Càng làm cho Lý Thiên Vũ kinh ngạc chính là, nàng lại được chữa khỏi hai chân tàn tật rồi, hiện giờ thân thể thon thả cân đối, tản ra một luồng khí chất không giống người thường.
Hai mắt Lý Thiên Vũ híp lại, nàng này tu luyện ma công có thể đột phá đến Dung Linh cảnh khi tuổi đời còn trẻ như vậy, ngày sau tiền đồ không thể hạn lượng, hiện giờ, gia tộc bọn họ đang khuyết thiếu nhân tài, nếu thật sự có thể thu nàng cho mình sử dụng, sẽ mang đến chỗ tốt lớn lao.
Nhưng nói gì thì nói, nàng cũng không phải họ "Lý" ...
"Thiên Vũ thế bá." Hai người tới gần Lý Thiên Vũ, lập tức hành lễ.
Lý Thiên Vũ im lặng một thoáng mới đột nhiên mở miệng hỏi: "Hai người các ngươi đã có hài tử hay chưa?"
Lý Thủy Đạo: "..."
Hạ Nhược Tuyết: "..."
Lý Thiên Vũ hỏi xong câu này, chợt im lặng một lát, sau đó lại tiếp tục nói: "Ta biết, hiện tại các ngươi đang chuyên chú tu luyện, nhưng ta lại muốn nói với các ngươi rằng, sinh hài tử cũng không gây trở ngại tới con đường tu luyện của hai ngươi đâu, ngược lại hài tử sẽ mang đến cho các ngươi càng nhiều động lực hơn nữa."
Lý Thủy Đạo nhíu mày nói: "Thế bá, chúng ta còn trẻ, những người khác bên trong gia tộc đều là hơn ba mươi tuổi mới kết hôn mà?"
"Ai... Sao bọn họ có thể so sánh được với các ngươi, tuổi trẻ đúng là thời cơ sinh hài tử tốt nhất. Hơn nữa, điều quan trọng nhất của một gia tộc tu tiên chính là huyết mạch cuồn cuộn không dứt. Nói cho cùng, cũng là cần có thật nhiều hài tử cuồn cuộn không ngừng. Cho nên hài tử chính là hi vọng và tương lai của gia tộc, bọn chúng sẽ kế thừa huyết mạch và sứ mệnh của chúng ta, cũng sẽ tiếp tục kéo dài cái gia tộc này."
"Trừ phi có thể tu luyện đến cấp bậc phá giới phi thăng, nếu không chúng ta đều sẽ chết đi, chỉ có hài tử... Hài tử tiếp tục sinh hài tử, cuồn cuộn không ngừng, sinh sinh bất tức... Đây mới là nền tảng để gia tộc mãi mãi trường tồn."
Trong mắt Hạ Nhược Tuyết xuất hiện một tia ấm áp, trên gương mặt trắng nõn cũng lộ ra một mảnh thẹn thùng, nàng nhẹ giọng nói: "Thế bá, người nói đúng. Thiếp thân chắc chắn sẽ mau chóng sinh hài tử cho Lý gia."
Lý Thiên Vũ gật gật đầu, có chút vừa lòng nhìn hai tên hậu bối của mình, mở miệng tán thưởng: "Tốt! Tốt lắm." Sau đó, vẻ mặt lão lại trở nên nghiêm túc nói: "Điền gia có ba tu sĩ Dung Linh cảnh, nhưng ta chỉ giết được hai tên, đã để cho đối phương chạy thoát một."
Ánh mắt Lý Thủy Đạo chợt lóe, bình thản nói: "Kẻ chạy đi kia tên là Điền Thượng Long, vận khí của hắn không tốt lắm, đã bị ta cùng Tuyết Nhi giết chết rồi."
Lý Thiên Vũ: "..."
Ba người im lặng một lát, Lý Thiên Vũ đi qua đi lại hồi lâu, vừa bước đi thong thả vừa lầm bầm lầu bầu: "Chỉ có một chút xíu thực lực này cũng dám nhòm ngó Lý gia ta, đúng là không biết sống chết."
"Một khi đã như vậy, cũng không cần phải ... chế hành cùng bọn họ làm gì." Lý Thiên Vũ lộ ra ánh mắt lạnh lùng, hiển nhiên lão đã hạ quyết tâm rồi.
