Chương 1329: Dục Nghiệt Ta Mal
Chương 1329: Dục Nghiệt Ta MalChương 1329: Dục Nghiệt Ta Mal
Chuong 1329: Duc Nghiet Ta Mal
Nàng nhìn theo luồng sức mạnh kia, chỉ thấy một con Ma vật hình tròn đang trôi nổi trên không trung. Toàn thân Ma vật kia tản ra khí tức tà ác đậm đặc, vô số những nhánh xúc tu rủ xuống từ trên người nó, mỗi một nhánh xúc tu đều kết nối với một nhân loại, dùng thứ này để điều khiển hành động của bọn họ.
Trong lòng Tử Lăng rùng mình, nàng hạ giọng nói: "Chủ nhân, đây là Dục Nghiệt Tà Mail"
"Lui ra ngoài!" Giọng nói của Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng lướt qua nội tâm Tử Lăng. Hai người vốn là đồng tham, cho nên tâm linh tương thông.
Ở khoảng cách gần như vậy, lại phải đối mặt với loại Ma đầu như Dục Nghiệt Tà Ma này, Tử Lăng đã sớm bị dọa cho sắc mặt tái nhợt.
Tử Lăng chậm rãi di chuyển. Dưới thần thức của Dục Nghiệt Tà Ma tập trung vào, dưới ánh mắt của những nhân loại đang bị nó điều khiển, Tử Lăng lui vào trong mây mù.
Rời khỏi lãnh địa của Dục Nghiệt Tà Ma, trở lại nơi an toàn, Tử Lăng tìm một phương hướng khác tiếp tục tiến lên. Nàng đi ở giữa mây mù, trong lòng tràn đầy cảnh giác.
Đột nhiên, trong mây mù vang lên một tiếng xé gió. Tử Lăng giật mình, nàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy hai luồng kiếm quang bay vụt ra từ trong mây mù rồi nhanh chóng tới gần nàng.
Tử Lăng không kịp né tránh, thậm chí nàng cũng không kịp làm ra bất kỳ phản ứng nào. Ngay trong nháy mắt này, một luồng sức mạnh cường đại đột nhiên bao trùm lấy nàng, mang nàng rời khỏi chỗ cũ.
Khi Tử Lăng mở mắt ra lần nữa, nàng chợt phát hiện mình đã trở lại Hư Cảnh, dường như hết thảy những chuyện vừa rồi chỉ là một giấc mộng. ....
Ở ngoại giới, có hai kiếm tu Nhân tộc vừa xuyên qua mây mù trong Tích Vân Cốc.
Bọn họ bất ngờ phát hiện một nữ tử Ma tộc chỉ có tu vi nhị giai. Cả hai nhanh chóng tiếp cận, muốn bắt sống nàng, nhưng điều làm người ta bất ngờ lại xảy đến, hai người chỉ cảm thấy trước mắt hoa lên, rồi trong nháy mắt sau đó, nữ tử Ma tộc kia đã biến thành một vị hòa thượng mặc tăng bào màu đen, khuôn mặt trang nghiêm, trên người tản ra một mảnh Phật quang nhàn nhạt.
"Hừ, hay cho một yêu nữ Ma tộc, dám ngụy trang thành đệ tử Phật môn ta!" Triệu Lăng Phong hừ lạnh một tiếng, kiếm quang như dải lụa chém thẳng tới cổ hòa thượng kia.
Hòa thượng kia chắp tay trước ngực, sừng sững bất động, trên người bắn ra Kim Cương Tráo chói mắt của Phật môn, trực tiếp ngăn cản kiếm quang của Triệu Lăng Phong. Trên Kim Cương Tráo kia có Phật văn lưu chuyển, tản ra kim quang nhàn nhạt, hiển nhiên là một môn pháp bảo Phật môn cực kỳ cao thâm.
"Ngã Phật từ bi, hai vị thí chủ hiểu lầm rồi, ban tăng Pháp Hải, chính là Đao Phong thám báo của Nhân tộc, phụ trách thăm dò hướng di của Ma tu trong Tích Vân Cốc này." Hòa thượng chắp tay trước ngực, trong miệng tụng niệm một tiếng Phật hiệu, trong giọng nói tràn ngập uy nghiêm và từ bi.
Huyền Lãnh Ngưng và Triệu Lăng Phong liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đều lóe ra một chút nghi ngờ.
