Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 317 - Chương 317: Là Nàng Làm Ư???

Chương 317: Là Nàng Làm Ư??? Chương 317: Là Nàng Làm Ư???

"Tại hạ Lý Thủy Hồng, xin hỏi người chính là Thủy Đạo trưởng lão?" Thiếu niên nọ cất giọng trầm ấm dò hỏi.

Lý Thủy Đạo gật đầu.

"Đây là thư tín của tộc trưởng." Lý Thủy Hồng lấy một phong thư được gắn sáp niêm phong từ trên người xuống, vẻ mặt trịnh trọng đi đến trước mặt Lý Thủy Đạo, dùng cả hai tay đưa cho hắn.

Lý Thủy Đạo nhận lấy phong thư, sau khi xác nhận thứ này đúng là thư tín của tộc trưởng, hắn lập tức xé bao, mở lá thư ra xem, cẩn thận đọc từng dòng một.

Nội dung thư tín như sau:

Lý Thủy Đạo:

Gia tộc đã nhận được thư của ngươi, còn đặc biệt sai sứ giả Lý Thủy Hồng tới gửi thư hồi âm.

Sau khi đọc kỹ những gì ngươi thuật lại, gia tộc đã thấy rõ tấm lòng sâu sắc và kỳ vọng được cống hiến cho gia tộc của ngươi, chúng ta nguyện cùng ngươi thương nghị một chuyện.

Đầu tiên, gia tộc muốn cảm tạ lòng trung thành với gia tộc và sự cố gắng bền bỉ của ngươi.

Ngươi đưa ra thỉnh cầu luyện chế Ngọc Hành đan, gia tộc đồng ý thỏa mãn thỉnh cầu này, cũng đồng ý sẽ cung cấp những tài nguyên cần có cho ngươi.

Đặc sứ Lý Thủy Hồng có mang theo ba phần linh tài luyện chế Ngọc Hành đan, chỉ cần ngươi dùng ba phần linh tài này luyện chế thành công một lò Ngọc Hành đan ngay trước mặt đặc sứ, gia tộc sẽ toàn lực ủng hộ ngươi, cũng sẽ cung cấp cho ngươi nguồn tài nguyên dồi dào, bảo đảm ngươi có thể mỗi ngày mở một lô.

Có điều, gia tộc cũng hi vọng ngươi có thể hiểu được, gia tộc đang phải đương đầu với một nhiệm vụ khẩn cấp hạng nhất.

Thành viên của gia tộc là Lý Hạo Dương đã bị ma tu bắt được. Ma tu kia yêu cầu gia tộc phải điều động một tu sĩ Thông Linh cảnh mang theo "Hỏa Độc Tinh" đi tới trao đổi mạng của Hạo Dương.

Gia tộc đã quyết định điều động ngươi đi hoàn thành nhiệm vụ này, bởi vì ngươi là tu sĩ Thông Linh cảnh có thực lực mạnh nhất trong gia tộc, đồng thời ngươi cũng hiểu rõ về ma tu.

Đương nhiên, trong nhiệm vụ này cũng tồn tại một chút nguy hiểm nhất định. Bởi vậy, để bảo đảm sự an toàn cho ngươi, gia tộc đã an bài Hải Xà đạo nhân Lý Thiên Vũ đi theo, âm thầm hiệp trợ.

Hắn sẽ bảo đảm sự an toàn tuyệt đối của ngươi, cũng mang đến cho ngươi sự ủng hộ và trợ giúp, để ngươi có thể chuyên tâm hoàn thành nhiệm vụ lần này.

Trước khi quay về gia tộc, ngươi hãy cùng Lý Thủy Hồng đi tìm Lý Thiên Phong, để hắn giao toàn bộ "Hỏa Độc Tinh" cho hai người các ngươi cùng nhau mang về.

Mặt khác, đừng để Lý Thiên Phong biết được chuyện của Lý Hạo Dương, cứ để Thiên Phong an tâm trấn thủ Thiên Trì bảo, nhất thiết không được trúng kế điệu hổ ly sơn của địch.

Ngươi có thể dẫn theo thê tử của mình mau chóng quay về gia tộc tập hợp cùng Lý Thiên Vũ để bàn bạc đối sách.

Gia tộc rất tin tưởng năng lực cùng với dũng khí của ngươi, chúng ta chờ tin lành từ ngươi.

Người gửi.

Lý Hải Mặc.

...

Lý Thủy Đạo yên lặng đọc hết lá thư kia, sau khi im lặng hồi lâu, mới mở miệng nói: "Chuyện của gia tộc cũng là chuyện của ta. Ngươi đã đến đây rồi, vậy chúng ta cứ luyện đan trước đã... Ngọc Hành đan là nhất giai thượng phẩm đan dược, nhưng bên trong gia tộc không có địa hỏa, chỉ có thể dùng Luyện Đan thất ở nơi này mới có thể luyện thành được."