"Đạo Nhi, ta cần về gia tộc một chuyến, bẩm báo việc này cho tộc trưởng, ngươi cùng Tuyết Nhi ở lại Kim Thứ sơn. Các ngươi cần đi quét dọn sạch sẽ chiến trường, không thể lưu lại dấu vết ma công ở bên trong bí phủ của Điền gia. Mặt khác, ngươi cũng cần nói cho bốn người Lý Thủy Đình biết, để bọn họ giấu kín chuyện về Hạ Nhược Tuyết. Ngươi đừng quá lo lắng, nếu bọn họ không giữ được bí mật, đợi sau khi ta báo cáo chuyện này lại cho tộc trưởng, tộc trưởng sẽ có biện pháp, làm cho bọn họ phải giữ kín như bưng." Lý Thiên Vũ lộ vẻ mặt trịnh trọng dặn dò.
"Ý của thế bá là?" Lý Thủy Đạo khó hiểu hỏi.
Lý Thiên Vũ cười nhạt: "Tin tưởng ngươi cũng đoán ra được, ta muốn nhân cơ hội này trực tiếp tiêu diệt Điền gia, nhưng chúng ta và Điền gia đều là gia tộc tu tiên phụ thuộc vào Ngũ Độc môn, dựa theo môn quy, gia tộc có thể tranh chấp, nhưng không thể tương tàn, lại càng thể làm ra hành vi diệt môn này, cho nên..."
Nói tới đây, Lý Thiên Vũ chợt rơi vào im lặng, có chút muốn nói lại thôi.
Lý Thủy Đạo lập tức nói tiếp: "Tuyết Nhi tu luyện ma công, loại công pháp này không có lấy một chút liên quan nào tới Lý gia chúng ta, cho nên cứ để Tuyết Nhi ra tay là tốt nhất."
"Đúng vậy, quả nhiên tiểu tử ngươi rất trí tuệ, nhưng mà ngươi yên tâm, gia tộc tuyệt đối sẽ không để một mình Tuyết Nhi mạo hiểm. Đến lúc đó, lão phu sẽ ra tay..." Lý Thiên Vũ lạnh giọng nói.
"Thế bá yên tâm, ta nhất định sẽ quét dọn sạch sẽ chiến trường, có điều… ta sợ nếu chúng ta một lần nữa quay về bí phủ của Điền gia sẽ bị người ngăn chặn." Lý Thủy Đạo lộ ra vẻ mặt lo lắng, nói.
"Ngươi yên tâm, nếu ta không có đoán sai, thì hẳn là hai người kia chính là cao thủ mạnh nhất của Điền gia rồi. Trước khi không biết tình huống rõ ràng, bọn họ tuyệt đối sẽ không tiếp tục phái người đến nữa. Mặt khác vật này cho ngươi." Lý Thiên Vũ lấy ra một cái túi trữ vật từ bên hông, túi trữ vật này có màu vàng sáng, bên trên lại thêu mấy chữ "Thần Mộc thành Điền Thượng Tranh".
"Điền Thượng Tranh này cũng có vài phần dũng khí, đáng tiếc tuổi đã lớn rồi, khí huyết suy bại, dù có một thân tu vi cũng chỉ là một kẻ tuổi già chờ chết mà thôi. Bên trong túi trữ vật của hắn có chứa lượng lớn nhất giai đan dược, chắc là tài nguyên cần phát lương tháng cho tu sĩ Thông Linh cảnh của Điền gia, còn có một cái trận bàn nữa. Sau khi ngươi luyện hóa nó, là có thể nắm giữ bí phủ của Điền gia." Lý Thiên Vũ giải thích.
"Đa tạ thế bá." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt cung kính tiếp nhận túi trữ vật.
"Việc này không nên chậm trễ, ta đi trước một bước."
"Thế bá!" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt chần chờ, lên tiếng gọi đối phương lại.
"Ngươi có chuyện gì cứ nói thẳng."
"Thế bá cho rằng Điền gia suy nhược, chúng ta có thể làm một lần hành động trực tiếp tiêu diệt bọn họ, căn bản không cần cùng với chế hành. Đương nhiên chất nhi tán thành phán đoán của thế bá. Chẳng qua nhóm người Lý Thiên Hổ thế bá còn nằm trong tay Điền gia. Những người này dù rơi vào tay địch nhân, trong lòng vẫn trung với gia tộc, nhất định phải cứu về. Theo ta, e rằng gia tộc vẫn nên hư tình giả ý với Điền gia trước, tỏ thiện ý đàm phán, đợi cho đến khi bọn họ thả người, mới có thể tính tới chuyện lớn đồ môn diệt tộc." Lý Thủy Đạo nói ra ý nghĩ của chính mình.