Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 305 - Chương 305: Hỏa Độc Tinh

Chương 305: Hỏa Độc Tinh Chương 305: Hỏa Độc Tinh

Lại nói, thứ khói đặc màu vàng đất kia là hỏa độc, ngoại trừ tu sĩ có đồng tham thằn lằn, không một ai có thể chịu đựng được nó trong khoảng thời gian quá dài.

Hơn nữa, kể cả khi hỏa sinh thổ, thì ở bên trong khói độc quá lâu dài, cũng sẽ tạo thành thương tổn không thể nghịch chuyển được đối với thân thể của những tu sĩ có đồng tham thằn lằn kia, khiến bọn họ phải nghỉ ngơi hồi phục.

Bởi vậy, Thiên Trì bảo này cần thêm rất nhiều nhân thủ, như vậy mới có thể bố trí cho nhóm tu sĩ đồng tham thằn lằn thay phiên nhau vào mỏ, thay phiên nhau nghỉ ngơi, thiết lập nên một chế độ tu dưỡng chân chính.

"Kỳ thật thứ này chính là Hỏa Độc Cao." Lý Thiên Phong khom lưng, nhặt lên một cục bùn trắng từ dưới chân mình.

"Hỏa Độc Cao là thứ được lấy ra từ bên trong khoáng thạch, tính chất khá mềm mại, có mang theo một chút độc tính nhất định. Những loại Hỏa Độc Cao bên bờ hồ này đều là thứ bất nhập phẩm, không có giá trị gì. Hỏa Độc Cao trên đảo được tính là nhất giai linh tài, mỗi một khối có giá trị đến mười mấy linh thạch." Thiên Trì bảo chủ Lý Thiên Phong mở miệng giới thiệu.

"Hỏa Độc Thạch trên đảo là thứ cực kỳ trân quý, mỗi một khối có giá trị tới vài trăm linh thạch. Nhưng khai thác thứ này vô cùng khó khăn. Tính chất của Hỏa Độc Thạch cực kỳ cứng rắn. Chỉ khi quặng hỏa độc vừa mới phun ra từ bên trong Thiên Trì, chúng ta mới có thể mượn dùng công cụ đặc thù để khai thác Hỏa Độc Thạch. Mỗi một khối Hỏa Độc Thạch đều trân quý vô cùng..."

"Hỏa Độc Thạch là tài liệu lý tưởng để chế tác trung phẩm pháp khí trở lên. Cũng có thể dùng nó để tạo ra vũ khí và đồ phòng bộ mạnh mẽ, từ đó gia tăng chiến lực của tu sĩ trên diện rộng."

"Ngoại trừ Hỏa Độc Thạch, ở nơi này còn có một loại bảo vật càng thêm trân quý, đó chính là Hỏa Độc Tinh. Kể cả một khối Hỏa Độc Tinh có phẩm chất khá thấp, cũng có thể dùng làm nguyên liệu chế tác thượng phẩm pháp khí. Còn một khối Hỏa Độc Tinh có phẩm chất hoàn hảo, người ta hoàn toàn có thể dùng nó tới luyện chế pháp bảo. Chẳng qua loại bảo vật này chỉ có thể gặp chứ không thể cầu, dù khai thác được, nó cũng không thuộc về Lý gia chúng ta." Lý Thiên Phong hít sâu một hơi nói.

Chu Hồng Linh chăm chú nhìn vào quặng mỏ hỏa độc, vẻ mặt đầy kích động nói: "Thiên Phong thế bá, nơi này thật là nguy nga tráng lệ! Ta cảm nhận được pháp lực mạnh mẽ ẩn chứa bên trong quặng mỏ hỏa độc, đừng nói là khoáng sản trân quý, chỉ dựa vào linh khí bên trong ngọn núi này thôi, cùng với hỏa độc không nơi nào không có, đã mang đến lợi ích cực kỳ lớn cho tu sĩ sở hữu đồng tham thằn lằn rồi."

Lý Thiên Phong và Lý Thủy Đạo đều gật đầu đồng ý.

Đột nhiên, mặt hồ vốn đang bình tĩnh lại nổi lên sóng gợn, lượng lớn bọt khí thoát ra từ dưới nước, khiến cho tu sĩ tuần tra cảnh giác.

Gã lập tức nhìn chằm chằm xuống mặt hồ, trong lòng cảm nhận được tình huống dị thường sắp sửa phát sinh, vì thế lập tức chạy tới, ra sức gõ vang chiêng trống, phát ra tín hiệu cảnh báo cho những người khác đều hay.