Rõ ràng là vừa rồi bọn họ đã tận mắt nhìn thấy nữ hài Ma tộc kia biến thành một hòa thượng mặc tăng bào màu đen trong nháy mắt, loại thuật pháp biến thân quỷ dị này khiến cả hai cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
"Ồ? Ngươi là thám báo của Nhân tộc?" Mặc dù giọng nói của Huyền Lãnh Ngưng vẫn bình tĩnh như trước, nhưng trong mắt lại có thêm một tia cảnh giác. Nàng cẩn thận đánh giá vị hòa thượng tự xưng là Pháp Hải trước mắt này, có ý đồ muốn tìm ra một chút sơ hở trên người hắn. Lý Thủy Đạo mỉm cười, sau đó lấy ra một cây lệnh tiễn từ trong ngực áo. Đây là tín vật do chấp lệnh quan của quân đội Nhân tộc ban cho hắn. Phía trên lệnh tiễn có khắc phù văn tinh xảo, tản ra kim quang nhàn nhạt, hiển nhiên là một vật bất phàm. Hắn đưa nó tới trước mặt hai người: "Vật này chính là lệnh tiễn của quân đội Nhân tộc, là thứ không thể làm giả được. Bần tăng đúng là thám báo của Nhân tộc, phụ trách điều tra hướng đi của Ma tộc."
Triệu Lăng Phong nhận lấy lệnh tiễn, cẩn thận quan sát một phen, xác nhận nó không phải là vật ngụy tạo, mới bán tín bán nghỉ hỏi: "Nữ tử Ma tộc vừa rồi là chuyện gì đã xảy ra? Vì sao ngươi có thể biến thân nhanh như vậy?”
Lý Thủy Đạo mỉm cười giải thích: "Bần tăng nhận nhiệm vụ đi sâu vào loại hiểm địa như Tích Vân Cốc này, để che giấu tung tích, ta không thể không thi triển một môn bí thuật, ngụy trang thành nữ tử Ma tộc. Làm như vậy, ta mới có thể tìm hiểu được tin tức của Ma tộc dễ dàng hơn. Tình huống vừa rồi, chẳng qua là bân tăng giải trừ ngụy trang mà thôi."
"Thì ra là thế." Triệu Lăng Phong và Huyền Lãnh Ngưng đều thở phào một hơi, trong lòng cũng có thêm mấy phần tín nhiệm đối với thân phận của Lý Thủy Đạo.
"Tại hạ Triệu Lăng Phong, vị này là sư muội của ta Huyền Lãnh Ngưng.' Triệu Lăng Phong ôm quyền nói.
"Bái kiến Pháp Hải đại sư." Huyền Lãnh Ngưng cũng ôm quyền thi lễ, tuy thanh âm của nàng trong trẻo lạnh lùng, nhưng trong mắt lại có thêm một phần kính trọng.
"Triệu thí chủ, Huyền thí chủ, bần tăng có lễ." Lý Thủy Đạo mỉm cười đáp lễ.
Triệu Lăng Phong chắp tay nói: "Pháp Hải đại sư, hai người chúng ta phụng mệnh sư môn, đến Tích Vân Cốc tìm kiếm sư huynh sư tỷ đã thất lạc nhiều ngày. Không biết đại sư đã từng thấy tung tích của bọn họ lúc hành tẩu trong cốc chưa?"
Lý Thủy Đạo cau mày, sau đó chậm rãi mở miệng, trong giọng nói có mang theo vài phần trâm trọng: "Ở thời điểm thăm dò trong cốc, đúng là bần tăng đã phát hiện ra một số tu sĩ Nhân tộc, nhưng bần tăng cũng không xác định được bọn họ có phải là đồng môn trong miệng hai vị hay không."
Huyên Lãnh Ngưng nghe xong, nét mặt lập tức trở nên lo lắng, nàng nắm chặt thanh trường kiếm trong tay, trong giọng nói để lộ ra một tia nôn nóng: "Vậy bây giờ bọn họ đang ở đâu? Có an toàn hay không?”
Lý Thủy Đạo khẽ thở dài một cái, giống như đang bị một tang bóng ma vô hình bao phủ, hắn im lặng hồi lâu, sau đó mới chậm rãi mở miệng: "Cách nơi đây không xa, chỉ là... ban tăng khuyên hai vị, nên từ bỏ đi"