Đúng lúc này, một đệ tử trẻ tuổi với vẻ mặt hốt hoảng, vội vàng tiến đến báo cáo: "Hai vị đại nhân, chuyện lớn không tốt rồi, đội ngũ áp giải Lý Thủy Phúc đã gặp phải tập kích, Lý Thủy Phúc bị đối phương một kiếm giết chết."
"Ngươi nói cái gì?" Điền Vô Luận và Điền Vô Cương đều lộ vẻ mặt khiếp sợ.
Mười ngày trước...
Lý Thiên Hổ dẫn theo đám người Lý Thủy Phúc rời khỏi Kim Thứ sơn. Bọn họ rơi vào mai phục ngay bên trong trạm dịch dưới chân núi, mà người mai phục đúng là tu sĩ Điền gia.
Lại nói, ở thời điểm đám người Lý Thiên Hổ vào núi, Điền Thượng Long cải trang thành dịch đinh căn bản không có chú ý tới bọn họ, chỉ thấy cảnh tượng bọn họ vội vàng rời khỏi Kim Thứ sơn, mới đi tới hỏi bọn họ vào núi từ nơi nào.
Lý Thiên Hổ lại nói chuẩn xác rằng mình từ trạm dịch này vào núi.
Nhưng Điền Thượng Long đã ở trong này chờ đợi suốt một tháng, lại hoàn toàn không có một chút ấn tượng nào về đám người trước mặt, nghĩa là trên thực tế bọn họ đã lưu lại ở bên trong Kim Thứ sơn thật lâu rồi.
Rất có thể là tới bảo hộ bí phủ của gia tộc.
Mà Điền gia cũng có bí phủ tại Kim Thứ sơn.
Mấu chốt nhất chính là, khả năng vạn năm linh nhũ bị phát hiện ở bên trong rất nhiều hang động đá vôi thuộc Kim Thứ sơn này là cực cao, trong khi loại vạn năm linh nhũ ấy lại được coi là tứ giai bảo vật, phát hiện được một phần cũng tương đương với có được hai vạn linh thạch.
Lại nói, vạn năm linh nhũ bên
Vì thế, Điền Thượng Long đã thử dùng lời nói vô căn cứ tới thăm dò, gã trực tiếp cáo buộc bọn họ là tu sĩ Lý gia, được phái tới trấn thủ bí phủ của gia tộc, lại không ngờ rằng Lý Thiên Hổ kia đã trực tiếp thừa nhận.
Vì thế đoàn người của Lý gia đều bị bắt, bắt đầu tiến hành nghiêm hình tra tấn.
Bảy ngày sau...
Bên trong một địa lao hỗn loạn, vách tường đều được dựng nên từ những hòn đá thô ráp, lộ ra một luồng khí tức ẩm ướt.
Ánh lửa mờ nhạt rọi xuống dưới, miễn cưỡng cũng chiếu được một góc phòng giam.
Trên mặt đất được trải một đống rơm rạ bẩn thỉu vô cùng, không ngừng bốc lên mùi thối rữa.
Lý Thiên Hổ bị khóa chặt trên tường, tay chân không thể tự do hoạt động. Toàn thân đầy rẫy những vết thương, máu tươi thẩm thấu qua y phục, nhưng trong ánh mắt của nam nhân này vẫn để lộ ra ý chí bất khuất kiên cường.
Ngay giữa phòng giam có một con thằn lằn yêu với hình thể thật lớn đang nằm úp sấp. Nó hung ác nhìn chằm chằm vào Lý Thiên Hổ, sau khi ngửi được mùi máu tươi chảy ra, lại rít lên một tiếng trầm thấp.
Lúc trước, Điền Thượng Long từng đặc biệt thả đồng tham thằn lằn của mình tới đây, muốn dùng nó để uy hiếp và đe dọa Lý Thiên Hổ.
Tại góc phòng sát tường có bày các loại hình cụ, một cái bàn ủi trong này còn bốc lên sương khói mỏng manh.
Toàn bộ những loại hình cụ này đều được dùng để tra tấn và trừng phạt tù phạm.
Người là dao thớt, ta là thịt cá.
Theo âm thanh "Rào rào rào" của móc xích vang lên, một nam tử đã bị tra tấn tới không thành hình người, vừa được tu sĩ Điền gia kéo vào phòng giam.