Đông đông đông thùng thùng...

Sau khi nhóm tu sĩ đang thu thập quặng mỏ hỏa độc nghe được cảnh báo, ai nấy đều vội vàng buông việc trên tay xuống, nhanh chân tụ tập tới bên hồ.

Ở bên hồ có hai con thuyền nhỏ.

Nhóm tu sĩ nhanh chóng chia làm hai tổ, tự nhảy lên một chiếc thuyền nhỏ, rồi vội vàng khua mái chèo, bơi về gần bờ...

"Đây là thủy độc sẽ bùng nổ chừng nửa canh giờ một lần, loại thủy độc này có thể tạo thành thương tổn cho tu sĩ sở hữu đồng tham thằn lằn, mà đối với chúng ta, thương tổn do nó gây nên còn lớn hơn nữa. Chu cô nương chúng ta lui xuống trước đi." Lý Hạo Dương nhắc nhở.

"Từ từ đã! Có người không chạy." Lý Thủy Đạo chỉ vào một tu sĩ đang đứng bên trong khu vực khai thác mỏ, khẩn trương nói.

Đúng là tại thời điểm này, người đứng bên ngoài có thể loáng thoáng nhìn thấy một tu sĩ không chạy, đang ở bên trong khu vực khai thác mỏ luôn bị luồng khói đặc màu vàng đất che đậy tầm mắt kia.

"Người này thật không biết sống chết, vì sao đã đến lúc này còn không chạy?" Lý Hạo Dương nhướng mày nói.

"Có phải người nọ đã phát hiện Hỏa Độc Tinh hay không?" Lý Thủy Đạo có chút suy đoán.

Nghe vậy, tinh quang chợt lóe trong hai mắt Lý Thiên Phong, ông ấy lập tức hóa thành một luồng độn quang bay về phía khu vực khai thác mỏ, trực tiếp một mình xâm nhập vào bên trong mảnh khói độc màu vàng đất đậm đặc kia.

"Chu cô nương, với thực lực của phụ thân ta chắc chắn không gặp phải nguy hiểm gì đâu, chúng ta nhanh chạy xuống núi thôi. Một khi khói thủy độc này bộc phát, kể cả tu sĩ Dung Linh cảnh cũng khó mà chịu đựng được." Lý Hạo Dương lập tức dẫn Chu Hồng Linh chạy thẳng xuống chân núi.

Một đám thợ mỏ cũng nhanh chóng đi theo, không một ai chần chừ, trì hoãn.

Nhưng Lý Thủy Đạo lại không có ý định rời đi, một mình lặng lẽ đứng trên đỉnh Thiên Trì sơn, bên cạnh Thiên Trì.

Lúc này, Thiên Trì sắp sôi trào, mặt nước quay cuồng cuồn cuộn, một luồng lực lượng kinh người đang tụ tập, chuẩn bị bùng nổ!

Thiên Oa Di Hành.

Thân hình Lý Thủy Đạo khẽ động, hắn lập tức dùng một chuỗi động tác tao nhã mà mạnh mẽ và nhanh chóng, bay thẳng lên trời.

Ngay tại khoảnh khắc thân thể hắn rời khỏi mặt đất, khói độc bên trong hồ nước sau lưng đột nhiên bùng nổ.

Một luồng năng lượng khổng lồ đánh sâu vào mặt hồ.

Chỉ thấy một vùng khói độc màu trắng như núi lửa phun trào, trực tiếp phóng lên cao.

Thứ này không chỉ là thủy độc, bên trong còn có thêm một luồng lực lượng mạnh mẽ nóng rực khác nữa, giống như hơi nước không ngừng được đun đi đun lại bên trong lồng hấp vậy, chỉ cần dựa vào hơi nước cũng có thể nấu chín ngươi rồi.

Sau khi Lý Thủy Đạo vững vàng rơi xuống đất, hắn lập tức xoay người nhìn lại, chỉ thấy mảnh hơi nước vừa phóng lên cao kia, đã nhanh chóng ngưng kết thành một đám mây đen thật lớn.

Bên trong đám mây đen này không chỉ có hơi nước, còn trộn lẫn với độc dịch màu vàng đất nữa. Hơi nước và độc dịch bên trong mây đen đan xen cùng một chỗ, hình thành nên một khung cảnh vừa hoành tráng vừa khủng bố kinh người.

Ầm vang ù ù long....

Lôi điện lóe sáng trong tầng mây đen, khiến da đầu của người khác không tự chủ được mà khẽ run lên.

Bình Luận (0)
Comment