Chương 1307: Tiến Vào Trung Tâm Chiến Trường (2)!
Chương 1307: Tiến Vào Trung Tâm Chiến Trường (2)!Chương 1307: Tiến Vào Trung Tâm Chiến Trường (2)!
Chuong 1307: Tien Vao Trung Tam Chien Truong (2)!
Chắc chắn không thể mặc kệ những con Xích Linh Nữ Yêu này, nếu không chúng nó sẽ lấy chiến dưỡng chiến, tất thành hậu hoạn!
Hai mắt Lý Thủy Đạo híp lại, trong con ngươi lóe lên một tia quyết tuyệt.
Chỉ thấy chiếc Kim Cương Cà Sa vốn đang lóe sáng kim quang trên người hắn lại đột nhiên tỏa ánh vàng rực rỡ, lập tức bành trướng ra, hóa thành một bức màn trời cực lớn, che khuất hư không, bao phủ toàn bộ những con Xích Linh Nữ Yêu kia vào trong đó.
Những con Xích Linh Nữ Yêu kia vốn đang ở trong thâm cốc, lại bị Kim Cương Cà Sa hóa thành màn trời che phủ, muốn trốn cũng không trốn được.
"Chư thiên Thần Phật, Đại La Pháp Lôi!" Lý Thủy Đạo quát khẽ một tiếng, lôi đình mãnh liệt lập tức xuất hiện trên Kim Cương Cà Sa, vạn tia chớp đan xen cùng một chỗ, giống như là lưới trời, đột nhiên đè xuống những con Xích Linh Nữ Yêu kia.
Đám nữ yêu hoảng sợ thét lên chói tai nhưng không thể chạy thoát khỏi bố cục thiên la địa võng này, chúng bị ngàn vạn tia sét giết chết, hóa thành một đống thi thể khét lẹt.
Nhưng đúng vào lúc này, một luông ánh sáng màu tím đột nhiên rạch phá chân trời, gào thét lao tới. Đó chính là tuyệt kỹ Tử Nhật Viêm Dương của Hoang Ma.
Nét mặt Lý Thủy Đạo thoáng trở nên nghiêm trọng, hắn đã quá quen thuộc với chiêu này, chỉ thấy Lý Thủy Đạo chắp hai tay trước ngực, một luồng pháp lực cường đại tuôn ra từ trong cơ thể hắn, ngưng tụ thành một đóa hoa sen màu vàng kim, chậm rãi nở rộ trên đỉnh đầu.
"Phật quang phổ chiếu, vạn pháp bất xâm!" Lý Thủy Đạo hét lớn một tiếng.
Chỉ trong nháy mắt, đóa hoa sen màu vàng kia đã nở rộ ra một mảnh quang mang chói mắt, trực tiếp nghênh đón Tử Nhật Viêm Dương đang gào thét lao đến kia.
Hai luông sức mạnh cường đại va chạm trên không trung, bộc phát ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Dưới lực lượng trùng kích của Tử Nhật Viêm Dương, đóa hoa sen màu vàng nọ dần dần bị nghiền nát, nhưng Tử Nhật Viêm Dương cũng suy yếu đi không ít. Nhân cơ hội này, thân hình Lý Thủy Đạo lóe lên, trực tiếp biến mất tại chỗ.
"Muốn chạy à? Không dễ dàng như vậy đâu!" Hoang Ma nổi giận gầm lên một tiếng.
Sau đó, nó vỗ mạnh hai cánh, lập tức đuổi theo phương hướng Lý Thủy Đạo vừa biến mất.
Hai cánh của Hoang Ma cắt qua không trung, những nơi nó đi qua, dường như không khí cũng bị xé nứt ra thành từng vệt. Ánh mắt của nó sắc bén như chim ưng, một mực nhìn chằm chằm về phía trước, không bỏ qua bất cứ dấu vết nào của Lý Thủy Đạo.
Chỉ trong nháy mắt, tốc độ của nó đã đạt đến cực hạn, chỉ để lại từng luồng tàn ảnh.
Nhưng đúng vào lúc này, một tiếng Phật hiệu đột ngột vang lên giữa bầu trời, thanh âm hùng vĩ mà trang nghiêm, vang vọng khắp nơi trong sơn cốc.
Ngay sau đó, một chữ Vạn thật lớn xuất hiện ngay trên đỉnh đầu của Hoang Ma. Chữ Vạn kia tản ra một mảnh hào quang màu vàng chói mắt, rồi chậm rãi chuyển động giống như tự có sinh mệnh của chính mình.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ Cùng lúc đó, dưới chân Hoang Ma cũng xuất hiện một chữ Vạn, hai chữ Vạn một trên một dưới, hô ứng lẫn nhau.
