Ba người bọn họ nhanh chóng đi tới tòa thạch lâu cao nhất tại Thiên Trì bảo.
Hạ Nhược Tuyết biết, bản thân nàng vốn là nữ tử, lại đang ẩn tàng tu vi, thực sự không thích hợp để tham dự vào một chuyện lớn như vậy. Vì thế, nàng chủ động chờ dưới lầu một, lưu lại bảo hộ nơi này.
Hai người Lý Thủy Đạo và Lý Thủy Hồng lên lầu, trực tiếp đi tới phòng của bảo chủ Lý Thiên Phong.
Cửa phòng rộng mở, nhưng hai người vẫn đứng ngoài cửa, không trực tiếp tiến vào bên trong.
"Vào đi." Được người bên trong cho phép, hai người bọn họ mới tiến vào phòng, trong phòng được bố trí khác đơn giản, nhưng vẫn toát lên được bầu không khí trang trọng và quyền uy.
Lý Thiên Phong ngồi trên ghế dựa, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn về phía Lý Thủy Hồng. Thật hiển nhiên, ông ấy cũng có chút khó hiểu về thân phận của người này.
Lý Thủy Đạo cùng Lý Thủy Hồng đi đến trước mặt Lý Thiên Phong, cung kính mà hành lễ. Lý Thủy Hồng lập tức mở miệng nói: "Bảo chủ đại nhân, ta là đặc sứ Lý Thủy Hồng do tộc trưởng phái tới đây, đặc biệt chuyển đến một bức thư của tộc trưởng."
Nói xong, gã lập tức đưa thư cho Lý Thiên Phong.
Lý Thiên Phong tiếp nhận lá thư nọ, dấu ấn niêm phong trên thư đúng là của phụ thân ông ấy rồi.
Mà trước kia, khi ông ấy còn ở bên trong gia tộc, Lý Thủy Hồng này cũng là tộc nhân của Lý gia mà ông ấy thường xuyên nhìn thấy.
Lý Thiên Phong nhanh chóng mở thư, cẩn thận đọc.
Chữ trong thư đúng là bút tích của phụ thân, nội dung rất đơn giản, phụ thân yêu cầu ông ấy chuyển toàn bộ "Hỏa Độc Tinh" đã khai thác được cho Lý Thủy Hồng, thứ này sẽ do gã trực tiếp mang về gia tộc.
Lý Thiên Phong lập tức rơi vào trầm tư, sau đó mới cau mày nói: "Trước mắt, chúng ta chỉ khai thác được một khối Hỏa Độc Tinh. Hơn nữa, thứ này còn do một vị tộc nhân trong gia tộc liều mạng mình, mới có thể khai thác được. Vật phẩm quý trọng như vậy, ta không thể dễ dàng giao cho ngươi mang đi."
Lý Thủy Đạo nghe đến đây, lập tức ôm quyền mở miệng nói: "Bảo chủ đại nhân, ta cũng nguyện ý đi theo Lý Thủy Hồng cùng nhau trở về gia tộc một chuyến, ven đường cũng có thể bảo vệ Hỏa Độc Tinh an toàn."
Lý Thiên Phong lại mở miệng từ chối: "Không phải ta không tin các ngươi, mà là tu vi của các ngươi quá thấp, một khi rời khỏi nơi này, rất có khả năng sẽ bị thế lực khác cướp đoạt. Không ngại nói cho các ngươi biết, năm ngày trước, nhi tử Lý Hạo Dương của ta có việc quay về gia tộc một chuyến, nhưng ta cũng không để hắn mang theo Hỏa Độc Tinh. Tài nguyên bậc này nhất định phải xử lý thật thận trọng, chờ đợi thời cơ thích hợp hãy quyết định sau."
Lý Thủy Đạo và Lý Thủy Hồng lập tức liếc mắt nhìn nhau một cái, cả hai đều thấy được vẻ khó xử trong mắt đối phương.
Đương nhiên, trong bức mật thư của tộc trưởng không thể nói cho Lý Thiên Phong biết tình hình thực tế được, nhưng hiện giờ, Lý Thiên Phong vốn không biết tình hình thực tế, nên xuất phát từ sự cẩn thận, ông ấy không đưa Hỏa Độc Tinh cho bọn họ.
Một khi không lấy được Hỏa Độc Tinh, bọn họ quay về Thần Mộc thành, biết ăn nói với tộc trưởng như thế nào?