Sắc mặt gã tái nhợt, ánh mắt lóe sáng bất định, cứ một mực cúi đầu, không dám nhìn thẳng vào ánh mắt của Lý Thiên Hổ, trong lòng tràn ngập áy náy và sợ hãi.
Điền Thượng Long đứng gần đó, khóe môi nhếch lên một nụ cười đầy đắc ý. Gã cao giọng nói: "Lý Thủy Phúc đã khai toàn bộ, Lý gia các ngươi có một bí phủ chuyên gieo trồng Lãnh Nguyệt Hoa ở Kim Thứ sơn, một năm sản xuất được chừng năm nghìn linh thạch. Hiện tại Lý Thủy Phúc đã quyết định đưa nhóm chúng ta đến bí phủ này rồi. Ngươi kiên trì cũng không còn ý nghĩa gì nữa."
"Lý Thủy Phúc!" Lý Thiên Hổ cực kỳ giận dữ, lập tức ngẩng đầu lên, trong ánh mắt tràn đầy phẫn nộ và bất khuất.
Ông ấy dùng âm thanh đã phẫn nộ đến run rẩy, lớn tiếng chất vấn: "Ngươi làm như vậy có thấy hổ thẹn với gia tộc chúng ta hay không? Có thấy hổ thẹn với phụ mẫu của ngươi hay không? Có thấy hổ thẹn với hài tử của ngươi hay không?"
Điền Thượng Long tỏ vẻ không quan tâm lập tức nhún nhún vai, trào phúng nói: "Ngươi nói cái rắm gì đó? Lý Thủy Phúc còn chưa có hôn phối, hài tử của hắn từ đâu chui ra? Chỉ cần hắn đưa nhóm chúng ta tới tìm được bí phủ của Lý gia các ngươi, thì hắn sẽ chính thức trở thành rể hiền của Điền gia chúng ta rồi."
Cơn giận trong lòng Lý Thiên Hổ lập tức xông lên tận trời, ông ấy trừng mắt nhìn Lý Thủy Phúc nói: "Bọn họ sẽ giết ngươi, ngươi đừng tin tưởng vào đám người ấy! Bọn họ chỉ lợi dụng ngươi, muốn ngươi phản bội người nhà, phản bội phụ mẫu, phản bội thân tộc mà thôi!"
Vẻ tàn khốc chợt lóe trên mặt Điền Thượng Long, gã trực tiếp nện một quyền vào đầu Lý Thiên Hổ.
Âm thanh trầm đục vang lên.
Lý Thủy Phúc sợ tới mức vội vàng rụt cổ lại, mà Lý Thiên Hổ cũng bị một quyền nọ đánh cho hôn mê bất tỉnh.
Ba ngày sau...
Điền gia đã làm xong mọi công tác chuẩn bị, thậm chí còn chuyên môn điều động hai vị đại lão có tu vi cao nhất vẫn một mực che giấu của gia tộc mình là Điền Vô Luận và Điền Vô Cương tới.
Hai vị cao thủ ấy chính là con bài chưa lật, là đòn sát thủ trong hành động lần này, sẽ không dễ dàng vận dụng tới.
Sau đó, năm tên tu sĩ Thông Linh cảnh hậu kỳ được Điền Thượng Long suất lĩnh, trực tiếp áp tải Lý Thủy Phúc đi thẳng đến bí phủ của Lý gia.
Điền Thượng Long chính là tu sĩ Dung Linh cảnh sơ kỳ, dùng một tu sĩ có tu vi bậc này suất lĩnh năm tên tu sĩ Thông Linh cảnh hậu kỳ tuyệt đối là một đội hình mạnh mẽ, trong khi mục tiêu cần đối phó chỉ là năm tu sĩ Thông Linh cảnh trung kỳ, có thể nói là sư tử vồ thỏ, vẫn dùng toàn lực ứng phó.
Người chân chính phải cẩn thận trong hành động lần này chính là Hải Xà đạo nhân.
Nói cho cùng, ông ta cũng là cao thủ Thiên Bảng của Ngũ Độc môn, nếu đám người Lý Thiên Hổ vẫn một mực không quay về gia tộc, sớm muộn gì cũng sẽ kinh động tới vị cao thủ Thiên Bảng này.