Phải biết rằng, tấm "Kim Cương Hộ Thân Phù" Lý Thiên Vũ cho Lý Thủy Đạo phòng thân chính là nhị giai phù lục phòng ngự có thể liên tục ngăn cản công kích của tu sĩ Dung Linh cảnh.
Phù lục khác chủng loại sẽ có sự khác biệt rõ ràng về hoa văn và đồ án được vẽ lên trên, những sự khác nhau này chủ yếu được thể hiện tại kết cấu và chức năng của phù lục.
Dưới tình huống bình thường, kết cấu của phù lục phòng ngự sẽ chú trọng đến sự ổn định và chắc chắn, tác dụng của nó là cung cấp khả năng bảo vệ và chống đỡ công kích từ bên ngoài. Những đường hoa văn của nó có thể bày ra các đường nét vững vàng và vài dạng hình học.
Chú văn có thể bao hàm những loại chữ triện cổ như thuẫn, vách tường, thành lũy...
Trong khi đó, kết cấu của phù lục tấn công sẽ chú trọng đến tình linh hoạt và tính công kích, lấy đó để phóng thích ra lực lượng mạnh mẽ.
Hoa văn có thể bày ra những đường cong trôi chảy và góc cạnh sắc bén.
Dưới tình huống bình thường, chú văn của chúng sẽ bao hàm những loại chữ triện cổ như hỏa diễm, lôi điện… tượng trưng cho lực phá hoại.
Loại cuối cùng là phù lục trị liệu, kết cấu của loại này thường chú trọng tới khả năng cân bằng và khôi phục, lấy đó để cung cấp hiệu quả chữa trị và khôi phục.
Hoa văn có thể bày ra những đường cong mềm mại và hình tròn.
Dưới tình huống bình thường, chú văn của chúng sẽ bao hàm những chữ triện cổ như đóa hoa, giọt nước mưa… tượng trưng cho sinh cơ và chữa trị.
Nói dùng những kiến thức đó tới phân biệt ba tấm nhị giai phù lục này, có thể rõ ràng nhận thấy hai tấm trong đó được dùng để tiến công, còn một tấm được dùng để chữa trị.
Chữ triện cổ được sử dụng bên trên tấm phù lục chữa trị nhìn khá giống sinh mệnh chi thụ, bút pháp trên phù lục lại truyền đến một luồng ý tứ sinh sinh bất tức (sinh sôi không ngừng).
Đường nét hiển thị là những đường cong và kết cấu bao quanh, tựa như đang muốn biểu đạt quá trình sinh mệnh tuần hoàn và tái sinh.
Lại liên tưởng đến đồng tham của Điền Thượng Long là thằn lằn, cũng không khó để đoán ra, tấm chữa trị phù lục nọ chính là "Đoạn Chi Trọng Sinh Phù" đại danh đỉnh đỉnh.
"Tuyết Nhi, hiện tại ta có biện pháp để chữa khỏi cho nàng, nhưng nàng nhất định phải nhẫn nại một chút." Tuy lời nói của Lý Thủy Đạo rất bình thản, nhưng trong đó lại ẩn chứa một mảnh lãnh ý ghê người, khiến trong lòng Hạ Nhược Tuyết dâng lên một chút cảm giác bất an.
Nàng do dự hồi lâu, cuối cùng vẫn quyết định gật gật đầu.
"Vậy nàng nằm xuống đi."
Hạ Nhược Tuyết ngoan ngoãn nghe lời, nhanh chóng nằm thẳng xuống đất, thân mình có chút căng thẳng.
Lý Thủy Đạo dịu dàng xoa bóp hai đùi cho nàng, động tác cực kỳ nhẹ nhàng. Quá trình ấy đã mang đến tác dụng, làm cho Hạ Nhược Tuyết nhanh chóng thả lỏng ra, thân thể không còn căng thẳng nữa.
Chỉ trong nháy mắt ấy, Lý Thủy Đạo lập tức nâng tay lên, hung hăng đập xuống một chưởng, lực lượng đáng sợ từ tay hắn trực tiếp truyền đến hai chân Hạ Nhược Tuyết.
"A!" Hạ Nhược Tuyết phát ra một tiếng hét thảm. Nàng cảm nhận được một loại đau nhức như cả người vừa bị xé rách, căn bản không thể chịu đựng được.
