Thiên Phong, nhi tử của ta.
Gặp tin như thấy người. Đầu tiên, ta muốn nói cho ngươi hiểu, bản thân ta đã nghiêm túc nhìn nhận và suy nghĩ cặn kẽ về chuyện lớn liên quan đến kết minh gia tộc này rồi.
Từ vài ngày trước, Thiên Hạt cốc Chu gia đã phái người đi tới, đề xuất ý định hợp tác với chúng ta.
Bọn họ hi vọng có thể điều động tu sĩ sở hữu đồng tham thằn lằn trong gia tộc bọn họ đến Thiên Trì bảo tu luyện. Đổi lại, bọn họ nguyện ý tiếp nhận tu sĩ có đồng tham độc hạt trong gia tộc chúng ta đến Thiên Hạt cốc tu luyện.
Đây vốn là hợp tác đôi bên cùng có lợi, vi phụ cũng cho rằng chuyện này là "Đại thiện.
Tu sĩ Chu gia bên kia có thể giải quyết khốn cục không đủ người khai thác mỏ của chúng ta, mà nhóm tu sĩ có đồng tham bọ cạp của Lý gia chúng ta cũng có thể đạt được hoàn cảnh tu luyện càng tốt hơn. Ở Thiên Hạt cốc bên kia, tốc độ tu luyện của nhóm tu sĩ có đồng tham bọ cạp sẽ nhanh hơn bình thường rất nhiều. Cho nên, lần kết minh này sẽ mang đến trợ giúp lớn lao cho sự nghiệp phát triển của gia tộc chúng ta.
Đây là một cơ hội hiếm có, nó sẽ mang đến cho gia tộc càng nhiều tài nguyên và kỳ ngộ phát triển hơn.
Việc này chưa thông qua tộc hội, nhưng vi phụ đã có ý nguyện rồi.
Nữ tử truyền tin Chu Hồng Linh kia chính là cháu đích tôn của lão tộc trưởng Chu gia.
Nàng là hòn ngọc quý trên tay Chu gia, tài tình xuất chúng, phẩm đức cao thượng, tuy tu vi không cao, nhưng đã có thể một mình đảm đương một phía. Nếu ngươi cảm thấy nàng thích hợp, vi phụ cũng có ý để nàng gả cho Hạo Dương, trở thành chính thất.
Đây là thông gia kết minh.
Làm được như thế, minh ước giữa hai chúng ta cũng càng thêm vững chắc!
Hy vọng ngươi nghiêm túc suy nghĩ về chuyện này, sau đó hồi âm báo cho ta biết quyết định của ngươi.
Nếu ngươi quyết định kết thân, vi phụ sẽ đưa sính lễ tới Chu gia, mau chóng thúc đẩy mối hôn sự này, đồng thời cũng hoàn thành quá trình kết minh giữa hai nhà.
Phụ thân Lý Hải Mặc.
...
"Thủy Đạo trưởng lão, ngươi cho rằng việc này như thế nào?" Lý Thiên Phong mỉm cười dò hỏi.
Lý Thủy Đạo có chút trầm ngâm nói: "Đương nhiên chuyện này là việc tốt, chỉ không biết Hạo Dương hiền đệ có nguyện ý hay không thôi?"
"Ha ha ha ha... khẳng định là hắn nguyện ý." Lý Thiên Phong tự tin nói.
"Vậy xin chúc mừng thế bá!" Lý Thủy Đạo dùng hai tay đưa lại lá thư nọ cho Lý Thiên Phong.
"Hạo Dương, vi phụ có chuyện quan trọng cần nói rõ với ngươi!" Lý Thiên Phong lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Xin phụ thân cứ việc phân phó!"
"Vị cô nương Chu Hồng Linh Chu này, nàng không những là huyết mạch dòng chính của Thiên Hạt cốc, còn là khách quý của Lý gia ta, ngươi hãy đưa nàng đi thăm thú xung quanh Thiên Trì bảo này một phen, nhất định phải đón tiếp chu đáo, không được có một chút sơ suất nào! Nàng là tôn nữ nhi của tộc trưởng Chu gia, cũng là đồng bạn hợp tác quan trọng của chúng ta. Chúng ta cần bày tỏ thành ý và đạo đãi khách của mình."
Lý Hạo Dương nghe được phụ thân dặn dò, lập tức gật đầu thật mạnh.
"Phụ thân, ta hiểu rồi. Ta sẽ chăm sóc nàng chu đáo." Lý Hạo Dương trịnh trọng trả lời.
Lý Thiên Phong gật gật đầu, có chút hài lòng với biểu hiện của nhi tử.
