Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 128 - Chương 128: Đây Là Vinh Quang, Cũng Là Sứ Mệnh!!!

Chương 128: Đây Là Vinh Quang, Cũng Là Sứ Mệnh!!! Chương 128: Đây Là Vinh Quang, Cũng Là Sứ Mệnh!!!

"Ngươi đến nơi này chỉ để kiểm tra công huân thôi sao?" Lão giả kia dò hỏi.

Những lời này đã nhanh chóng kéo Lý Thủy Đạo đang rơi vào trong suy tư về tới hiện thực.

"Ách... Đương nhiên là không phải, lão sư phụ, ta muốn chia một nửa công huân cho gia tộc của mình." Lý Thủy Đạo mỉm cười nói.

Gia tộc có thể dùng công huân để trừ bớt thuế má phải nộp cho Ngũ Độc môn, nếu thuế má cần phải giao nộp toàn bộ, thì tộc nhân Lý gia đừng nói là tu luyện, chỉ sợ ngay cả cơm cũng ăn không đủ no.

Cho nên mỗi một thành viên trong gia tộc đều phải đi "kiếm công huân", đây là vinh quang, cũng là sứ mệnh.

Không chỉ một mình Lý gia bọn họ cần làm như vậy, mà toàn bộ những tiểu gia tộc phụ thuộc vào Ngũ Độc môn đều phải làm như vậy.

Chỉ có tứ đại gia tộc "Lam, Đinh, Tần, Ma" này mới không cần tộc nhân nộp công huân lên.

Kỳ thật chuyển công huân cho gia tộc, trong lòng Lý Thủy Đạo cũng không cảm thấy mâu thuẫn, dù sao gia tộc cũng dưỡng dục hắn nhiều năm như vậy, hiện giờ còn đang nuôi dưỡng phụ mẫu thân nhân và huynh đệ tỷ muội của hắn.

Điểm khiến hắn mâu thuẫn chính là một gia tộc tràn đầy nô tính, chỉ vì sợ tông môn phẫn nộ, hoặc để lấy lòng tông môn, mà bọn họ bắt trói hắn lại rời thản nhiên giao hắn cho tông môn xử trí.

Nếu thực sự đi tới một bước kia, e rằng hắn cần phải học theo Lý Thiên Tuyệt, xử lý dứt khoát mối quan hệ này.

Trong lúc Lý Thủy Đạo còn đang miên man suy nghĩ, lão giả nọ đã nhanh chóng hoàn thành đăng ký.

"Ngươi ký cái chữ vào đây."

"Cám ơn lão sư phụ." Lý Thủy Đạo lập tức ký tên xác nhận.

Hắn ký tên xong, trực tiếp nhận lấy từ trong tay đối phương một tờ đơn biên nhận, dịch vụ của Công Huân đường thật tiện lợi, hệt như đi ngân hàng gửi tiền.

"Lão sư phụ, phần công huân còn lại của ta có thể đổi được những thứ gì?" Lý Thủy Đạo lại dò hỏi.

"Một viên Hành Khí đan cần năm điểm công huân, một viên Ngọc Hành đan cần năm mươi điểm công huân, trước mắt mấy thứ này chính là vật phẩm ngươi đang cần nhất." Lão giả mỉm cười nói.

Hành Khí đan = năm mươi tiền ngọc = năm công huân.

Một ngàn tiền ngọc = một trăm công huân = hơn tám khối linh thạch.

Có vẻ như sức mua của công huân khá cao đây.

"Có thể đổi những thứ khác hay không?"

"Đương nhiên, công huân có thể đổi được tất cả mọi thứ, nếu công huân của ngươi đủ nhiều, thậm chí ngươi còn có thể đọc được Ngũ Độc Thánh Điển, trong khi linh thạch chỉ có thể mua được pháp khí, phù lục và đan dược mà thôi..."

Tại động phủ của Hải Xà đạo nhân.

"Ha ha ha ha... Thủy Đạo hiền chất, lão phu đã nghe nói tới biểu hiện của ngươi ở đại chiến suất bài rồi. Ngươi và Thủy Long đều là rường cột của Lý gia chúng ta." Lý Thiên Vũ mặc một bộ hắc y, với vẻ mặt kích động, tự mình kéo tay Lý Thủy Đạo đi vào bên trong đại sảnh.

"Thế bá, hôm nay ta tới là muốn giao vật này cho gia tộc." Lý Thủy Đạo dùng hai tay dâng lên một tờ đơn biên nhận.

