Vương Thiên Kiêu im lặng một lát, mới đáp: "Không có, ngược lại là Trương Vân Long và Trương Vân Hổ thường xuyên hỏi chủng loại đồng tham của Hàn Long Quang, đáng tiếc là ta cũng không biết."
"Ha ha... Được, không biết là tốt, về sau kể cả khi ngươi có biết, cũng phải làm bộ như không biết." Lý Thủy Đạo mỉm cười nói.
"Sư huynh yên tâm, chuyện này ta sẽ giữ kín." Vương Thiên Kiêu trịnh trọng nói.
"Được rồi, coi như ta đã rõ những chuyện trong động phủ rồi, ngươi có thể rời đi. Sau này nếu ngươi phát hiện ra điều gì, nhất định phải nói cho ta biết." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Xin đại sư huynh cứ yên tâm." Vương Thiên Kiêu ôm quyền hành lễ, sau đó xoay người rời đi.
Lý Thủy Đạo lại lấy từ trên người ra một cái túi trữ vật màu xanh.
Không gian của nó cũng tương đương với túi trữ vật hắn có được lúc trước, chỉ rộng vẻn vẹn là ba thước vuông.
Bên trong có ba mươi bốn khối linh thạch, hai xâu tiền ngọc, một bình Ngọc Hành đan có bảy viên, một quyển công pháp tu luyện 《 Phong Lang Quyết 》và bốn lượng ba chỉ dược liệu Hắc Địa Căn.
Lúc ở phòng đấu giá, người này và hắn cùng nhau tranh đoạt Linh Ẩn Sa, nhưng toàn bộ những vật phẩm trên cộng lại, cũng chỉ vừa vặn bằng số linh thạch gã từng nói ra khi đó.
Có lẽ hắn cũng giống hắn, tới giúp người khác chọn mua thôi.
Lý Thủy Đạo lập tức lấy Ngọc Hành đan ra trước mắt quan sát. Chỉ thấy viên Ngọc Hành đan này trong suốt long lanh, linh khí bức người.
Phải biết rằng, đống "Hành Khí đan" Lý Thủy Đạo từng thu được trước đây, đã sớm bị hắn ăn hết rồi. Trong khi chỉ cần bỏ ra năm mươi tiền ngọc là có Hành Khí đan, thì muốn mua một viên Ngọc Hành đan này lại cần tới năm trăm tiền ngọc.
Giá trị của nó nhiều gấp mười lần Hành Khí đan.
Ừm… coi như đến cuối cùng, hắn cũng có thể nếm thử một chút...
Còn quyển công pháp 《 Phong Lang Quyết 》 dành riêng cho đồng tham là yêu thú loài sói này, cùng với《 Băng Ngọc Chưởng 》 , hắn sẽ hiến cho gia tộc.
...
Màn đêm đen kịt bao phủ Độc Long sơn.
Lý Thủy Đạo bừng tỉnh từ giấc ngủ say, hắn mặc áo ngủ, rồi nhanh chóng xoay người đứng lên, trong mắt lóe lên một tia trấn tĩnh.
Ngay sau đó, hắn đi ra bên ngoài sân nhỏ, ngửa đầu nhìn lên bầu trời, ngắm nhìn vầng trăng sáng vằng vặc trên đó, lại đưa tay lấy một cái bình ngọc từ trong túi trữ vật ra ngoài.
Vừa mở nắp bình ra, một mùi hương thơm ngát xông vào mũi.
Ngọc Hành đan, loại thượng phẩm trong số những đan dược nhất giai.
Lý Thủy Đạo không chút do dự, đã bỏ viên đan dược ấy vào trong miệng, chỉ thấy trong cổ họng dâng lên một luồng khí ấm, đan dược đã nhanh chóng hóa thành chất lỏng, rồi thuận theo yết hầu đi xuống bụng.
Trong phút chốc, một luồng năng lượng cực nóng phun trào bên trong cơ thể hắn, giống như có một lực lượng thần bí nào đó đang lặng yên thức tỉnh.
Trong lòng Lý Thủy Đạo khẽ động, bắt đầu vận chuyển 《 Ngọc Thiềm Hành Khí Công 》.
Hai tay đan vào nhau, như Kim Thiềm Bão Lý...
Nhưng khác hẳn với mọi khi, vào thời điểm này, hắn có thể rõ ràng cảm nhận được khí tức mãnh liệt mênh mông đang lưu động trong cơ thể, cùng với thiên địa linh khí ở xung quanh đang điên cuồng dũng mãnh tràn vào bên trong cơ thể, khiến cho quá trình thu liễm pháp lực trở nên cực kỳ khó khăn...