Nhưng vẫn còn chưa xong!
Lý Thủy Đạo lại nhấc tay lên, hung hăng đập xuống lần hai, hắn ỷ vào bản thân có Băng Thiềm Ngạnh Khí Công, bàn tay cứng rắn như sắt, trực tiếp dùng bàn tay của mình thay cho cây búa.
Liên tiếp những đòn đả kích điên cuồng gần như đã làm Hạ Nhược Tuyết đau muốn ngất xỉu đi.
Mỗi một khoảnh khắc khi xương cốt trên người vỡ vụn, nàng đều cảm nhận được thân thể của chính mình vừa bị xé toạc ra...
Lát sau, Lý Thủy Đạo mới dừng động tác trên tay, hắn đưa đôi mắt lạnh lùng có chút hài lòng nhìn xuống Hạ Nhược Tuyết.
Hiện giờ, Hạ Nhược Tuyết không chỉ bị gãy chân, trên tinh thần của nữ nhân này càng bị hắn để lại một dấu ấn vô cùng khủng bố.
Nếu trong tương lai nàng muốn phản bội, nhất định phải nhớ lại tính cách vô tình của hắn ngày hôm nay!
Đến đây, Lý Thủy Đạo lập tức tế ra "Đoạn Chi Trọng Sinh Phù", chỉ thấy tâm phù lục nọ nhanh chóng hóa thành một ánh lửa, tản ra quang mang nhu hòa. Luồng năng lượng ấm áp ấy nhanh chóng thẩm thấu vào hai chân Hạ Nhược Tuyết. Nàng cảm nhận được một luồng lực lượng chữa trị đang lưu động trong cơ thể mình, thống khổ dần dần giảm bớt, bị hi vọng và chờ mong thay thế vị trí.
Xương cốt trên chân nàng bắt đầu chậm rãi tái sinh, một lần nữa nối liền lại.
Thời gian lặng yên trôi qua...
Nhịp hô hấp của Hạ Nhược Tuyết dần trở
Nàng đưa ánh mắt cảm kích nhìn về phía Lý Thủy Đạo, dù trong lòng vẫn còn nguyên ký ức đau đớn khi bị hắn đập nát xương cốt của mình.
Bên trong một cánh rừng rậm thuộc Kim Thứ sơn.
Một con hải xà yêu có kích cỡ bằng thùng nước vừa ngậm đến một cái túi trữ vật, trước người Hải Xà đạo nhân Lý Thiên Vũ đã có hai cái túi trữ vật.
Lúc này, Lý Thiên Vũ đã khôi phục được một chút pháp lực, nếu lại gặp được một tu sĩ Thông Linh cảnh hậu kỳ, không dám nói cứ chiến là thắng, nhưng ít nhất lão cũng có thể dễ dàng đào thoát.
Một trận chiến vừa rồi đúng là quá mức hung hiểm...
Lý Thiên Vũ xem xét hai cái túi trữ vật trước mắt, trên gương mặt vốn bình tĩnh không một gợn sóng cũng không khỏi lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Lão lập tức lấy ra một bình ngọc từ bên trong một cái túi trữ vật, khẽ ngửi một chút, vậy mà pháp lực bên trong cơ thể lại khôi phục được vài phần.
Hóa ra thứ này chính là vạn năm linh nhũ.
Trên mặt Lý Thiên Vũ tràn đầy mừng rỡ.
Có vật ấy, lão thực sự có thể giết một cái xuyên qua Điền gia.
Cơn gió thổi qua khu rừng, lại nhẹ nhàng bay ngang một bụi cỏ tươi tốt, phát ra âm thanh “Sa sa” nho nhỏ. Ánh mắt Lý Thiên Vũ bị âm thanh này hấp dẫn, lão nhẹ nhàng quay đầu lại, chăm chú nhìn vào mảnh bóng đêm kia...
Một lát sau, có hai người dần hiện ra từ trong bóng đêm.
Đó là một đôi nam nữ trẻ tuổi, dáng người bọn họ cao ngất mà tao nhã.
Nam tử mặc hắc y đúng là Lý Thủy Đạo, nữ tử mặc một bộ nho phục, tư thế oai hùng hiên ngang kia chính là Hạ Nhược Tuyết.
Lúc này, Hạ Nhược Tuyết đã đột phá Dung Linh cảnh.