Trên thực tế, dù Kim Diện Lang Quân vẫn một mực trấn thủ ở chợ đen quanh năm, nhưng bản thân gã cũng không phải hoàn toàn hiểu rõ về hơn năm mươi cửa hàng trước mắt.
Ví dụ như Diệu Âm các kia chẳng hạn.
Phía trên lầu các, một mực vang lên những tiếng đàn ca réo rắt, âm cầm quanh quẩn bên tai, nhưng kể cả Kim Diện Lang Quân, người đã trấn thủ ở nơi đây nhiều năm như vậy, cũng hoàn toàn không biết gì về nghề nghiệp chân chính của các nàng này.
Cả khu chợ đen này chỉ có hơn năm mươi cửa hàng, cho nên rất nhanh hai người bọn họ đã đi dạo hết một vòng, rồi một lần nữa quay về Ngũ Long lâu.
Kim Diện Lang Quân dẫn theo Lý Thủy Đạo đi xuống tầng hầm ngầm.
Chợ đen vốn ở trong bí cảnh tối đen không ánh sáng, bởi vậy dưới tầng hầm ngầm hay trên mặt đất đều tối tăm như nhau.
Sau khi châm đèn, hoàn cảnh bên trong tầng hầm ngầm mới sáng lên đôi chút.
Trên mặt tường làm bằng đất đá có treo đầy binh khí, tản ra hàn quang lấp lánh, hệt như băng nhận dưới ánh lửa, làm nổi bật lên bầu không khí cổ xưa mà trang nghiêm ở nơi này.
Kim Diện Lang Quân dẫn theo Lý Thủy Đạo đi vào một gian phòng nhỏ trong mật thất.
"Nếu truyền công trên lầu, ta e sẽ có tai vách mạch rừng, nhưng mật thất dưới lòng đất này lại tương đối bí mật, ngươi có thể ở đây tìm hiểu 《 Băng Ngọc Chưởng 》." Kim Diện Lang Quân vừa nói xong, đã nhanh chóng lấy một quyển kinh thư màu xanh từ bên trong túi trữ vật ra ngoài, rồi đưa nó cho Lý Thủy Đạo.
"《 Băng Ngọc Chưởng 》 chính là một trong tam đại tuyệt kĩ của vi sư. Nó lấy băng làm cơ sở, bên trong ẩn chứa băng tuyết chi lực, có cả công lẫn thủ..."
Lý Thủy Đạo nhận lấy kinh thư, vừa lật xem, vừa nghe sư phụ lý giải.
"Băng vô hình, ngọc hữu chất, chưởng pháp sắc bén như hàn băng. Nội kình ngưng kết, hàn khí bức người, khi tấn công, sẽ khiến mọi kẻ địch đều kinh sợ..."
Nội dung giảng giải của Kim Diện Lang Quân rất sâu sắc, lời lẽ dễ hiểu, sau khi truyền thụ hết tâm quyết tu luyện 《 Băng Ngọc Chưởng 》cho Lý Thủy Đạo, gã lập tức đứng dậy nói: "Mười ngày sau, hội đấu giá sẽ bắt đầu. Ngươi tới tham gia hội đấu giá, chờ đến lúc nó chấm dứt là lập tức quay về động phủ. Dù sao trong động phủ cũng không thể không có người trấn giữ."
"Đệ tử đã biết."
"Ngươi có thời gian mười ngày để tìm hiểu môn đạo pháp này, tuy không thể luyện thành 《 Băng Ngọc Chưởng 》trong khoảng thời gian ngắn như vậy, nhưng nhiêu đó cũng đủ để ngươi quen thuộc với toàn bộ nội dung bên trong bản đạo thư này. Phải nhớ, ngươi không thể mang đạo thư rời đi... Bởi vậy, nhân lúc này, hãy dốc lòng mà tìm hiểu đi, lúc mệt thì nghỉ ngơi, lúc đói chỉ cần qua tửu lâu gọi chút đồ ăn là được. Cứ yên tâm, ta đã nói trước với bọn họ rồi, ngươi không cần trả tiền đâu."
"Đa tạ sư tôn." Lý Thủy Đạo ôm quyền nói.
Cứ như vậy, Kim Diện Lang Quân rời đi, trong mật thất u ám chỉ còn lại một mình Lý Thủy Đạo.