"Đại La Pháp Ấn, trấn áp chư thiên!" Thanh âm Lý Thủy Đạo truyền đến từ trong hư không, trầm thấp mà uy nghiêm. Hắn vừa dứt lời, hai chữ Vạn kia đã bắt đầu cham chậm chuyển động, bên trong phù văn lập lòe, hóa thành từng sợi xiang xích màu vàng, quấn quanh người Hoang Ma.
Hoang Ma cảm nhận được trói buộc trên người, nó nổi giận gam lên một tiếng, muốn giấy giụa, nhưng những sợi xiềng xích kia lại giống như vật sống, chúng một mực gắt gao quấn quanh lấy nó, khiến nó không thể nhúc nhích được mảy may.
"Nhân loại! Ngươi còn dư thừa sức lực đến thế!" Hoang Ma giận dữ hét lên, trong thanh âm tràn đầy phẫn nộ và khó tin.
"Lời nhảm hãy để dành đến lúc lên đường di rồi nói." Giọng nói của Lý Thủy Đạo từ trong hư không truyên đến, giọng nói tràn ngập hàn ý lạnh băng.
Hắn vừa dứt lời, Kim Cương Cà Sa vừa mới đánh chết một đám Xích Linh Nữ Yêu lại giống như có linh tính, nó tự động khoác lên người Lý Thủy Đạo. Hai tay hắn chắp lại trước ngực, trong miệng lẩm bẩm, vô số đạo lôi điện màu bạc chớp động bên trong cà sa, lao thẳng về phía Hoang Ma.
Mỗi một luồng lôi điện đều ẩn chứa sức mạnh cấp bậc Hóa Thần.
Mặc dù Hoang Ma kia có tu vi Luyện Hư Cảnh, nhưng nó đã tham gia trận ác chiến ở trên chiến trường Tiên Ma này quá lâu, một thân thực lực, mười phần đã mất đi bảy tám, không thể nào chống đỡ nổi ngàn vạn thần lôi này.
Dưới sự oanh kích của Đại La Pháp Lôi, Hoang Ma liên tục gầm thét, nhưng lại không có sức giấy giụa, không thể ngăn cản được uy lực của lôi đình này.
Một đạo lôi điện cuối cùng giáng xuống, thân thể Hoang Ma lập tức bị đánh cho nát bấy. Linh hồn của nó vừa chạy ra khỏi thân thể đã vỡ vụn kia, cũng trực tiếp bị xiang xích màu vàng nọ gắt gao trói buộc lại, không thể chạy thoát.
"Không!" Linh hồn Hoang Ma rít gào, nhưng thanh âm càng ngày càng yếu ớt. Cuối cùng, linh hôn của nó cũng bị xiềng xích màu vàng kia cắn nuốt rồi biến mất trong không khí.
Sau khi đánh chết Hoang Ma, Lý Thủy Đạo cũng không dừng lại, hắn tiếp tục quá trình chậm rãi tới gân trung tâm chiến trường của mình.
Càng đi vào khu vực trung tâm của chiến trường Tiên Ma, tình thế của hắn sẽ càng nguy hiểm, mỗi một bước đi đều giống như đang đạp trên lưỡi đao, nhưng hắn vẫn không đổi sắc mặt, tâm lặng như nước.
Một lát sau, Lý Thủy Đạo chợt phát hiện một bộ Kim Giáp Khôi Lỗi gần như hoàn chỉnh. Đây chính là khôi lỗi Hóa Thần kỳ!
Hắn vui mừng vô cùng, lập tức kiểm tra một phen, xác nhận con khôi lỗi này chỉ vì hết sạch linh thạch mà tạm ngừng hoạt động, lúc này hắn mới rơi xuống từ trên không trung.
Tình huống này đã cho thấy chiến thuật biển khôi lỗi kia cũng có cực hạn, bởi những con khôi lỗi này chỉ có thể duy trì chiến đấu trong khoảng thời gian nhất định, một khi vượt qua giới hạn đó, linh thạch hao hết, chúng sẽ biến thành một đống sắt vụn.
Ngón tay Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng chạm vào, bộ Kim Giáp Khôi Lỗi kia lập tức hóa thành một vệt kim quang, bay vào bên trong Hư Cảnh của hắn. Đúng vào lúc này, một bóng người bay đến, độn quang thu lại, đối phương chính là một tu sĩ Đạo môn.