"Chu cô nương, chúng ta cùng lên đỉnh núi quan sát mỏ hỏa độc này đi, bảo đảm sẽ làm ngươi mở rộng tầm mắt." Lý Hạo Dương tươi cười, lập tức quay sang ngỏ lời mời.
Chu Hồng Linh nghe được lời mời của Lý Hạo Dương, trong mắt cũng xuất hiện một chút tò mò và hưng phấn.
"Lý công tử, ta rất nguyện ý đi cùng ngươi lên đỉnh núi, chiêm ngưỡng quặng mỏ Thiên Trì Hỏa Độc đại danh đỉnh đỉnh này một phen. Nghe nói cảnh sắc ở nơi đó vô cùng đồ sộ, trong lòng ta thực chờ mong." Chu Hồng Linh hưng trí bừng bừng trả lời.
"Chu cô nương, phía trên đỉnh núi có hai loại độc vật thủy hỏa, độc tính không thể khinh thường. Chúng ta không phải tu sĩ có đồng tham thằn lằn, bởi vậy trước khi đi, chúng ta cần phục dụng giải dược, làm như vậy mới có thể bảo đảm an toàn. Ngươi yên tâm, sau khi phục dụng giải dược, chúng ta có thể thỏa thích chiêm ngưỡng phong cảnh độc đáo ở nơi đây."
Lý Hạo Dương nói xong, lập tức móc một cái bình ngọc từ trên người ra ngoài, đổ lấy một viên đan dược màu đỏ, lại dùng hai tay đưa nó cho Chu Hồng Linh.
Chu Hồng Linh tiếp nhận viên đan dược kia, để vào trong miệng, đôi môi đỏ mọng kẹp lấy viên đan dược trơn nhẵn, cái lưỡi thơm tho khẽ cuộn một cái, mắt ngọc mày ngài, động lòng người đến lạ.
Nhìn thấy hai tên vãn bối ở chung vô cùng hòa thuận, Lý Thiên Phong cũng thấy an lòng. Đột nhiên ông ấy nhớ ra, đây cũng là lần đầu tiên Lý Thủy Đạo đến Thiên Trì sơn, bởi vậy mới mở miệng hỏi: "Thủy Đạo trưởng lão, không bằng ngươi cũng theo chúng ta lên đỉnh núi thăm thú một chút?"
Nghe xong câu hỏi này, Lý Thủy Đạo thoáng suy tư một lát mới gật gật đầu nói: "Ta cũng có chút tò mò với quặng mỏ Thiên Trì Hỏa Độc, vậy nhân cơ hội này cùng đi chiêm ngưỡng một phen."
"Được, chúng ta cùng lên đỉnh núi, ngắm cảnh sắc tráng lệ của Thiên Trì sơn đi." Lý Thiên Phong nhiệt tình mời mọc.
Lý Thủy Đạo quay đầu nói với Hạ Nhược Tuyết: "Tuyết Nhi, nàng là phàm nhân, trên đỉnh núi tràn đầy khí độc, nàng không chịu nổi đâu, vẫn nên ở lại chỗ này chờ chúng ta trở về đi."
“Vâng, phu quân cẩn thận, thiếp thân sẽ ở chỗ này chờ chàng." Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, thấp giọng đáp ứng.
Cứ như vậy, bốn người bao gồm Chu Hồng Linh, Lý Hạo Dương, Lý Thiên Phong và Lý Thủy Đạo cùng bước lên đỉnh núi, thưởng thức phong cảnh xinh đẹp ven đường.
Còn Hạ Nhược Tuyết và bốn gã hộ vệ của Chu Hồng Linh ở lại Thiên Trì bảo.
Nhìn thấy bóng dáng Lý Hạo Dương và Chu Hồng Linh rời đi, khóe miệng Hạ Nhược Tuyết lập tức lộ ra một mảnh ý cười lạnh lẽo, sát ý tuôn trào ở chỗ sâu bên trong con ngươi...
Bốn người Lý Thủy Đạo đi lên đỉnh núi Thiên Trì sơn, nhìn thấy một cái hồ nước.
Hồ nước này có màu lam đậm, sâu không thấy đáy.
Tại vị trí trung tâm của hồ nước có một hòn đảo nhỏ không ngừng bốc lên một mảnh khói đặc màu vàng đất.
Chỉ thấy một nhóm tộc nhân để trần thân trên của Lý gia đang hối hả ra ra vào vào bên trong luồng khói đặc màu vàng đất nọ.
Thoạt nhìn hoàn cảnh ở nơi này khá là gian khổ...