Vào lúc chạng vạng, Lý Thủy Đạo cùng Hạ Nhược Tuyết đứng ở chân núi Thiên Trì sơn, cùng nhau đưa tiễn Lý Thủy Hồng.
Sau đó, một mình Lý Thủy Hồng cưỡi ngựa rời đi...
Mặt trời dần ngả về Tây, ánh chiều tà màu đỏ cam chiếu xuống dãy núi, giống như một tầng lụa mỏng.
Ánh mắt hai người một mực đuổi theo bóng dáng Lý Thủy Hồng rời đi, nhìn theo bóng dáng gã dần dần trở nên nhỏ bé, cho đến khi hoàn toàn biến mất bên trong núi rừng...
Lúc chạng vạng, bên trong nhà ăn của Thiên Trì bảo náo nhiệt phi phàm. Cánh cửa phòng bếp mở rộng, nhìn về phía quảng trường, người qua người lại vô cùng nhộn nhịp. Có chừng bốn, năm mươi người đang ngồi vây quanh cùng một chỗ, tận tình thưởng thức bữa tối.
Vào thời điểm này, cả khu quảng trường nhỏ giống hệt một bức bức hoạ cuộn tròn vẽ cảnh náo nhiệt phồn hoa, tiếng người ồn ào, không khí sôi nổi.
Nhóm thợ mỏ để trần thân trên, ngồi xổm xuống, cùng nhau dùng cơm.
Tuy gương mặt bọn họ còn dính một chút bụi đất bám trên quặng hỏa độc, nhưng trong lòng ai nấy đều vui vẻ hưởng thụ một bữa cơm ngon.
Bọn họ há mồm to ăn cơm linh mễ, cũng nhân tiện gắp một miếng dưa muối, bỏ vào trong miệng, phát ra âm thanh nhai thức ăn rau ráu.
Mỗi một miếng cơm đều khiến vẻ mặt bọn họ tràn đầy thỏa mãn, giống như thứ bọn họ đang thưởng thức kia chẳng những là một bữa cơm ngon, còn là cuộc sống ngọt ngào, sung túc.
"Khai thác quặng mỏ này còn có lời nhiều hơn đi làm ruộng lúc trước."
"Trước kia, gia tộc tổ chức khai khẩn linh điền, bận rộn làm lụng tới ba năm mới bắt đầu sản xuất được, một năm vất vả cũng chỉ kiếm được mấy đồng tiền ngọc, nhưng tới hiện tại, mỗi khi đào được một khối Hỏa Độc Thạch, là có thể lĩnh một khối linh thạch rồi."
"Đúng vậy, đào quặng mỏ xong lại dùng tiền lời đi đổi linh mễ. Trước kia, chúng ta chỉ có thể húp cháo không, mà hiện tại có thể ăn cơm linh mễ rồi."
"Kỳ thật tiền lời nhờ gieo trồng linh điền cũng không tồi, chẳng qua chúng ta bị bọn họ bóc lột quá thậm tệ. Địa chủ lột một lớp, tông môn chém một dao, gia tộc lại tách thêm một đường, cuối cùng, tiền lời đến trong tay chúng ta có thể lưu lại mấy đồng tiền ngọc? Mưa thuận gió hoà thì cũng thôi, nếu gặp phải thiên tai, ngay cả tiền vốn cũng thâm hụt, đúng là không ổn thỏa, bền vững bằng khai thác quặng mỏ này."
Nhóm thợ mỏ nhỏ giọng nói chuyện với nhau, trên mặt lộ vẻ thỏa mãn đối với cuộc sống hiện tại.
Nhóm thị vệ và chấp sự lại ngồi vây quanh mấy cái bàn ăn bằng gỗ lim bên cạnh, trên bàn cơm có bày đủ các loại đồ ăn. Những món này không chỉ có sắc hương vị đủ đầy, mỗi một đĩa còn được đầu bếp tỉ mỉ chế biến.
Trên bàn ăn cơm dành riêng cho nhóm chấp sự kia, mỗi vị chấp sự mặc áo đen đều có một đĩa cá nướng tuyệt hảo, với tiêu chí bên ngoài vàng giòn bên trong mềm mại.
Những con cá này được bắt từ bên trong Thiên Trì hồ, sau khi nướng chín, lại được rưới lên rất nhiều thứ gia vị thơm ngon tươi mới, chất thịt non mềm nhiều nước, làm người ta thèm chảy nước miếng.
Đám thị vệ gần đó lại đang tranh luận đến nước miếng văng khắp nơi, nội dung bọn họ đang trao đổi chính là thứ tự xếp hạng trên Thiên Địa Bảng.
