"Không biết tiểu thư còn điều gì muốn dặn dò nữa?" Lý Thủy Đạo lập tức mở miệng dò hỏi.
"Không còn gì nữa." Bạch Liên Hoa lắc đầu.
"Tương sư tỷ, độc trên người ngươi đã được giải hay chưa?" Lý Thủy Đạo nhanh chóng chuyển mục tiêu, lộ vẻ mặt quan tâm hỏi.
"Tiểu thư đã dùng Ích Độc Châu giúp ta giải độc rồi." Tương Tuyết đáp lời.
"May mà có tiểu thư." Lý Thủy Đạo vội vàng rót cho mình một chén trà.
"Tuy tiểu thư không đến, nhưng chúng ta vẫn nên cùng nhau kính tiểu thư một ly." Sau đó, hắn chủ động nói.
Ba người cùng nhau uống cạn chén trà, dứt khoát lấy trà thay rượu kính tiểu thư một ly.
"Tương sư tỷ, ba tháng này, ngươi sống thế nào?" Lý Thủy Đạo lại hỏi.
Tương Tuyết có chút trầm ngâm nói: "Tiểu thư đối xử với ta rất tốt, Bạch tỷ tỷ cũng rất quan tâm tới ta.”
"Tốt quá! Bạch tỷ tỷ, ta lấy trà thay rượu cũng kính ngươi một ly."
"Đừng khách khí."
"Không biết hiện giờ, phu nhân thế nào rồi?" Đột nhiên Lý Thủy Đạo mở miệng hỏi.
Lời này vừa nói ra, Tương Tuyết thoáng nhíu mày, còn Bạch Liên Hoa chỉ cười nhẹ, bày ra dáng vẻ háo hức xem kịch vui.
Thấy một màn như vậy, Lý Thủy Đạo lập tức giật mình hiểu ra. Thật hiển nhiên, đây không phải Lam Hoa Ảnh đặt bẫy hắn, mà người bị đặt bẫy ở đây vốn là Tương Tuyết.
Nhưng cũng đúng thôi, Lam Hoa Ảnh đã sớm khảo nghiệm lòng trung thành của hắn từ lâu rồi.
Dưới cái nhìn của nàng, Lý Thủy Đạo vốn là một tu sĩ xuất thân từ gia tộc, nhưng một người như hắn, có thể vì lời hứa với nàng mà dứt khoát giấu giếm gia tộc chuyện bản thân đã gia nhập Chấp Pháp đường, trở thành Câu Liêm vệ. Chỉ điều này thôi, cũng đủ để chứng minh hắn là một người coi trọng lời hứa, là người đáng để tín nhiệm rồi.
Lam Hoa Ảnh cũng không cần... bụng dạ hẹp hòi mà khảo nghiệm hắn nhiều lần như vậy, nhất là khi hiện tại, ở trong ván cờ của bọn họ, hắn đã không còn quan trọng nữa rồi.
Hôm nay người mà bọn họ chân chính muốn khảo nghiệm, chính là Tương Tuyết, chỉ cần hơi bất cẩn một chút, nàng chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Trong mắt Tương Tuyết hiện lên vẻ giãy giụa, há miệng vài lần, nhưng vẫn không biết nên nói thế nào.
"Tương sư tỷ, ta có một câu cần phải nhắc nhở ngươi." Lý Thủy Đạo trông thấy ánh mắt của Tương Tuyết, lập tức bày ra vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Không cần biết tình huống như thế nào, đều phải tin tưởng tiểu thư." Lý Thủy Đạo nhắc nhở.
Nghe xong lời nhắc nhở của hắn, vẻ mặt Tương Tuyết đã bĩnh tĩnh trở lại, rốt cuộc nàng cũng đưa ra lựa chọn: "Bây giờ phu nhân vẫn còn hôn mê, ta cũng không rõ tình huống cụ thể, nhưng ta biết chỉ tiểu thư mới có thể cứu được nàng."
Lý Thủy Đạo im lặng một lát mới lên tiếng: "Sư nương người đẹp tâm thiện, luôn đối xử rất tốt với ta, nàng thực sự không nên mắc phải kiếp nạn này, nếu cần Lý mỗ giúp sức, ngươi cứ việc nói. Lý mỗ tuyệt không chối từ!"
"Lý đạo hữu quả là người trung nghĩa." Bạch Liên Hoa khâm phục nói.
"Đâu có... Ta chỉ là người có ơn tất báo mà thôi." Lý Thủy Đạo tỏ vẻ khiêm tốn nói.
Ba người lại cùng nhau nâng chén...
Ba tháng sau...
Tại chỗ cũ.
Lý Thủy Đạo lặng lẽ chờ Bạch Liên Hoa tới phát tiền lương.
Ba tháng qua, Lý Thủy Đạo vẫn không đưa được một tin tức có giá trị nào, nhưng lương tháng lại không thiếu một phân.
