Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 1320 - Chương 1320: Thành Công Đều Là Vận Khí, Thất Bại Mới Là Chuyện Bình Thường!

Chương 1320: Thành Công Đều Là Vận Khí, Thất Bại Mới Là Chuyện Bình Thường! Chương 1320: Thành Công Đều Là Vận Khí, Thất Bại Mới Là Chuyện Bình Thường!Chương 1320: Thành Công Đều Là Vận Khí, Thất Bại Mới Là Chuyện Bình Thường!

Chương 1320: Thành Công Deu LaVan Khí, Thất Bại Mới Là Chuyện Bình Thường!

Lúc này, Hư cảnh đã được mở rộng đến ba ngàn năm trăm vạn mẫu, mà phạm vi hoạt động của nhân loại chỉ có chừng hai - ba trăm vạn mẫu mà thôi, nó chỉ là một góc của tảng băng chìm trên thế giới này.

Một ngàn vạn mẫu đất mới gia tăng kia, không hề có hải vực rộng lớn mạnh mẽ, chỉ có sông, hồ nước, đầm lầy, cùng với núi cao và nước chảy róc rách liên miên không dứt.

Những cảnh tượng tự nhiên này hệt như một bức tranh sinh động, nó trải rộng bên trong Hư cảnh, chen chúc vào trong thế giới ban đầu.

Tiếp Thiên Sơn vốn đang ở gần hai trăm vạn địa vực nơi có nhân loại hoạt động, nhưng hiện giờ đã có một ngàn vạn mẫu đất chen chúc vào giữa hai bên, nó sớm đã rời xa nơi ở của người dân, thì đương nhiên đám phàm nhân như Thương Nghi không thể nào vượt qua cả ngàn dặm đường, chỉ có thể lạc trong khu vực rộng lớn này, bắt đầu rơi vào đói khát và hỗn loạn mà thôi.

Về phần vương triều của nhân loại, từ ban đầu đến tận hiện tại, Lý Thủy Đạo vẫn chưa từng có ý định thành lập.

Bởi vì cái gọi là nước nhỏ dân thưa, tiếng gà gáy chó sủa đều có thể nghe thấy, nhưng cả đời không qua lại với nhau.

Nền thống trị bên trong Hư cảnh vốn đi theo phương hướng "Thiếu quan" đến cực hạn, bởi chỉ có thiếu quan mới có thể ít tham, ít tham thì dân tâm an ổn trật tự, mà an ổn trật tự thì đương nhiên có thể mở ra vạn thế thái bình.

Thương Nghi là chủ của một thành, Lý Thủy Đạo chỉ yêu cầu gã điêu hành thành thị, quản lý tốt thị trường bên trong Thương thành, ngăn chặn những kẻ lừa gạt lũng đoạn thị trường, sau đó làm tốt chuyện phân công bố trí vệ sinh là được.

Vậy mà dã tâm của người này lại lớn đến mức muốn thành lập vương triều, muốn phân đất phong hầu trong thiên hạ, đúng là không biết bản thân có bao nhiêu cân lượng.

Trên thực tế, từ trước đến nay, Lý Thủy Đạo vốn không có ý định đi để ý tới gã, nhưng không ngờ vận khí của người này thật không tệ, lại vừa vặn đụng phải thời điểm diễn ra nghi thức cắn nuốt "Càn Khôn Linh Vực" của Lý Thủy Đạo mà gã lại ngu xuẩn đến mức coi loại nghi thức này như là ông trời cho phép gã lập quốc.

Chuyện đến mức này, hắn cũng chỉ có thể tùy ý bỏ mặc cho kẻ này chết trong núi rừng hoang vắng, tự sinh tự diệt mà thôi.

Một ngàn vạn mẫu đất mới tăng lên có tiềm lực rất lớn, nếu tiến hành cải tạo cẩn thận nhóm ao đầm sông ngòi trong đó, thì ít nhất cũng có thể cải tạo ra năm triệu mẫu ruộng tốt phì nhiêu, đủ để chống đỡ cho nhân khẩu trong Hư cảnh bành trướng thêm một lần nữa.

Vốn dĩ lượng dân cư bên trong Hư cảnh đã đạt tới trăm vạn, hiện giờ lại cộng thêm những mảnh ruộng tốt mới gia tăng này, ít nhất là dân cư có thể tăng trưởng đến ba trăm năm mươi vạn.

