lý Thủy Đạo vẫn thản nhiên như không, tựa như bản thân hắn đang ở trong một phương tịnh thổ, bởi từ đầu tới cuối, trên mặt hắn vẫn duy trì vẻ bình tính và kiên định bình thường.

Hắn từ từ vận chuyển tâm pháp Thiên Ma Hóa Dục Kinh ) , dần dần dẫn dắt thứ pháp lực tà ác mênh mông kia ra ngoài, cuối cùng nó đã biến thành một con cự Long cuồng bạo.

Lý Thủy Đạo dựa vào tu vi thâm hậu và ý chí kiên định của mình, để triệt để phân tách luồng pháp lực này thành ba hướng, đồng thời chia sẻ cho ba nữ nhân kia, không hề giữ lại một chút nào cho bản thân cả.

Ba nữ cảm nhận được luồng sức mạnh không ngừng phun trào này, trên mặt lập tức lộ vẻ phức tạp.

Hai mắt Tử Yên trở nên sâu thắm mà mê người.

Bờ môi Mặc Thường khẽ mở, giữa hai đầu lông mày để lộ ra một loại mị thái trước nay chưa từng có.

Thanh Minh lại nhắm chặt hai mắt, nhịp hô hấp từ từ chuyển thành dồn dập.

Thực lực của ba đại Huyết Thần Tử của Huyết Ma Giáo lại một lần nữa được tăng cường, mà Lý Thủy Đạo bởi vì phóng thích ra toàn bộ tà ác, đã tiến vào một loại trạng thái kỳ ảo chưa từng có từ trước đến nay.

Vốn dĩ Lý Thủy Đạo hoàn toàn không cần thiết phải tự mang phiên toái đến cho mình khi tìm kiếm một cái bóng thế thân như vậy, nhưng hắn nhất định phải dùng chân thân xuất thủ, luyện hóa nguyện lực của Huyết Ma Giáo ở trên người ba nàng, mà trong lúc luyện hóa thì chắc chắn phải tìm một kẻ thế thân mang theo hai miếng Phật ngọc kia.

Ảnh Tử mang theo hai miếng Phật ngọc, trực tiếp rong chơi nửa tháng ngay tại trà lâu.

Trong nửa tháng này, gã chỉ tiếp xúc với người bình thường, hoàn toàn không cần lo lắng chuyện thân phận của mình bị bại lộ.

Cũng trong khoảng thời gian này, Lý Thủy Đạo liên tục bế quan với Thanh Minh, Tử Yên và Mặc Thường. Chẳng còn cách nào khác, bởi nguyện lực các nàng tích lũy được quá nhiều, nếu dùng thời gian ngắn hơn, tuyệt đối không thể luyện hóa hết.

Nhưng trong nửa tháng này, đã xảy ra một chuyện khiến người ta không thể tưởng tượng nổi.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Hôm nay, có hai vị tăng nhân bước vào trà lâu, bọn họ ăn mặc hoa lệ, trên người mang theo Phật châu lấp lánh. Ánh mắt của bọn họ sắc bén như chim ưng, trực tiếp nhìn chằm chằm vào bóng dáng đang ngồi trong góc trà lâu, nói chính xác hơn là nhìn vào hai miếng Phật ngọc được người nọ treo bên hông, không sai sót một chút nào.

Một tăng nhân trong đó có nét mặt trang nghiêm, nhưng trong mắt lại để lộ ra sự tham lam. Gã tiến lên một bước, cất giọng nói có mang theo vài phần ngạo mạn: "Đã sớm nghe nói ở nơi đây có người đang cất giấu bảo vật của Phật môn ta, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là thế. Phật ngọc bên hông ngươi chính là chí bảo của Phật môn, há có thể tùy ý đeo lên người?"

Ảnh Tử ngẩng đầu, một chút bối rối thoáng qua trên mặt, gã vội vàng giải thích: "Hai miếng Phật ngọc này, là... là ta có được từ chỗ một vị cao tăng, làm sao có thể là của các ngươi?"

Tăng nhân kia nghe vậy, sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói: "Nói bậy! Phật văn trên Phật ngọc này chính là bí pháp chỉ Đại Phạm Âm Tự ta có khắc được, sao có thể lưu truyền ra ngoài? Chắc chắn là ngươi lấy trộm, hoặc cướp được ở đâu đó rồi!"

Trong lòng Ảnh Tử vô cùng căng thẳng, gã vội vàng giải thích: "Ta... ta không phải là trộm cướp, ta..."

"Ngươi là hòa thượng giả!" Một tăng nhân khác đột ngột ngắt lời gã, vẻ mặt đầy khinh thường, sau đó giơ tay định cướp lấy Phật ngọc: "Nhìn cách ăn mặc của ngươi xem, có chỗ nào giống tăng nhân không? Tăng nhân có ai khó coi như ngươi không?”

Ảnh Tử vội vàng bảo vệ Phật ngọc, không muốn buông tay: "Phật ngọc này là ta... ta..."

Nhưng tăng nhân kia lại không nhịn được mà giơ tay lên, hung hăng tát thật mạnh lên mặt Ảnh Tử. Ảnh Tử bị đánh đến độ lảo đảo, khóe miệng tràn ra máu tươi. Trong lòng dâng lên một luồng lửa giận khó có thể nói lên lời.

Thân là giáo đồ Huyết Ma Giáo, gã từng bị tăng nhân Phật môn ức hiếp vô số lần, giờ phút này sao có thể chịu đựng được nỗi nhục nhã bậc này?

Gã đứng bật dậy, trợn trừng mắt, quát lớn: "Các ngươi là đám Phật môn bại hoại! Cũng xứng gọi là đệ tử Phật môn sao? Hôm nay ta sẽ giết các ngươi!"

Hai tăng nhân kia bị gã mắng như vậy, sắc mặt lập tức biến thành xanh mét, trong lòng giận dữ vô cùng. Bọn họ giơ nắm đấm lên, hùng hổ lao về hướng Ảnh Tử. Tuy Ảnh Tử rất dũng mãnh, nhưng xét cho cùng, gã cũng chỉ là một phàm nhân, hoàn toàn không thể chống lại hai tên tăng nhân có tu vi thâm hậu này.

Gã cố gắng lắm mới ngăn cản được vài đòn, đã bị đánh đến hộc máu, ngã xuống đất.

"Tên khốn này là Nhục Phật giả! Nhanh bắt hắn lại!"

"Chắc chắn kẻ này là đồ đệ của Thiên Ma Giáo! Nếu không sao lại to gan như vậy?"

"Bắt về thẩm vấn cho cẩn thận! Xem sau lưng hắn còn đồng đảng hay không!"

Hai gã tăng nhân vừa chửi bậy vừa kéo Ảnh Tử từ dưới đất lên. Trong mắt bọn họ lóe lên một tia sáng tàn nhẫn, giống như muốn xé rách toàn thân Ảnh Tử.

Nhưng ngay khi bọn họ sắp thực hiện được ý đồ, đột nhiên một bóng người lại bước từ ngoài cửa vào, trực tiếp xuất hiện ngay trước mặt bọn họ chỉ trong nháy mắt.
Bình Luận (0)
Comment