Tiền lương mỗi tháng, hắn đều dùng để mua dược liệu luyện chế Trường Xuân đan, cùng với "Hành Khí đan" thành phẩm.
Hành Khí đan cứ ba ngày dùng một viên, một tháng hao phí chừng năm trăm tiền ngọc. Mỗi ngày hắn sẽ luyện chế một lò Trường Xuân đan, toàn bộ những viên Trường Xuân đan luyện được đều đem bán, so đi bù lại, một tháng đều tiêu tốn năm trăm tiền ngọc.
Nhờ chăm chỉ luyện tập hàng ngày, hiện tại, tỉ lệ luyện thành Trường Xuân đan của hắn đang càng ngày càng tăng cao, khiến cho mức hao tổn do luyện đan mỗi tháng càng ngày càng thu hẹp lại, tới khi nào không còn hao tổn nữa, hắn hoàn toàn có thể đổi sang hai ngày dùng một viên Hành Khí đan.
Không cần biết thế nào...
Nhưng một ngàn tiền ngọc Lam Hoa Ảnh cho hắn mỗi tháng chính là khoản tiền cực kỳ quan trọng đối với quá trình tu luyện của hắn.
Cửa phòng trà bị đẩy ra.
Một nữ tử đeo khăn che mặt bước vào.
Nàng đóng cửa lại, ngồi xuống trước mặt Lý Thủy Đạo, rồi chủ động bỏ khăn che mặt xuống.
Là Tương Tuyết.
Thấy chỉ có một mình Tương Tuyết tới đây, Lý Thủy Đạo lập tức mỉm cười nói: "Chúc mừng ngươi."
"Chúc mừng cái gì?"
"Tiểu thư đã tín nhiệm ngươi, để ngươi một mình tới đây, chẳng lẽ chuyện này không đáng để chúc mừng?" Lý Thủy Đạo mỉm cười nói.
Tương Tuyết nở nụ cười khổ, trực tiếp lấy mười khối linh thạch từ trong túi trữ vật ra ngoài.
Nhìn thấy mười khối linh thạch này, Lý Thủy Đạo nhướng mày, hỏi: "Tương sư tỷ, hình như con số này hơi nhiều."
"Phần nhiều hơn là ta đưa cho ngươi." Tương Tuyết híp mắt nói.
"Ngươi muốn ta làm cái gì?" Lý Thủy Đạo yên lặng uống một hớp trà, rồi bình thản mở miệng hỏi.
"Tiểu thư muốn ta đi giết một cao thủ Địa Bảng, ta không có nắm chắc, hi vọng ngươi có thể giúp ta." Tương Tuyết hạ giọng nói.
Là cao thủ Địa Bảng của Chấp Pháp đường sao?
Lý Thủy Đạo nhướng mày, trong lòng thoáng suy tư, lại rót cho mình một ly trà khác. Cứ như vậy, hắn suy tư hồi lâu sau, mới mở miệng hỏi: "Là tiểu thư bảo ngươi tới tìm ta hỗ trợ?"
"Không phải, tiểu thư chỉ giao nhiệm vụ cho ta, mà trong số những người ta quen biết, chỉ mình ngươi là có năng lực giúp ta." Tương Tuyết lộ vẻ mặt trịnh trọng nói.
"Bảo ta giúp ngươi?" Lý Thủy Đạo tự giễu cười cười nói: "Ngươi quá coi trọng ta rồi đó."
"Một cao thủ Địa Bảng, ít nhất cũng là Thông Linh cảnh hậu kỳ. Người như vậy, không chỉ có tu vi vượt qua ta, còn cực kỳ am hiểu đấu pháp, đã vượt qua vô số lần thí luyện sinh tử. Nếu coi hắn là cổ, thì hắn chính là Cổ Vương, còn hai người chúng ta tính là cái gì chứ? Có thể lay lắt sống tạm một mạng ở trước mặt cao thủ Địa Bảng, đã là ước vọng xa vời rồi, còn có gan dám khiêu chiến bọn họ? Sợ là ngươi không biết chữ chết viết như thế nào rồi."
"Ta đã luyện thành một môn đạo pháp đặc thù, chỉ cần ngươi chịu giúp ta, nhất định có thể giết được hắn." Tương Tuyết lộ ra vẻ mặt chắc chắn nói.
"Hừ! Tiểu thư dạy ngươi môn tuyệt thế thần công gì, lại khiến ngươi tự tin như vậy? Dù thứ trong tay ngươi có là tuyệt thế thần công, thì hiện tại ngươi mới luyện nó được bao lâu? Nhiều nhất chỉ là năm, sáu tháng, vậy mà ngươi đã dám lớn lối nói mình muốn khiêu chiến cao thủ Địa Bảng? Hừ, hắn chỉ cần thả đồng tham ra, là có thể cắn chết ngươi rồi." Lý Thủy Đạo lạnh giọng nói.