Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1294 - Chương 1294: Khổ Khiếu Đầu Đài!

Chương 1294: Khổ Khiếu Đầu Đài! Chương 1294: Khổ Khiếu Đầu Đài!Chương 1294: Khổ Khiếu Đầu Đài!

Chương 1294: Khổ Khiếu Đầu Đài

Lưu Ly Sơn, đỉnh tiên sơn bị mây mù bao phủ, La Hán Điện nguy nga trang nghiêm.

Nhưng vào giờ phút này trong điện lại tràn ngập một loại không khí trâm trọng mà quỷ dị.

Trước kia, pho tượng của bốn người Đạt Khả La Hán, Tuệ Giác La Hán, Sát Diện La Hán và Định Tâm La Hán vốn là thứ tượng trưng cho sự uy nghiêm cùng với sức mạnh của Lưu Ly Sơn, vậy mà giờ phút này, gần như chỉ trong nháy mắt, tất cả đều vỡ nát thành vô số mảnh, rơi lả tả xuống đất.

Đây là dấu hiệu cho thấy bọn họ đã hồn phi phách tán.

Đây cũng là hồi tai họa trước nay chưa từng có của Lưu Ly Sơn.

Biến cố bất thình lình này chắc chắn sẽ khiến cho con đường nhậm chức của Khổ Khiếu Đầu Đà bị bịt kín một tâng sương mù thật dày. ...

Mấy ngày sau, tại Phổ Độ Đàn trên đỉnh Lưu Ly Sơn.

Sương sớm nhẹ nhàng lượn lờ, tựa như tiên cảnh.

Ánh nắng vàng xuyên thấu tầng mây, chiếu xuống tế đàn, trực tiếp dát lên mỗi tảng đá xanh một mảnh kim quang nhàn nhạt.

Dưới sự dẫn dắt của Lý Thủy Đạo, nhóm La Hán đã xếp hàng chỉnh tê, đứng dọc theo hai bên Phổ Độ Đàn. Bọn họ mặc áo cà sa, tay cầm pháp khí, khuôn mặt trang nghiêm, trong ánh mắt tràn ngập chờ mong và tôn kính đối với nghi thức sắp được cử hành.

Trong bầu không khí tràn ngập nghiêm túc và trang trọng này, dường như cả gió cũng ngừng thổi.

Đột nhiên, một tràng tiếng chuông du dương từ đằng xa truyền đến, trực tiếp phá vỡ bầu không khí yên lặng này. Nhóm La Hán đều ngẩng đầu nhìn về sơn môn xa xa. Chỉ thấy một đội nhân mã đang chậm rãi đi tới, người cầm đầu chính là tân chưởng môn Khổ Khiếu Đầu Đà.

Khổ Khiếu Đầu Đà có thân hình thon gầy như hạc, mặc áo cà sa màu vàng, nhưng rõ ràng là chiếc cà sa nọ không vừa người, trông cực kỳ quá khổ so với thân hình của gã. Gương mặt gã toát lên vẻ nặng nà, thậm chí ẩn sâu bên trong đôi mắt còn có một chút lo lắng.

Ngay khi Khổ Khiếu Đầu Đà xuất hiện, bau không khí bên trên Phổ Độ Đàn đã đạt đến cao trào.

Những vị La Hán đồng thời tiến lên, hành lễ với Khổ Khiếu Đầu Đà. Lý Thủy Đạo cũng đi lên phía trước, chắp tay trước ngực, cúi đầu chào Khổ Khiếu Đầu Đà.

"Cung nghênh Khổ Khiếu Phật Tôn!" Nhóm La Hán đồng thanh hô to, thanh âm vang dội, chỉnh tề.

Khổ Khiếu Đầu Đà mỉm cười gật gật đầu, bình thản đáp lễ với nhóm La Hán, rồi tiến lên Phổ Độ Đàn.

Tại đây, Khổ Khiếu Đầu Đà hít sâu một hơi, cất cao giọng nói: "Chư vị đồng môn, những chuyện xảy ra gần đây trên Lưu Ly Sơn đúng là nỗi bất hạnh lớn lao của chúng ta. Nhưng người mất cũng đã mất rồi, đứng trước chuyện này, chúng ta càng phải đoàn kết một lòng, cùng nhau vượt qua cửa ải khó khăn trước mắt."

Sau đó, gã tuyên bố một loạt biến động nhân sự: "Truyền Kinh La Hán Pháp Hải, tu vi thâm hậu, phẩm đức cao thượng, ngay hôm nay được tấn thăng làm Kim Cương La Hán, Đại Lực La Hán Tĩnh Thiền, dũng mãnh quả cảm, chiến công hiển hách, ngay hôm nay được thăng làm Truyền Kinh La Hán. Mặt khác, ta quyết định sẽ trực tiếp thăng cấp cho bốn vị Tĩnh Tọa La Hán thành Đại Lực La Hán."

