Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 285 - Chương 285: Nước Mưa Rửa Tội, Sát Ý Lan Tràn!!!

Chương 285: Nước Mưa Rửa Tội, Sát Ý Lan Tràn!!! Chương 285: Nước Mưa Rửa Tội, Sát Ý Lan Tràn!!!

Nhưng so sánh với chiếc Vân Liên Phi Chu ở trong gia tộc, chiếc này càng thêm xa hoa tráng lệ, khiến cho người ta lóa mắt mê say.

Người này tuyệt đối là tiền bối của Lý gia, hơn nữa còn là tiền bối từ Nam Hải tới.

"Đi lên đi." Thiết diện nhân mở miệng phân phó.

Lý Thủy Đạo nghe lời, lập tức bước trên linh chu.

Một bước lên thuyền, linh chu lập tức cảm nhận được sự tồn tại của hắn giống như có linh tính, nó thuận theo thiết diện nhân điều khiển, nhẹ nhàng phóng lên cao.

Lý Thủy Đạo đứng ở trên thuyền, cảm nhận lực lượng phi hành của linh chu, lập tức vươn tay chỉ về phía trước. Linh chu thuận theo ngón tay hắn chỉ dẫn, nhanh chóng bay về phía bí phủ của Điền gia.

Linh chu bay đến một vách đá dựng đứng vô cùng hiểm trở, ở thời điểm linh chu tiếp cận tới bức vách nham thạch kia, nó lại biến mất, để lộ ra một con đường đi thẳng vào bên trong.

Linh chu nhẹ nhàng lướt về phía trước, tiến vào một cái hang động đá vôi. sâu thẳm

Trong động âm u ẩm ướt, chỉ có một chút ánh sáng mỏng manh xuyên thấu qua khe hở trên vách động, chiếu rọi một mảnh không gian thần bí.

Ở khu vực trung tâm bên trong hang động đá vôi, một nữ tử mặc áo đen đang tu luyện ma công. Nàng có chút cảnh giác, đưa mắt chăm chú nhìn vào thiết diện nhân vừa xuất hiện.

Trong mắt Hạ Nhược Tuyết để lộ ra một tia cảnh giác và đề phòng.

Thiết diện nhân chỉ liếc mắt nhìn Hạ Nhược Tuyết một cái, một luồng tinh thần uy áp vô hình đã bắn tới, trực tiếp làm nàng kinh hồn táng đảm.

Lý Thủy Đạo thấy vậy, vội vàng giải thích: "Vị này là tiền bối của Lý gia chúng ta, không phải là địch nhân."

Hạ Nhược Tuyết nghe được lời Lý Thủy Đạo giải thích, thoáng có chút yên lòng, nhưng vẫn duy trì cảnh giác.

Thiết diện nhân chuyển mắt nhìn về phía ba mươi sáu cái Địa Long Thiệt bên trong hang động đá vôi, lão có chút kinh ngạc nói: "Hóa ra Điền gia kia lại phát hiện được bảo vật bậc này, vật ấy cũng có tác dụng rất lớn đối với ta."

"Tiền bối muốn vạn năm linh nhũ sao?" Lý Thủy Đạo thăm dò hỏi.

Thiết diện nhân thoáng sửng sốt, lại lập tức để lộ ra một nụ cười tươi ý vị thâm sâu: "Ngươi có chút thông minh đó, vạn năm linh nhũ chính là tứ giai linh tài, ccũng là thứ bảo vật có tác dụng khôi phục pháp lực tốt nhất trên thế gian này. Ngay cả với Vô Tướng Chân Quân, nó cũng mang đến tác dụng vô cùng to lớn, nếu ta lấy được nó vào tay, thực lực sẽ bỗng nhiên tăng trưởng thêm ba tầng."

"Hàng năm, ở nơi này chỉ có thể thu hoạch được ba mươi sáu giọt, hẳn là không mang lại quá nhiều trợ giúp đối với tiền bối đâu, nhưng có lẽ bên trong kho bí mật của Điền gia vẫn còn một chút trữ hàng." Lý Thủy Đạo cung kính nói.

"Đúng vậy, hai người các ngươi đều lên thuyền đi, chúng ta đi diệt Điền gia, thuận tay cũng móc sạch bí quật của bọn họ." Thiết diện nhân dùng giọng điệu bình thản nói.

Lý Thủy Đạo nghe được lời nói của thiết diện nhân, trong lòng lập tức chấn động, hắn thoáng suy tư một lát mới nói: "Tiền bối thực lực kinh người, tiêu diệt một cái Điền gia giống như lấy đồ trong túi, nhưng vãn bối thực lực yếu nhược, nếu đi cùng tiền bối, chỉ sợ sẽ trở thành trói buộc."

