Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 213 - Chương 213: Vậy … Đại Ca Ta Đang Ở Đâu???

Chương 213: Vậy … Đại Ca Ta Đang Ở Đâu??? Chương 213: Vậy … Đại Ca Ta Đang Ở Đâu???

Sau khi đọc hết một lượt nội dung bên trong cuốn đạo thư 《 Tiên Thiềm Khí 》, tâm trạng trong lòng Lý Thủy Đạo đã kích động không thôi, giống như sông cuộn biển gầm, hồi lâu sau cũng không bình tĩnh lại được.

Bởi vì đối với hắn, bản đạo thư này tuyệt đối là một bảo tàng.

Một khi có nó trong tay, con đường tu luyện phía trước, ít nhất là trước khi thăng cấp trở thành Vô Tướng Chân Quân, hắn không cần tiếp tục lo lắng về vấn đề công pháp chủ tu nữa.

Lại nói, tất cả những công pháp trên thế gian đều giống như ống khói, mà mỗi một cái ống khói lại có cái cao, cái thấp, và bản đạo thư《 Tiên Thiềm Khí 》 này, chính là một cái ống khói nối thẳng tới trời cao.

Trên thực tế, lai lịch của bộ công pháp《 Huyết Ma Bạch Cốt Công 》mà Hạ Nhược Tuyết đang tu luyện đã đủ lớn rồi, nhưng bộ công pháp ấy chỉ có thể tu luyện một đường tới Nạp Hư cảnh, trong khi《 Tiên Thiềm Khí 》 của Lý Thủy Đạo, lại có thể tu luyện đến Vô Tướng Chân Quân.

So sánh như vậy là đủ hiểu, hai cái "Ống khói" này hoàn toàn không nằm cùng một độ cao.

Lại nói, sư tôn Kim Diện Lang Quân cũng được coi là một nhân vật kiêu hùng kiệt xuất, chỉ đáng tiến gã lại bị công pháp hạn chế, khiến cho thực lực tăng trường quá chậm.

Nguyên do cũng vì không tu luyện chiêu thức thứ tư: "Âm Dương Thiềm Chuyển", làm Thái Âm pháp lực của gã không thể tăng trưởng được, chỉ có thể chuyển sang tu 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》.

Nhưng《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》 lại không thích hợp để nâng cao pháp lực, tới cuối cùng, đã làm cho thực lực của gã một mực trì trệ không tiến, rơi vào cảnh rồng sa nước cạn, cuối cùng ly thế trong uất ức.

Tuy Lý Thủy Đạo chỉ hận không thể lập tức vùi đầu vào tu luyện 《 Tiên Thiềm Khí 》, nhưng tu luyện công pháp lại không phải chuyện chỉ trong một sớm một chiều, ngược lại, hắn cần lập ra kế hoạch từ trước, sau đó kiên trì quanh năm suốt tháng, cuối cùng mới có thể thành công.

Sau khi cân nhắc hồi lâu, Lý Thủy Đạo đã quyết định ngủ một giấc trước, khôi phục tinh thần cho tốt, sau khi về đến gia tộc sẽ từ từ tu luyện sau.

Trong quá trình tự mình thôi miên chính mình, cuối cùng Lý Thủy Đạo cũng ngã xuống giường, chìm vào giấc ngủ.

Chỉ ngủ chừng hai canh giờ, hắn đã tỉnh lại từ trong mộng, tinh thần sung mãn, thần thái sáng láng.

Đây chính là công hiệu thần kỳ do 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》 mang đến.

Trải qua một chuyến hành trình dài ba ngày hai đêm không một phút ngơi nghỉ, cuối cùng Lý Thủy Đạo cũng về tới Thần Mộc thành.

Đại môn Lý thị.

Lý Thủy Đạo đưa mắt nhìn bậc cửa trước mặt, trong lòng tự nhiên sinh ra một loại cảm giác thân thiết vô cùng.

Toàn bộ thế giới này chính là một tầng lại một tầng lồng gà chồng chất lên nhau, tu sĩ gia tộc giống như gà con bị nhốt trong lồng.

Nhất lưu gia tộc áp bức nhị lưu gia tộc; nhị lưu gia tộc áp bức tam lưu gia tộc; tam lưu gia tộc áp bức phàm nhân.

Một tầng đè nặng lên một tầng.

Trước kia, Lý Thủy Đạo luôn cho rằng gia tộc chính là thứ trói buộc chính mình, nhưng trên thực tế, không phải gia tộc trói buộc hắn, mà là thế giới này đang trói buộc hắn, còn gia tộc cũng chỉ là một tầng áp bức khác chèn ép lên tu sĩ mà thôi.

