"Thế bá không cần phải lo lắng, ta có một thượng sách không những có thể bảo toàn được bí phủ của gia tộc, còn có thể cứu mạng đám người Lý Thiên Hổ." Lý Thủy Đạo cất giọng vững vàng mà kiên định, có vẻ bản thân đã sớm định liệu từ trước.
Lý Thiên Vũ khẽ cau mày, tuy trong lòng lão đang tràn ngập nghi hoặc, nhưng bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa này tuyệt đối không thể mất đi, nếu không trong một năm, lão sẽ thiếu đi ba nghìn linh thạch, chuyện này mang đến ảnh hưởng cực kỳ lớn cho quá trình tu luyện hàng ngày.
"Nói đi, ngươi có kế sách gì?" Lý Thiên Vũ lập tức lên tiếng thúc giục.
"Rất đơn giản, đó là hai chữ: Chế hành." Lý Thủy Đạo vươn hai ngón tay lên.
[ Chế hành: chế ước lẫn nhau, nhằm duy trì trạng thái cân bằng. ]
"Chế hành như thế nào?"
Lý Thủy Đạo chưa vội mở miệng, lại ngẩng đầu nhìn trời, nói: "Thế bá, lúc này sắc trời đã muộn, muốn tránh bị địch nhân lấp kín bên ngoài động phủ, ta kiến nghị chúng ta nên đi ra ngoài trước, sau đó ta sẽ nói kế hoạch tỉ mỉ cho người nghe."
Lý Thiên Vũ nhướng mày gật đầu nói: "Được."
"Tất cả mọi người không cần phải thu dọn đồ đạc, trực tiếp rời khỏi nơi này thôi. Đình Nhi, muội cõng tẩu tử xuống dưới đi." Lý Thủy Đạo trực tiếp phân phó.
"Đây là giải dược, hãy cho nàng uống một chút." Lý Thiên Vũ lập tức lấy ra một cái bình ngọc từ bên trong túi trữ vật, rồi vứt cho Lý Thủy Đình.
Lý Thủy Đình tiếp nhận bình ngọc, tay chân lanh lẹ nhanh chóng đi lên gian phòng đá cao nhất ở nơi này.
"Nói mau kế sách chế hành của ngươi là gì." Chờ mọi chuyện được thu xếp ổn thỏa rồi, Lý Thiên Vũ lập tức thúc giục.
"Chỉ sợ Thế bá còn không biết Điền gia cũng có một tòa bí phủ tại Kim Thứ sơn này. Ta đã biết vị trí của nó cụ thể, tuy không biết đến tột cùng là tòa bí phủ này đang sản xuất loại linh vật gì, nhưng hoàn toàn có thể khẳng định được, giá trị của tòa bí phủ này cực kỳ to lớn... Điền gia biết bí phủ của chúng ta, chúng ta cũng biết bí phủ của Điền gia, hai bên đều nắm nhược điểm của đối phương trong tay, đương nhiên cũng có thể sống yên ổn cùng nhau. Cho nên chuyện kế tiếp chúng ta cần làm chính là nói cho người của Điền gia biết chúng ta đã khám phá được bí mật của bọn họ rồi, để bọn họ tự đi cân nhắc lợi hại, sau đó biết khó mà lui." Lý Thủy Đạo nói ra thượng sách của mình.
Đương nhiên Lý Thiên Vũ đã sớm biết toàn bộ tài nguyên bên trong Hắc sơn này đều thuộc về Ngũ Độc môn, một khi bí mật về điểm tài nguyên bị bại lộ, không cần biết là Lý gia hay là Điền gia Ngũ Độc môn cũng sẽ cưỡng chế rút đi một nửa thu nhập làm thuế.
Loại chuyện này sẽ do Chấp Pháp đường trực tiếp giám sát chấp hành, hình thức đánh thuế có nhiều kiểu nhiều loại, nhưng tới cuối cùng, khẳng định là tài nguyên chỉ bị rút đi nhiều hơn, chứ không có chuyện rút đi ít hơn.
"Nếu Điền gia dám tiết lộ vị trí bí phủ của chúng ta cho Ngũ Độc môn, chúng ta cũng không giữ được cái miệng của mình. Đương nhiên bọn họ sẽ sợ ném chuột vỡ đồ, chỉ có giả câm vờ điếc mà chung sống yên ổn với chúng ta thôi. Đây chính là kế sách chế hành của chất nhi."