Trên tờ đơn biên nhận kia có ghi rõ thời gian, địa điểm, tên chính chủ đưa tặng cho Lý gia ba trăm năm mươi điểm công huân, cũng có con dấu của Lễ đường và chữ ký của người tiếp nhận giải quyết chuyện này.

Công nghệ chế tạo nên tờ đơn biên nhận này rất tinh xảo, khó mà làm giả được.

Dù người ta thật sự có thể làm giả, thì một tờ đơn biên nhận giả cũng chẳng có tác dụng gì. Nói cho cùng, bên trong Công Huân đường đều có hồ sơ sao lưu, đưa cả hai thứ ra đối chiếu xác minh là có thể biết được đúng sai rõ ràng.

Bởi vậy mới nói, thứ này gần như không có khả năng làm giả.

"Năm ngày trước, Lý Thủy Long đã đến nơi này của ta rồi, còn ngươi hiện giờ mới đến, ngươi đã đi đâu trong năm ngày vừa qua?" Lý Thiên Vũ thân thiết hỏi.

"Ta có một số việc làm chậm trễ."

"Không sao cả, ngươi có thể đến là tốt rồi."

"Ngươi và Lý Thủy Long rất can đảm, tuổi còn trẻ đã dám tham gia tông môn thí luyện, thậm chí còn hung hăng giương cao uy danh của Lý gia ta trong đại chiến suất bài. Ngay cả lão phu cũng cảm thấy vô cùng vinh dự!" Lý Thiên Vũ lại tán dương một câu.

"Vì gia tộc, đây đều là chuyện ta phải làm." Lý Thủy Đạo mỉm cười nói.

"Ngươi đã làm gia tộc nở mày nở mặt, gia tộc cũng không thể bạc đãi ngươi, ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói với ta." Lý Thiên Vũ hào phóng nói.

"Ta muốn học tập Luyện Đan Thuật, không biết ở nơi này của Thiên Vũ thế bá có đan phương Trường Xuân đan, Hành Khí đan và Ngọc Hành đan hay không?" Lý Thủy Đạo ôm quyền hỏi.

Lý Thiên Vũ nghe vậy, thoáng im lặng một lát. Hàng chân mày khẽ nhíu, suy tư hồi lâu mới nói: "Thủy Đạo nha, ngươi có ý muốn học tập Luyện Đan Thuật, đương nhiên gia tộc sẽ toàn lực ủng hộ, đan phương ngươi muốn ta có thể đưa cho ngươi."

"Thủy Lan!" Lý Thiên Vũ cao giọng hô lớn.

Lý Thủy Lan đi vào trong điện.

"Sư phụ, sư huynh." Lý Thủy Lan lần lượt hành lễ với Lý Thiên Vũ và Lý Thủy Đạo.

Lý Thủy Lan là đồ đệ do Lý Thiên Vũ thu, cũng là tộc nhân của Lý gia, thậm chí lúc trước, nàng còn cùng Lý Thủy Đạo bước vào học đường, tiến tới tu đường.

"Ngươi đi lấy cho sư huynh ba tờ đan phương..." Lý Thiên Vũ dặn dò một phen, Lý Thủy Lan nhanh chóng bước đi rồi mang tới ba tờ đan phương.

"Đa tạ thế bá, đa tạ Thủy Lan muội tử." Lý Thủy Đạo cảm kích tiếp nhận đan phương, tỏ rõ lòng biết ơn của mình.

Đến đây, sắc mặt Lý Thiên Vũ lại có chút khó xử, ông ấy thấp giọng nói: "Tuy gia tộc ủng hộ ngươi học tập Luyện Đan Thuật, nhưng ngươi cũng biết gia tộc rất khó khăn, chỉ sợ trước mắt không thể lấy ra thảo dược dư thừa cung cấp cho ngươi luyện tập."

Ông ấy nói xong, lại có chút ngượng ngùng nhìn Lý Thủy Đạo: "Chuyện này... Ngươi chỉ có đan phương, sẽ tu luyện Luyện Đan Thuật như thế nào?"

Lý Thủy Đạo nhàn nhạt cười, hắn biết khẳng định là gia tộc không muốn lấy ra chân kim bạc trắng, cung cấp cho mình tu hành Luyện Đan Thuật.

Chung quy lại, những người như hắn và Lý Thủy Long hàng năm đều phải tham dự tông môn thí luyện, chẳng khác nào luôn có một thanh đao treo trên cổ, chỉ biết bán sức lực cho người khác, nói không chừng một ngày không xa nào đó, bọn họ sẽ chết đi.

Tỷ lệ sống sót thấp như thế, sao gia tộc có thể rót một khoản đầu tư không nhỏ vào hắn đây?

Bình Luận (0)
Comment