"Thủy Đạo huynh, chúng ta đi ra ngoài thương nghị một chút, cố gắng tìm một biện pháp giải quyết." Vẻ mặt của Lý Thủy Hồng có vẻ rất trịnh trọng.
Lý Thủy Đạo gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.
Bọn họ rời khỏi phòng của Lý Thiên Phong, đi tới một đoạn hành lang gấp khúc vắng vẻ, bắt đầu thương lượng.
"Hay là cứ dứt khoát nói tình hình thực tế cho bảo chủ biết đi, người có quyền được biết." Lý Thủy Hồng suy tư thật lâu, mới lên tiếng nói.
"Nhưng nếu bảo chủ biết, người nhất định sẽ trở về. Nói không chừng, lại trúng phải kế điệu hổ ly sơn." Ánh mắt Lý Thủy Đạo chợt lóe.
Lý Thủy Hồng bình tĩnh nhìn Lý Thủy Đạo, mỉm cười nói: "Vậy cứ để Hạ cô nương ở lại Thiên Trì bảo, vừa lúc có thể giết cho địch nhân trở tay không kịp."
"Ngay cả chuyện này ngươi cũng biết sao?" Lý Thủy Đạo lập tức lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Hắn kinh ngạc cũng là tình huống rất bình thường, bởi vì không có mấy người thuộc Lý gia biết về chuyện Hạ Nhược Tuyết có được tu vi.
"Ha hả... Là tộc trưởng tín nhiệm mà thôi." Lý Thủy Hồng nói một câu ngu ngơ cho qua chuyện.
Ánh mắt Lý Thủy Đạo lóe lên một tia sâu kín, trong lòng lại có nhận thức mới về địa vị của Lý Thủy Hồng này ở bên trong gia tộc.
Người này… chẳng những biết được bí mật mà ngay cả Lý Thiên Phong cũng không thể biết, lại có thể "Tùy cơ biến sách" [1] như vậy, thật hiển nhiên, địa vị của đối phương rất cao. Tuy không dám nói là cao hơn Lý Hải Mặc, nhưng ít nhất cũng có thể bằng vai phải lứa.
Hơn nữa, trước kia hắn chưa từng gặp được người này, như vậy thân phận của đối phương cũng chẳng quá khó đoán...
[1] : tùy vào tình huống mà thay đổi sách lược.
Lý Thủy Đạo suy tư một lát, mới mở miệng nói: "Ngươi cho rằng bên trong có nội gian, chỉ cần bảo chủ vừa rời khỏi Thiên Trì bảo, như vậy nội gian sẽ hiện thân cướp lấy linh khoáng trong kho hàng?"
"Có loại khả năng này." Lý Thủy Hồng gật đầu nói.
"Nếu vậy, thì cả ta cũng lưu lại nơi này đi, ta sợ một mình Hạ Nhược Tuyết ứng phó không xuể." Lý Thủy Đạo lộ ánh mắt sâu kín nói.
"Tuy nơi này là linh khoáng Ngũ Độc môn ban cho gia tộc, không có bất cứ một một thế lực nào dám có gan trực tiếp tới cướp đoạt, nhưng những kẻ cuồng đồ nọ hoàn toàn có thể che giấu thân phận, đi tới cướp sạch kho hàng. Bởi vậy, ở nơi này, ít nhất cũng cần một tộc nhân có chiến lực nhị giai trấn thủ, nếu Lý Thiên Phong đi rồi, như vậy ngươi và Hạ Nhược Tuyết nhất định phải lưu lại."
Kỳ thật, tộc trưởng Lý Hải Mặc chính là người đưa ra quyết sách như vậy, bởi vì lão có chút cân nhắc đến chuyện Hạ Nhược Tuyết tu luyện huyết ma đạo công. Nếu để bọn họ cùng đi, xác suất ngăn chặn được địch nhân là ma tu, sẽ lớn hơn tu sĩ bình thường khác.
Còn nữa, Lý Thiên Phong là phụ thân của Lý Hạo Dương, bởi vì nhi tử bị cưỡng ép mang đi, khẳng định là ông ấy không thể giữ được bình tĩnh, mà trạng thái tâm lý không vững vàng sẽ sinh ra ảnh hưởng bất lợi rất lớn đối với hành động cứu viện Lý Hạo Dương.
Cho nên, trong lá thư trước đó, Lý Hải Mặc mới phân phó Lý Thủy Đạo ra tay, trên thực tế là khiến cho Hạ Nhược Tuyết ra tay.