Thức thứ ba: Ngọc Thiềm Vọng Nguyệt.
Lý Thủy Đạo lập tức xoay người, bày ra tư thế như thiềm thừ ngồi xổm.
Gần như ngay lập tức, mặt trăng trên bầu trời cũng theo đó mà trở nên trong sáng hơn. Một luồng nguyệt hoa có thể nhìn thấy bằng mắt thường, nhanh chóng ngưng tụ trên người hắn, giống như một quầng sáng nhàn nhạt.
Tuy khoảnh khắc này chỉ diễn ra trong nháy mắt ngắn ngủi, nhưng Lý Thủy Đạo lại có thể cảm nhận được bản thân mình đã hòa hợp thành một thể cùng thiên địa linh khí, cũng như cảm nhận được quá trình thăng hoa cực kỳ mãnh liệt, trước nay chưa từng có.
Tiếp đó Lý Thủy Đạo mượn nhờ dược lực, tiếp tục tu luyện 《 Thủy Nguyệt Lưu Châu 》 và 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》.
Chỉ thấy chân khí trong cơ thể hắn không ngừng lưu chuyển khắp nơi, giống như bị một con kim thiềm vô hình dẫn dắt.
Mãi cho đến lúc bình minh, Lý Thủy Đạo mới nhận thấy dược lực đang dần dần tiêu tán. Hắn lập tức dừng tu luyện, chậm rãi thu hồi nội lực, cảm nhận biến hóa trong cơ thể.
Ngay tức khắc, đáy mắt hắn đã lộ ra một tia hưng phấn và thỏa mãn.
Ai có thể nghĩ tới, chỉ phục dụng một viên Ngọc Hành đan lại khiến cho pháp lực của hắn tăng trưởng một đoạn dài?
Lại nói, ngày hôm qua khi đối mặt với người áo xanh và đồng tham của gã, Lý Thủy Đạo chỉ vận dụng Thanh Lân Tiễn toàn lực bùng nổ có hai lần, đã hao hết pháp lực.
Nhưng dựa theo suy đoán của hắn, nếu bản thân hoàn toàn phục dụng bảy viên Ngọc Hành đan trong bình, khẳng định là pháp lực sẽ tăng thêm một đoạn dài, đến lúc đó, uy lực khi vận dụng Thanh Lân Tiễn cũng sẽ tăng lên nhiều.
Những ngày kế tiếp...
Lý Thủy Đạo trải qua cuộc sống vô cùng quy luật.
Mỗi sáng sớm, sau khi rời giường, hắn sẽ tiến hành thần luyện [1], dùng sức hoạt động gân cốt, cảm thụ không khí mát mẻ lúc bình minh.
[1] : thần luyện nghĩa là luyện tập buổi sáng, hoặc là tập thể dục buổi sáng.
Vào quãng thời gian này, hắn cũng luyện tập một bộ kiếm pháp có tên là 《 Rừng Đàm Kiếm Đạo 》, dùng để hoạt động gân cốt.
Tuy Lý Thủy Đạo không định dành nhiều thời gian ra tu luyện môn công pháp này, nhưng thật sự là hắn không thể tìm thấy bộ công pháp nào thích hợp để thần luyện võ công hơn.
Huống chi tu luyện《 Rừng Đàm Kiếm Đạo 》 đến mức tinh thâm, còn có thể lĩnh ngộ được ảo diệu của rừng đàm kiếm ý.
Trên thực tế, Lý Thủy Đạo cũng không quá đặt nặng chuyện lĩnh ngộ kiếm ý này, dù sao môn công pháp này cũng không nằm trong hệ thống công pháp của hắn.
Mục đích luyện kiếm chỉ đơn giản là để hoạt động gân cốt mà thôi.
Chỉ thế mà thôi...
Sau khi luyện kiếm một hồi lâu, hắn lại đồng thời tu luyện 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》 và 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》, làm như vậy rất tốt cho quá trình dung hợp hai môn công pháp này.
Giữa trưa, Lý Thủy Đạo sẽ nghỉ ngơi một lát, sau khi tỉnh lại, hắn bắt đầu luyện đan.
Không cần biết là quá trình luyện đan này có thành công hay không, hắn cũng chỉ luyện chế một lò đan dược, hơn nữa loại đan dược hắn luyện chính là Trường Xuân đan.