Thiết diện nhân nhìn về phía Lý Thủy Đạo nói: "Ngươi đúng là trói buộc, nhưng đạo pháp của bổn tọa không tiện bại lộ ra ngoài, cần ma công của nương tử ngươi tới hỗ trợ cõng cái nồi, ngươi không ngại chứ?"

Lý Thủy Đạo: "..."

"Vãn bối không ngại."

"Ha ha ha ha... Tiểu tử ngươi chỉ cần tới xem diễn là được, không tới phiên ngươi ra tay đâu." Thiết diện nhân mở miệng càn rỡ cười nói.

"Tuyết Nhi, lên thuyền đi." Lý Thủy Đạo phân phó.

Ba người đang bước lên con thuyền, trực tiếp bay về phía Điền gia.

...

Điền phủ, Thần Mộc thành.

Vân Liên Phi Chu lặng lẽ bay trên bầu trời đêm cao cao, linh quang không hiện.

Thiết diện nhân nói với Hạ Nhược Tuyết: "Ta sẽ thi pháp ở trong này, tạo nên một cơn mưa to, ngươi cứ việc ra tay ngay trong cơn mưa to ấy. Tất cả những cao thủ bên trong ta đều sẽ giải quyết, ngươi chỉ cần tận tình giết chóc là được!"

"Ta hiểu rồi, Thiết Diện tiền bối." Hạ Nhược Tuyết cất giọng kiên định trả lời.

Thiết diện nhân hài lòng gật gật đầu, sau đó lão nhẹ nhàng vẫy tay một cái, một con giao long thật lớn lập tức hiện ra từ giữa hư không.

Đây là một con giao long màu đen, thân hình khổng lồ mà uy nghiêm, tầng vảy trên người nó không ngừng lóe lên một mảnh quang mang giống như kim loại.

Giao long phóng lên trời cao, xoay quanh hư không rộng lớn, thân thể tản ra một luồng khí tức cường đại.

Tầng mây bắt đầu tụ tập, hình thành nên một mảnh mây mù u ám dày đặc, che đậy trăng sao trên trời đêm. Tầng mây nọ bắt đầu quay cuồng, lôi điện đan xen vào nhau, đồng thời lóe sáng. Từng luồng điện quang cắt qua bầu trời đêm hắc ám, phát ra tiếng sấm đinh tai nhức óc.

Tiếng sấm ầm ầm đã che giấu âm thanh rít gào của giao long...

Mưa to theo đó mà tới, giọt mưa như những cây châm nhọn hung hăng chọc thẳng xuống mặt đất bên dưới. Cuồng phong gào thét, bao phủ toàn bộ khung cảnh xung quanh vào trong một mảnh mưa sa gió giật.

Đêm đen gió mạnh, mưa to.

Nước mưa rửa tội, sát ý lan tràn.

"Ra tay đi!" Thiết diện nhân thúc giục.

"Tuyết Nhi, phóng Bạch Cốt Khô Lâu!" Lý Thủy Đạo nhẹ giọng nói.

Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, nàng vỗ một cái vào túi trữ vật, một con Bạch Cốt Khô Lâu trực tiếp bị ném ra. Nó nhanh chóng hóa thành một nữ tử tuyệt sắc ngay giữa không trung, sau đó phi độn về phía Điền phủ.

...

Trong đêm tối, đột nhiên nổi gió.

Cơn gió quái dị…

Sau đó, bầu trời đêm vốn đang quang đãng, đột nhiên xuất hiện một tầng mây dày nặng.

Tiếp đến là chớp vang sấm giật, mưa to nổi lên...

Nhóm tu sĩ bên trong Điền phủ đều cảm nhận được một tia bất an.

Bất chợt, ở bên trong cơn mưa tầm tã ấy, một nữ tử tuyệt sắc với dáng người thon dài, thướt tha, từ trên trời giáng xuống, lao thẳng về phía Điền phủ.

Nàng mặc một bộ hắc bào, mái tóc dài như thác nước, một mực đổ xuống bên hông.

Đôi mắt nàng lạnh lùng mà sắc nhọn, để lộ ra một luồng khí tức vô tình.

Bàn chân nàng đạp lên những đóa hoa đào, mang theo vẻ lãnh diễm mà nguy hiểm.

Nhóm tu sĩ Điền gia trông thấy nàng đi đến, trong lòng tràn ngập cảnh giác, có người thấy được hoa đào, lại có người chứng kiến huyết quang.

Tất cả mọi người đều cảm nhận được áp lực. Có vẻ như sự tồn tại của nàng làm người khác cảm thấy bất an.

Bình Luận (0)
Comment