Hơn nữa, phương thức sinh tôn 'Sống dựa vào nguồn nước và cỏ [1] cũng tạo điều kiện cho mọi người phát triển thêm nghề đánh cá, nuôi thả, dựa vào sự thay đổi ấy, có lẽ con số dân cư còn có thể tiếp tục tăng lên, đạt tới năm trăm vạn, thậm chí là nhiêu hơn nữa, mà không hề tôn tại một chút nguy cơ phát sinh nạn đói nào.

[1]: Sống dựa vào nguồn nước và cỏ miêu tả một lối sống gắn liền với tự nhiên, nơi con người phải di chuyển để tìm kiếm nguồn thức ăn và nước uống cho bản thân và gia súc. Lối sống này thường thấy ở các dân tộc du mục, như người Mông Cổ.

Chỉ có điều, phương thức sản xuất theo kiểu đánh cá và nông canh hoàn toàn khác nhau, những ngư dân 'sống dựa vào nguồn nước và cỏ tất sẽ trở thành dân tộc du mục.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ

Dân tộc du mục và dân tộc nông canh tất trở thành kẻ thù truyền kiếp của nhau, một khi hai bên xảy ra chiến tranh, tất nhiên bọn họ sẽ tự thành lập quốc gia của riêng mình.

Đấn lúc đó, Lý Thủy Đạo còn muốn thực thi chính sách 'Không quốc, thiếu quan lại gân như không thể làm được.

Mặt khác, những khu ao đầm sông hồ này cũng cực kỳ có lợi cho một số yêu quái sinh sôi nảy nở. Nhất là cóc yêu và xà yêu.

Tuy thời điểm bọn chúng còn nhỏ tuổi, hình thể cũng sẽ nhỏ theo, nhưng một khi đám này trưởng thành, tất sẽ lấy nhân loại làm thức ăn.

Có điều, bọn chúng chính là thủ hộ thú của Hư cảnh, Lý Thủy Đạo không thể đuổi tận giết tuyệt những con yêu thú này.

Để giải quyết vấn đề đó, Lý Thủy Đạo bắt đầu quy hoạch phạm vi hoạt động của yêu thú. Hắn thi triển thân thông, trực tiếp định ra một vùng lãnh địa dành riêng cho yêu thú ở trong Hư cảnh, để chúng nó tự do hoạt động bên trong khu vực này, cố gắng hết sức để tách rời con người và yêu thú. ...

Tiên giới.

Rốt cuộc Lý Thủy Đạo cũng mở mắt ra từ trong quá trình bế quan thật sâu.

Trải qua lần bế quan này, hắn đã tỉ mỉ bố trí hết thảy mọi thứ bên trong Hư cảnh, diện tích Hư cảnh cũng tăng lên rất nhiều, tương ứng với đó, tu vi Hư cảnh của hắn cũng có chỗ tăng lên, nhưng vẫn chưa thể chạm đến cảnh giới lục giai.

Vốn dĩ con đường tu hành Hư cảnh này chỉ có thể tu luyện tới tứ giai đỉnh phong, nhưng Lý Thủy Đạo đã tu luyện tới ngũ giai.

Thành tựu của hắn, có thể nói là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả, bởi vậy mỗi một bước đi về phía sau đều cần chính hắn tự đi tìm kiếm, mày mò.

Thành công đều là vận khí, thất bại mới là chuyện bình thường.

Ánh mắt Lý Thủy Đạo chuyển hướng, nhìn về phía nữ hài Ma tộc đang quỳ gối trước mặt mình - Tử Lăng. Nàng đang quỳ ở nơi đó, thân thể mềm mại mang theo một tia run rẩy không cách nào che giấu đi. Đôi mắt nàng nhắm nghiền, dường như đã biết trước tất cả những chuyện sắp xảy ra tiếp theo rồi.

Tử Lăng chậm rãi mở miệng, giọng nói tràn đầy quyết tâm và kiên định: "Ma Chủ đại nhân, xin hãy để ta trở thành đồng tham của ngài. Ta nguyện ý cùng ngài tu luyện, cùng ngài đi tìm kiếm cảnh giới chưa biết kia."

Lý Thủy Đạo hơi gật đầu, giọng nói tram thấp mà giàu từ tính của hắn vang lên: "Tử Lăng, ngươi có biết, con đường này tràn ngập những điều chưa biết và nguy hiểm? Một khi đã bắt đầu, sẽ không thể quay lại.'

Tử Lăng kiên định ngẩng đầu, trong mắt lóe lên vẻ kiên định: "Ta biết, Ma Chủ đại nhân. Nhưng ta nguyện ý, vì gia tăng cảnh giới, ta nguyện ý trả giá tất cả."
Bình Luận (0)
Comment