Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 129 - Chương 129: Thật Không Ngờ…

Chương 129: Thật Không Ngờ… Chương 129: Thật Không Ngờ…

Trừ phi nhiều lần tham dự tông môn thí luyện, đãi cát trong sóng lớn, tu vi trực tiếp đột phá bậc cửa Dung Linh cảnh, chỉ sợ đến thời điểm đó, gia tộc mới có thể bỏ được một khoản đầu tư lớn cho hắn.

"Thế bá yên tâm, ta hiểu tình cảnh khó khăn của gia tộc. Người không phải lo lắng về chuyện linh thảo, khắp nơi trên Độc Long lĩnh này đều là linh thảo, ta có thể tự mình thu thập, dùng để tu hành luyện đan." Lý Thủy Đạo mỉm cười giải thích.

Tự mình ngắt lấy những loại linh thảo kia đã để luyện đan?

Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt không tin, nhưng nếu Lý Thủy Đạo đã nói như vậy, hắn cũng không tiện nói thêm điều gì.

"Tốt lắm, ngươi đã có quyết tâm như vậy, bá phụ cũng cảm thấy kiêu ngạo vì ngươi."

"Vậy ta xin cáo từ." Lý Thủy Đạo đứng dậy, lập tức muốn cáo từ.

"Ngươi đi bộ đến đây sao?"

"Đúng vậy."

"Để ta bảo Thủy Lan điều khiển bạch hạc tiễn ngươi một đoạn đường." Lý Thiên Vũ vội vàng nói.

"Không cần làm phiền Thủy Lan muội tử, người cứ để ta đi bộ trở về cũng được, vừa vặn ta có thể thu thập thảo dược dùng để tu hành luyện đan trên đoạn đường này.” Lý Thủy Đạo mỉm cười giải thích.

"Vậy ngươi đi thong thả, có rảnh hãy qua bên này ngồi chơi."

"Thế bá khách khí rồi."

Hai người hàn huyên một hồi, sau đó Lý Thủy Đạo một mình rời khỏi động phủ của Lý Thiên Vũ, đi bộ về phía động phủ của Kim Diện Lang Quân.

Kỳ thật đi bộ trên Độc Long lĩnh rất an toàn, bởi vì tất cả những cao thủ đều bay lên trời cả. Còn những tu sĩ tới hiện giờ vẫn còn phải đi bộ thì tám chín phần mười đều không phải đối thủ của Lý Thủy Đạo hắn.

Lý Thủy Đạo đi lướt qua gian nhà trong núi của một tiểu đạo sĩ, cũng thuận tiện có thể ngắt một chút thảo dược.

Chỉ là thảo dược ở nơi này không nhiều lắm, nếu thật sự muốn tu hành Luyện Đan Thuật, hắn nên chạy tới khu chợ bốn hướng Đông Nam Tây Bắc chung quanh Độc Long lĩnh, cùng với chỗ trung tâm phường thị, vơ vét Trường Xuân Thảo, luyện Trường Xuân đan trước.

Chờ luyện thành Trường Xuân đan, lại luyện Hành Khí đan, từng bước một đi lên...

Đột nhiên, Lý Thủy Đạo dừng chân, quay đầu nhìn về phía không trung, chỉ thấy một con quạ đen nhanh chóng bay qua đỉnh đầu hắn.

Bộ lông trên mình con quạ đen nọ vô cùng u ám, trên người còn tản ra một chút yêu khí nhàn nhạt, hai mắt đỏ bừng, cái miệng không ngừng phát ra âm thanh “Quạ quạ” liên hồi.

Nó bay quanh đỉnh đầu Lý Thủy Đạo, giống như đang muốn truyền lại cho hắn một thông tin nào đó.

Lý Thủy Đạo nheo mắt, gắt gao nhìn chằm chằm vào hành động của con quạ đen.

Sau khi con quạ đen ấy xoay hai vòng, đột nhiên nó quay người bay vào chỗ sâu trong một khu rừng rậm gần đó.

Trong lòng Lý Thủy Đạo khẽ động, hắn không chút do dự đã cất bước đi theo con quạ đen kia cùng tiến vào bên trong rừng rậm.

Hắn vừa bước đi thật cẩn thận vừa vểnh tai lên lắng nghe âm thanh bốn phía.

Gió nhẹ thổi qua lá cây, phát ra tiếng động “Sa sa”, làm ánh mặt trời xuyên thấu qua ngọn cây vương vãi xuống mặt đất, tạo nên những mảng tối sáng loang lổ.

Đống lá khô dưới chân hắn phát ra tiếng vang rất nhỏ...