Lời này vừa nói ra, nhóm La Hán bên dưới đều giật nảy mình. Bọn họ không ngờ Khổ Khiếu Đầu Đà lại nhanh chóng làm ra một loạt điều chỉnh lớn đến vậy. Nhưng nghĩ kỹ lại, đây cũng có thể xem là một phương pháp ổn định thế cục khá tốt.

Bởi vậy trên Phổ Độ Đàn lại một lần nữa vang lên âm thanh bàn tán xôn xao, nhưng lần này âm thanh kia lại tràn đầy chờ mong và hi vọng đối với tương lai.

Trên Phổ Độ Đàn, sau khi Khổ Khiếu Đầu Đà tuyên bố biến động nhân sự xong, ánh mắt của gã lập tức xuyên qua đám đông La Hán, cuối cùng đã dừng lại trên người Kim Cương La Hán mới nhậm chức là Lý Thủy Đạo.

Dưới ánh mặt trời màu vàng, thân hình gây gò của Khổ Khiếu Đầu Đà lại càng thêm cao ngất, gã nhẹ nhàng phất tay, ra hiệu cho Lý Thủy Đạo ở lại.

Đợi cho đến khi nhóm La Hán trên Phổ Độ Đàn nhao nhao tản đi, chỉ còn lại hai người là Khổ Khiếu Đầu Đà và Kim Cương La Hán Lý Thủy Đạo, Lý Thủy Đạo mới hít sâu một hơi, chậm rãi đi đến trước người Khổ Khiếu Đầu Đà, chắp tay trước ngực, cúi đầu thật sâu, cung kính nói: "Đệ tử Pháp Hải, cung kính nghe Phật Tôn chỉ thị."

Khổ Khiếu Đầu Đà chăm chú nhìn vào Lý Thủy Đạo, hồi lâu sau mới cất giọng tram ổn hữu lực: "Pháp Hải! Huyết Ma Giáo hung hăng ngang ngược ở Lưu Ly Sơn như thế, ngươi suy nghĩ sao về việc này?"

Lý Thủy Đạo trầm ngâm một lát mới nói: "Đệ tử cho rằng, sở dĩ Huyết Ma Giáo có thể thối nát như thế ở Lưu Ly Sơn, đều là vì ngã Phật từ bi."

Khổ Khiếu Đầu Đà khẽ nhíu mày hỏi: "Đây là có ý gì?"

Lý Thủy Đạo chậm rãi nói: 'Huyết Ma Giáo là do Nhục Phật giả xây dựng thành, nhưng thực ra, nó lại bắt nguồn từ sự ác độc của lòng người. Ngày xưa, Tĩnh Từ Bồ Tát chấp chưởng Lưu Ly Sơn, lòng mang từ bi, muốn dùng Phật pháp độ hóa chúng sinh, nhưng cũng chính vì nàng quá mức từ bi, mới khiến cho đám nhục Phật giả ấy càng ngày càng lớn mạnh. Ai ngờ bọn họ lại dùng bí thuật tế sống để đưa Thiên Ma từ ngoại vực tới, thậm chí còn khiến Phật Đà ngã xuống. Tất cả những chuyện này đều do lòng từ bi bị ác ý lợi dụng gây nên.”

Khổ Khiếu Đầu Đà nghe vậy, trong mắt lóe lên một tia sáng sắc bén, gã trâm giọng nói: "Toàn bộ Thiên Phạm Phật Quốc, Nhục Phật giả như kiến bu chỗ tanh, chỉ ở dưới Linh Sơn, mới có thể duy trì một vùng thanh tĩnh. Nhưng Lưu Ly Sơn lại trở thành mảnh đất ấm cho Huyết Ma Giáo phát triển, thật khiến người ta đau lòng.”

Lý Thủy Đạo tiếp tục nói: "Xin hỏi Đầu Đà, Đại Lôi Âm Tự đã đối phó với Nhục Phật giả như thế nào?"

Khổ Khiếu Đầu Đà kiên định nói: "Đại Lôi Âm Tự chính là thánh địa của Phật pháp, đối với Nhục Phật giả, đương nhiên là —— giết không thal"

Lý Thủy Đạo gật gật đầu, lại hít sâu một hơi, nói: "Đệ tử cho rằng, chính vì ngày xưa Lưu Ly Sơn quá mức từ bi, mới khiến cho Huyết Ma Giáo hung hăng ngang ngược như thế. Muốn trị tận gốc, phải dùng đạo của người trả lại cho người."
Bình Luận (0)
Comment