"Nghe nói xếp hạng Địa Bảng trong tông môn vừa xảy ra biến đổi dữ dội..."
"Đúng vậy! Bắt đầu từ sau khi Lam Hoa Ảnh thăng cấp Dung Linh, tiến vào cuộc đua Thiên Bảng, xếp hạng Địa Bảng đã nhanh chóng bị phá vỡ. Một vị đệ tử vốn dĩ không có tiếng tăm gì, lại đột nhiên bộc lộ tài năng bên trong Vạn Độc uyên thí luyện, cuối cùng đã trở thành đệ nhất Địa Bảng mới!"
"Ây da... Lợi hại như vậy?"
Trong lúc ấy, động tác trên tay nhóm chấp sự lại lộ vẻ tao nhã vô cùng. Bọn họ đang tỉ mỉ thưởng thức mấy con cá của mình, bình thường chỉ dùng ánh mắt trao đổi, nếu muốn mở miệng nói chuyện, khằng định sẽ là chuyện lớn có liên quan đến gia tộc và tông môn.
Trong nhóm người này, vị chấp sự trong phòng thu chi còn được dùng một đôi đũa bạc, đây là gia tộc đặc biệt chuẩn bị.
Người quản lý sổ sách trong phòng thu chi tuyệt đối không thể trúng độc bỏ mình.
...
Trên quảng trường nhỏ tràn ngập mùi hương đậm đà, sung túc của cơm linh mễ và những món ăn mê người, trong không khí lại tràn ngập tiếng nói cười vui vẻ.
Vào thời điểm Lý Thủy Đạo dẫn Hạ Nhược Tuyết mặc một bộ y phục màu đen đi vào nơi này, điều đầu tiên mà hắn nhìn rõ trong mắt, chính là ba nhóm người được phân biệt rõ ràng.
Một gia tộc lại có tới ba tầng lớp.
Không phải là ba tầng xếp chồng lên nhau trong một cái chuồng gà sao...
Lý Thủy Đạo chăm chú nhìn vào bọn họ, một mực im lặng không nói gì, mãi cho đến khi tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn, cho đến khi không khí bên trong nhà ăn cũng chuyển thành im lặng...
Lý Thủy Đạo mới mở miệng nói với mọi người: "Lý Thiên Phong đã tạm thời đi khỏi Thiên Trì bảo, gia tộc quyết định bổ nhiệm ta lên thay mặt bảo chủ trong khoảng thời gian ngắn. Mọi người vẫn cứ tiến hành hết thảy mọi sự vụ bên trong Thiên Trì bảo dựa theo phương thức trước kia, không có bất cứ điều chỉnh gì cả! Nhưng một khi trong bảo xảy ra chuyện quan trọng, sẽ do ta dẫn dắt mọi người cùng nhau xử trí!"
Hiện giờ, Thiên Trì bảo đã rơi vào tình trạng quần long vô thủ, một khi sự cố đột ngột phát sinh, không có ai dẫn đầu xử trí, toàn bộ nơi này sẽ nhanh chóng rơi vào hỗn loạn, vì thế hắn phải đứng ra!
Bởi vậy mới có chuyện Lý Thủy Đạo đột ngột xông vào nhà ăn, nói với tất cả mọi người ba sự kiện: Một là bảo chủ đã rời đi, hai là hết thảy mọi việc trong bảo đều vận hành như cũ, ba là có chuyện cứ tìm ta, ta đến làm chủ!
Hắn vừa dứt lời, mọi người lập tức chìm trong im lặng, một lúc lâu sau cũng không thấy ai mở miệng nói chuyện.
Một lát sau, vị quản lý phòng thu chi cầm đôi đũa bạc trên tay, mở miệng dò hỏi: "Ngươi có văn kiện bổ nhiệm của tộc trưởng hay không?"
Sắc mặt Lý Thủy Đạo khẽ biến, nhưng rơi vào tình trạng này, hắn chỉ có thể mở miệng giải thích: "Chuyện phát sinh quá mức đột ngột, hiện giờ trong tay ta không có văn kiện bổ nhiệm, nhưng về sau nhất định sẽ có."
Nghe hắn trả lời, nhóm tộc nhân thế hệ trước của Lý gia không nhịn được, lập tức phát ra tiếng cười nhạo.
"Ha ha ha ha..." Chấp sự phòng thu chi không khỏi cười ha hả, sau đó lạnh giọng nói: "Chưa nói đến chuyện trong tay ngươi không có văn kiện bổ nhiệm của tộc trưởng, cho dù ngươi có thì đã làm sao? Chỉ dựa vào một đứa nhóc con như ngươi cũng muốn đến chủ trì đại cục?"