Nghe xong Lý Thủy Đạo phân tích, Lý Thiên Vũ lập tức tò mò hỏi han: "Ngươi phát hiện bí phủ của Điền gia như thế nào?"
Lý Thủy Đạo tự biết không giấu được, vì thế mới vỗ một cái xuống túi trữ vật, lấy ra một cái kính viễn vọng có chút thô ráp, nói: "Chất nhi dùng thứ này. Nó không phải là pháp khí, bởi vậy không cần luyện hóa, có thể trực tiếp sử dụng."
"Vật này sử dụng như thế nào?"
"Rất đơn giản, chỉ cần đặt con mắt lên thấu kính, sau đó hướng đầu có ống ngắm về phía xa xa..."
Lý Thiên Vũ tiếp nhận kính viễn vọng, nghe Lý Thủy Đạo chỉ điểm, lão thoáng đùa nghịch một chút, lập tức cảm nhận được điểm thần kỳ của thứ này.
"Vật này không tiêu hao pháp lực, lại có thể nhìn xa cả ngàn dặm, quả nhiên là thứ không thể tưởng tượng nổi." Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt sợ hãi than.
"Dựa vào thứ này, chẳng những ta có phát hiện được bí phủ của Điền gia, còn nắm trước được tình báo, biết đêm nay Điền gia kia muốn tập kích chúng ta. Trong nhóm cao thủ do Điền gia phái tới lần này, ít nhất cũng có ba Dung Linh cảnh, hai người trong đó còn là Dung Linh cảnh hậu kỳ, một người còn lại là Dung Linh cảnh sơ kỳ." Lý Thủy Đạo tiếp tục giải thích.
Nghe xong lời Lý Thủy Đạo giải thích, Lý Thiên Vũ thoáng trầm tư một lát, sau đó mới lộ vẻ mặt hung ác nói: "Đạo Nhi, kế sách chế hành của ngươi đúng là diệu kế, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, bất cứ diệu kế gì cũng vậy, muốn tồn tại được trên thế gian này, đều phải thành lập trên thực lực tương ứng. Không có lực lượng, chỉ có quỷ kế, chỉ tổ kích thích, làm cho địch nhân càng thêm điên cuồng mà thôi. Muốn khiến bọn họ chân chính bình tĩnh trở lại, không những phải dùng kế sách chế hành, càng phải dùng thực lực kinh sợ. Đêm nay, nếu chúng ta không giết thống khoái một phen, khẳng định là đám người của Điền gia kia sẽ không tỉnh táo lại mà cân nhắc lợi hại đâu."
"Vậy thế bá dự tính làm như thế nào?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.
"Ngươi dẫn ta tới bí phủ của Điền gia bọn họ, chúng ta trực tiếp đổi nhà với đám người này. Nói đơn giản, chúng ta lưu một tòa bí phủ trống rỗng cho bọn họ, ngược lại sẽ dốc toàn lực tới cướp bóc bí phủ của bọn họ, cũng thuận tiện giết sạch đám người bên trong." Lý Thiên Vũ lạnh giọng nói.
"Lời thế bá nói đúng là diệu kế, không biết ta có thể mang cả nương tử của mình theo hay không? Ma công của nàng cũng có thể giúp đỡ chúng ta." Lý Thủy Đạo dò hỏi.
Lý Thiên Vũ gật gật đầu, đã nhận lời rồi.
Lúc chạng vạng, Hạ Nhược Tuyết mặc một bộ nho sam của nam tử, ngồi xếp bằng bên trong gian phòng đá, chuyên tâm tu luyện ma công.
Trên người nàng được bao phủ bởi một tầng huyết sắc ma quang, ma khí lượn lờ, khí thế to lớn mà đáng sợ.
Đột nhiên, một con độc xà màu thủy lam rất lớn xuất hiện ngay trước cửa phòng đá. Đây là một con hải xà đến từ biển sâu, có vảy rất lớn, đầu lưỡi hai bên có mang cá.
Con hải xà to lớn nọ lập tức hướng về phía Hạ Nhược Tuyết, phát ra một tiếng rít gào, rồi mở rộng khoang miệng, một luồng độc khí vô hình từ trong miệng nó phun ra ngoài.
Hạ Nhược Tuyết bị độc khí vây quanh, nháy mắt đã mất đi tri giác.