"Đứng lại! Ngươi là kẻ nào? Đây là trạch phủ của đại tộc tu tiên Lý thị." Đột nhiên, một thanh niên trai tráng mặc y phục hạ nhân đứng ở trước mặt, ngăn Lý Thủy Đạo lại.

Nét vui sướng khi cuối cùng cũng được quay về nhà vừa nở rộ trên mặt Lý Thủy Đạo, đã nhanh chóng sượng lại, hắn vừa định mở miệng giải thích…

"Huynh trưởng!" Đột nhiên một giọng nói của nữ truyền đến từ phía sau.

Lý Thủy Đạo quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một nữ tử với dáng người nhỏ xinh, lông mày như kiếm, đã nhanh nhẹn nhào đến từ phía sau lưng mình.

"Huynh trưởng, đúng là huynh rồi!" Lý Thủy Đình mừng rỡ vô cùng, vui sướng cầm tay Lý Thủy Đạo, không ngừng lắc lư, tỏ vẻ cực kỳ kích động.

Sau đó, Lý Thủy Đình quay đầu, tức giận mở miệng trách cứ người gác cổng: "Ngươi nhớ cho kỹ, vị này chính là huynh trưởng Lý Thủy Đạo của ta, là tu sĩ Lý gia mới từ thượng tông trở về, đồ đui mù ngươi mau cút ngay cho ta."

Người gác cổng vội vàng quỳ xuống đất, run giọng cầu xin tha thứ: "Đại... Đại tiểu thư, là ta thất... Thất trách, xin ngài... Ngài hãy trách phạt ta đi."

"Đúng là đồ chó má không có mắt nhìn người."

"Quên đi... Không cần phải quá hà khắc với hạ nhân như thế đâu." Lý Thủy Đạo ở một bên, bình thản nói.

"Huynh trưởng, đúng là huynh cực kỳ nhân hậu." Lý Thủy Đình tán dương.

Nhân hậu?

Khóe miệng Lý Thủy Đạo nở nụ cười khổ.

Cả thế giới này chính là một cái lồng gà, một tầng trên đè lên một tầng dưới, cần gì phải trách móc nặng nề đối với phàm nhân ở tầng đáy như vậy?

"Chúng ta vào trong lại nói đi." Lý Thủy Đạo không nói thêm gì, lập tức bước vào trong phủ.

"Đại ca của ta đâu?" Lý Thủy Đình nhìn nhìn hai bên trái phải, nhưng không thấy đại ca Lý Thủy Lãng của mình đâu, ngoài miệng lập tức nghi hoặc hỏi.

Lý Thủy Đạo nhướng mày, hắn cũng không biết nên trả lời câu hỏi này như thế nào.

"Chẳng lẽ chỉ có một mình huynh trở về?" Lý Thủy Đình nhíu mày, có chút nghi hoặc hỏi.

"Chỉ có một mình ta trở về." Lý Thủy Đạo tỏ vẻ muốn nói lại thôi.

Lý Thủy Đình nhìn biểu cảm của hắn, hàng chân mày càng nhíu chặt. Nàng nhìn chằm chằm vào Lý Thủy Đạo, hỏi: "Huynh...Vì sao đột nhiên huynh lại quay về gia tộc vậy? Chẳng lẽ đã có chuyện gì xảy ra rồi?"

Lý Thủy Đạo hít thật sâu rồi thở ra một hơi dài, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Sư phụ Kim Diện Lang Quân của ta đã phản bội tông môn, bị giết chết rồi, tông môn quyết định cho ta quay về gia tộc."

Phản bội tông môn?

Lý Thủy Đình nghe xong, sắc mặt lập tức chuyển thành trắng bệch, nàng biết, hậu quả sau khi phản bội tông môn sẽ cực kỳ kinh khủng, không một cá nhân nào có thể gánh chịu nổi chuyện này, thậm chí an toàn của gia tộc cũng sẽ bị uy hiếp.

Nàng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, trừng mắt nhìn Lý Thủy Đạo, trong giọng nói mang theo lo lắng không thôi: "Thật sự không phải huynh tự mình trốn về đây chứ? Huynh trưởng, huynh tuyệt đối không được hồ đồ mà tham dự vào loại chuyện này. Phản bội tông môn sẽ làm liên lụy tới cả gia tộc đó."

"Muội đang nghĩ cái gì vậy? Đúng là vi huynh trở về hơi vội vàng một chút, nhưng cũng vì ta quá nhớ nhà mà thôi, tuyệt không phải tự mình trốn về." Lý Thủy Đạo khoát tay nói.

"Vậy... Đại ca ta đang ở đâu?" Lý Thủy Đình lập tức ý thức được điều gì đó, lại hỏi.

Bình Luận (0)
Comment