Nhờ vào ánh sáng từ một viên dạ minh châu, hắn không chút do dự, đã bắt tay vào nghiên cứu cuốn đạo thư trên tay, một mực xem đi xem lại nhiều lần.
Phải biết rằng, trước kia, hắn từng tìm hiểu《 Băng Tâm Bích Thủy Kiếm 》 một đoạn thời gian dài, tuy tới cuối cùng đã thất bại, không thể luyện ra chút thành tựu gì, nhưng cũng coi như đã tích lũy được khá nhiều kinh nghiệm tu hành công pháp cùng loại.
《 Băng Ngọc Chưởng 》 là môn công pháp đặc biệt nhằm vào tu sĩ có đồng tham thiềm thừ, nghĩa là chỉ những tu sĩ có đồng tham thiềm thừ mới có thể tu luyện được.
So sánh với 《 Băng Tâm Bích Thủy Kiếm 》, một môn công pháp hoàn toàn không có liên quan gì tới đồng tham thiềm thừ, hiển nhiên 《 Băng Ngọc Chưởng 》 này càng thích hợp để hắn tu hành hơn.
Có lẽ những kiến thức, kinh nghiệm được tích lũy được trong mấy tháng tu hành《 Băng Tâm Bích Thủy Kiếm 》đã được dùng hết ở đây rồi, khiến cho Lý Thủy Đạo tu luyện 《 Băng Ngọc Chưởng 》 vô cùng thuận lợi.
Chỉ vẻn vẹn là bảy, tám ngày, phía trên song chưởng của hắn đã ngưng kết ra một tầng băng sương mỏng mảnh. Theo nội dung được ghi trên công pháp 《 Băng Ngọc Chưởng 》, băng hàn chi lực bao trùm song chưởng chính là dấu hiệu cho thấy hắn đã nhập môn.
Nhưng nhập môn, lại đồng nghĩa với chết tâm...
Quả nhiên, đúng như những gì Lam Hỏa Ảnh từng nói, hắn không thể đồng thời thi triển《 Băng Ngọc Chưởng 》 và《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》được.
Mặt khác, ở thời điểm hiện tại Băng Ngọc Chưởng này vẫn chưa có một chút uy lực nào.
Phải biết rằng, vũ kỹ cũng vậy, đạo pháp cũng thế, luyện thành là một chuyện, luyện thâm lại là chuyện khác.
Nói đơn giản, nếu không có công lực thâm hậu, toàn bộ những chiêu thức ngươi đánh ra, cũng chỉ là động tác võ thuật đẹp mắt mà thôi.
Đúng như câu, ăn nhiều nhai không nát, vốn dĩ giết người cũng không cần chiêu thức thiên kỳ bách quái làm gì, chỉ cần công lực thâm hậu, đạo pháp đánh ra tầng tầng lớp lớp, thì kể cả khi ngươi chỉ biết duy nhất một môn đạo thuật, cũng đủ để gọi là kỹ nghệ tinh thâm rồi.
《 Băng Ngọc Chưởng 》 và 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》 không thể đồng thời thi triển, cho nên bộ công pháp này chẳng có giá trị gì với hắn cả.
Giá trị lớn nhất của nó chính là sau khi hiểu được, hắn có thể dựa vào trí nhớ của mình, đưa lại cho gia tộc, để người khác tu luyện.
Trước mắt Lý Thủy Đạo đang tu luyện những loại công pháp, vũ kỹ sau:
Phòng ngự có 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》.
Di động có 《 Thiên Oa Di Hành 》.
Trị liệu có 《 Thủy Nguyệt Lưu Châu 》.
Ba môn công pháp này đều là công pháp đã chiết cành, nằm bên trong hệ thống công pháp chủ tu, chỉ cần tu vi pháp lực của hắn tiến bộ, uy lực của ba môn công pháp này tự nhiên cũng sẽ tăng trưởng theo, căn bản không cần tốn thời gian đi tận lực tu luyện.
Ở mặt ngoài, hắn còn thiếu một vài thủ đoạn công kích, nhưng trên thực tế, muốn nắm giữ thủ đoạn công kích lại không nhất thiết phải tu luyện đạo pháp, hoàn toàn có thể dùng pháp khí thay thế.
Nhất là về sau khi tu sĩ có tu vi cao thâm, bọn họ hoàn toàn có thể dùng một đống pháp khí tầng tầng lớp lớp, để thay thế vũ kỹ và đạo pháp, thậm chí là thần thông.