Rất nhanh, Lý Thủy Đạo đã gặp được một vị nữ tử mặc kính trang.

Nàng đeo đấu lạp trên đầu, che khuất hơn phân nửa khuôn mặt.

Nữ tử này có dáng người thướt tha, tựa như nụ hoa sen đã đến thời kỳ nở rộ, xinh đẹp động lòng người.

Lý Thủy Đạo lập tức nhận ra người trước mặt, trong lòng vui vẻ, hắn vội vàng đi lên, dừng ngay bên cạnh nữ tử nọ, rồi cung kính ôm quyền nói: "Sư tỷ triệu kiến, không biết có gì cần chỉ bảo?"

Trong giọng nói của hắn có mang theo một tia cung kính, cố gắng để lộ lòng kính trọng đối với vị sư tỷ này.

Lam Hoa Ảnh ngẩng mặt lên, dung nhan tinh xảo bày ra trước mắt. Nàng hướng ánh nhìn thâm thúy về phía Lý Thủy Đạo, cất giọng êm tai nói: "Đưa cái móc sắt trên người ngươi cho ta.”

Trong lời nói của nàng đã để lộ ra một tia nghiêm túc.

Tim Lý Thủy Đạo đập thình thịch, hắn vội vàng tháo cái móc sắt bên hông xuống, hai tay đưa lên cho Lam Hoa Ảnh.

Lam Hoa Ảnh tiếp nhận móc sắt trên tay Lý Thủy Đạo, thoáng điều động pháp lực, cũng không biết nàng vừa thi triển loại pháp thuật gì, chỉ biết cái móc sắt kia khẽ rung động, lập tức phát ra âm thanh trầm thấp.

Tuy âm thanh này rất giống tiếng quỷ khóc sói tru, nhưng sau khi cẩn thận lắng nghe, lại có thể phân biệt được nội dung hai người đối thoại bên trong.

"... Thủy Đạo hiền chất, lão phu đã nghe nói tới biểu hiện của ngươi ở đại chiến suất bài rồi. Ngươi và Thủy Long đều là rường cột của Lý gia chúng ta..."

"Thế bá, hôm nay ta tới là muốn giao vật này cho gia tộc."

"Ba trăm năm mươi công huân, chất nhi, ngươi đã giúp gia tộc một đại ân rồi..."

"Cống hiến sức lực vì gia tộc là trách nhiệm ta cần phải làm tròn..."

"Năm ngày trước, Lý Thủy Long đã đến nơi này của ta rồi, còn ngươi hiện giờ mới đến, ngươi đã đi đâu trong năm ngày vừa qua?"

"Ta có một số việc làm chậm trễ."

"Không sao cả, ngươi có thể đến là tốt rồi."

...

Lý Thủy Đạo nhìn Lam Hoa Ảnh, trong mắt hiện lên một tia kinh hãi không dễ phát hiện ra. Hắn đã sớm đoán được bên trong cái móc sắt này sẽ có vấn đề, nhưng thật không ngờ nó lại là cái bút ghi âm.

Chỉ là âm thanh trong này đã bị biến dạng quá nghiêm trọng, y như hai con quỷ đang nói chuyện với nhau.

Chung quy lại, trên phương diện nghe lén này vẫn là khoa học kỹ thuật hiện đại đáng tin cậy hơn nhiều.

Lam Hoa Ảnh vừa truyền phát đoạn đối thoại giữa Lý Thủy Đạo và Lý Thiên Vũ ngay trước mặt hắn, nghe xong, nàng mới mở miệng nói: “Tốt lắm, ngươi không tiết lộ cho trưởng bối gia tộc biết về chuyện ngươi đã gia nhập Chấp Pháp đường, càng không có đề cập đến ta, dù mất tích năm ngày cũng có thể qua loa tìm cớ, có thể thấy được ngươi là một người nói lời giữ lấy lời." Lam Hoa Ảnh vừa lòng gật gật đầu.

Lại nói, Lý Thủy Đạo có thể thuận lợi thông qua khảo nghiệm do gia tộc thiết lập, khiến sự tán thành đối với Lý Thủy Đạo trong lòng nàng càng gia tăng thêm gấp bội.

Lam Hoa Ảnh nói xong, lập tức vỗ túi trữ vật lấy ra tám khối linh thạch các màu, rồi lại lấy ra thêm một chuỗi tiền ngọc.

Số lượng, không nhiều cũng không ít, tính tổng giá trị cả linh thạch lẫn tiền ngọc, vừa vặn là bốn mươi khối linh thạch, hoặc một ngàn viên tiền ngọc.

Bình Luận (0)
Comment