Lý Thủy Hồng cau mày nói: "Khảo nghiệm Luyện Đan Thuật lúc nào cũng được, trước mắt cứu người quan trọng hơn."

"Vậy làm phiền ngươi phải đi thêm một chuyến rồi."

"Không sao" Lý Thủy Hồng lắc đầu nói.

"Thủy Hồng huynh đệ, phiền ngươi đi ra ngoài trước một lát, ta có chuyện quan trọng muốn thương lượng cùng nương tử của mình." Lý Thủy Đạo lại nhã nhặn nói.

Lý Thủy Hồng liếc nhìn Hạ Nhược Tuyết một cái, lấy địa vị thực sự của gã ở bên trong Lý gia, đương nhiên gã cũng biết Hạ Nhược Tuyết này chính là nhị giai ma tu.

Lý Thủy Đạo không muốn để lộ bí mật ngay trước mắt gã, coi như hắn cũng là một người cẩn thận, đáng để ủy thác chuyện lớn.

Trong lòng Lý Thủy Hồng đang âm thầm đánh giá Lý Thủy Đạo...

Xét cho cùng, hai người Lý Thiên Vũ và Lý Thủy Đạo này đều là thành viên nòng cốt của gã trong tương lai, đương nhiên phải quan sát thật kỹ lưỡng.

Lý Thủy Hồng ôm quyền, lễ phép rời khỏi tiểu viện, một mực đứng bên ngoài cửa chờ.

Hạ Nhược Tuyết tiếp nhận thư tín do Lý Thủy Đạo truyền tới, trực tiếp mở ra đọc.

Lý Thủy Đạo lại lấy trận bàn từ bên trong túi trữ vật ra, mở cánh cửa Luyện Đan thất phía sau. Cánh cửa của Luyện Đan thất nhanh chóng mở rộng, hai người bọn họ lập tức tiến vào bên trong.

Sau đó, Lý Thủy Đạo lại dùng trận bàn đóng cửa lại.

Lúc này, gian phòng nhỏ hẹp ban đầu đã biến thành một cái mật thất, bảo đảm những lời bọn họ đối thoại sẽ không bị người bên ngoài nghe được.

Hắn lặng lẽ chờ đợi Hạ Nhược Tuyết xem xong nội dung trên lá thư kia.

"Là nàng làm ư?"Lý Thủy Đạo trực tiếp hỏi.

Hạ Nhược Tuyết im lặng một lát, mới mở miệng nói: "Đúng là lúc ấy ta có gặp được hắn, nhưng ta không hề động thủ. Hơn nữa, nếu là ta ra tay, chắc chắn sẽ trực tiếp giết hắn, mà không lựa chọn phương thức phiền toái như vậy!"

Lý Thủy Đạo lại thoáng suy tư, hắn cũng cho rằng cách nói của Hạ Nhược Tuyết rất có đạo lý, vì vậy mới tiếp tục hỏi: "Vậy nàng có nhìn thấy là ai ra tay không?"

Hạ Nhược Tuyết thoáng im lặng hồi lâu, hẳn là đang hồi tưởng lại tình huống lúc đó: "Lúc ấy, ta có nhìn thấy hắn ở trên vách đá Thiên Nha Khẩu, bên cạnh hắn có hai người đi theo, bọn họ đều cưỡi khoái mã. Ta chỉ liếc mắt nhìn một cái sau đó rời đi luôn."

Lý Thủy Đạo nhíu mày nói: "Địa hình Thiên Nha Khẩu kia đúng là một nơi tuyệt hảo để mai phục người... Quên đi, nếu không phải là nàng làm, chúng ta phải đi cứu người thôi."

Nghe vậy, Hạ Nhược Tuyết có vẻ cực kỳ không tình nguyện: "Vì sao chúng ta phải đi cứu hắn?"

Lý Thủy Đạo im lặng một thoáng mới nói: "Đây là chuyện của gia tộc, kể cả trong lòng không vui cũng phải thể hiện thái độ ra ngoài."

Hạ Nhược Tuyết nghe vậy, trong lòng thoáng có chút suy nghĩ, sau đó cũng gật gật đầu.

Hai người bọn họ cùng nhau rời khỏi Luyện Đan thất, đẩy cửa tiểu viện ra.

"Việc này không nên chậm trễ, chúng ta cùng đi gặp bảo chủ thôi." Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt trịnh trọng nói.

Lý Thủy Hồng gật gật đầu.

"Thiếp thân đưa hai người đi." Hạ Nhược Tuyết chủ động nói.

Bình Luận (0)
Comment