"Ta vừa trao đổi cùng những thợ mỏ kia một phen, nhưng thực sự không có tác dụng gì. Loại chuyện thống lĩnh đại cục này vẫn cần tinh anh đến phụ trách. Thủy Hồng huynh, ngươi có nhiều kiến thức hơn ta, mong ngươi hãy cùng ta tới tham gia mạc hội bên trong Thiên Trì bảo, thảo luận một chút xem, chúng ta nên xây dựng Thiên Trì bảo này như thế nào."
[ mạc hội: hội họp trong lều trại, chỉ cuộc họp kín.]
Lý Thủy Hồng vội vàng cười cười, rồi trực tiếp từ chối: "Không cần phải làm như thế đâu, ta chỉ muốn xây một cái Điểu các nho nhỏ mà thôi."
Lý Thủy Đạo vẫn một mực kiên trì: "Nếu ngươi không đi, cũng tương đương với không có người ra quyết định. Nếu cứ để chúng ta họp đi họp lại không ngừng như vậy, chẳng lẽ không phải lãng phí thời gian hay sao?"
Đối mặt vài lần nhiệt tình mời mọc của Lý Thủy Đạo, cuối cùng Lý Thủy Hồng cũng đồng ý tới tham gia mạc hội.
Lý Thủy Hồng và Lý Thủy Đạo nhanh chóng tiến vào tới bên trong đại sảnh.
Mành che buông xuống, mạc hội bắt đầu.
"Hôm nay ta mời mọi người đến dự họp mạc hội, vì muốn xây dựng thêm phòng xá trên Thiên Trì bảo, lấy đó để giải quyết vấn đề phòng ở cho tu sĩ của Chu gia mới đến nơi này. Bình thường để bọn họ ở chung một chút cũng không sao, nhưng ở lâu là có vấn đề. Mấy nam nhân chen chúc trong một căn phòng nhỏ, lỡ như chen nhau rồi phát sinh cảm tình thì biết làm sao bây giờ?" Lý Thủy Đạo có chút lo lắng đến tiều tụy, trực tiếp mở đầu cuộc họp.
"Đa tạ bảo chủ đại nhân đã thông cảm." Phó bảo chủ Chu Hồng Linh lập tức ôm quyền nói.
"Chu cô nương đừng khách khí, cũng tuyệt đối không phải đứng lên, ngươi cứ ngồi là được rồi."
Sau đó, Lý Thủy Đạo mở ra cho mọi người xem một tấm bản đồ vẽ tay của Thiên Trì bảo. Mỗi một bộ phận thành lũy trên bản vẽ này đều được miêu tả rất cẩn thận, gồm có Luyện Đan thất, Luyện Khí thất, nhà kho, khu sản xuất linh khoáng, vân vân...
"Các vị, chúng ta cần cân nhắc đến bố cục chỉnh thể của Thiên Trì bảo, để bảo đảm mỗi một khu vực chức năng đều hài hòa và tiện lợi. Tiếp đó, tuy Luyện Đan thất cùng với Luyện Khí thất đều xài chung hỏa mạch, nhưng vị trí của hai nơi này lại tương đối độc lập, tránh quấy nhiễu đến nhau. Hơn nữa, không gian bên trong Luyện Đan thất và Luyện Khí thất quá mức chật hẹp, cần phải mở rộng. Ta kiến nghị hãy dùng con đường này để ngăn cách, tách phòng ốc hai bên ra..."
"... Ngoại trừ điều này, còn phải xây thêm chút hoa viên, ao hồ vân vân… không nên để khắp nơi đều là đá được." Lý Thủy Đạo trực tiếp nói lên một chút suy nghĩ đại khái của mình.
Sau đó, các chấp sự bắt đầu sôi nổi thảo luận...
"Lời bảo chủ nói rất đúng, mọi mặt đều chu toàn, có điều hai bên cạnh của Thiên Trì bảo đều là núi lớn, muốn xây dựng thêm, bản thân nơi này thực sự không thể mở rộng ra được, muốn phá núi đục đá lại không dễ dàng, bởi vậy xây nên một căn phòng sẽ hao phí rất lớn. Huống chi, nếu dựa theo lời của ngài mà làm, ít nhất Thiên Trì bảo này cũng phải mở rộng thêm gấp ba lần, khối lượng công việc quá lớn, cần không ít nhân lực, nếu điều phối thợ mỏ đi tới xây dựng, e rằng sẽ ảnh hưởng đến quá trình sản xuất linh khoáng..."
Đám đông chấp sự ngồi vây quanh cùng một chỗ, không ngừng thảo luận kế hoạch xây dựng thêm phòng ốc trên Thiên Trì bảo.
Lý Thủy Hồng yên lặng lắng nghe ý kiến của mỗi người, càng ngày càng cảm thấy Lý Thủy Đạo này kiến thức phi phàm, cân nhắc chu đáo.
Mở rộng kiến trúc trên Thiên Trì bảo không chỉ đơn giản là gia tăng thêm mấy căn phòng, mà cần cân nhắc đến rất nhiều nhân tố khác, như đường nước sạch, đường xả thải, đường vận chuyển khoáng sản và các yếu tố phòng ngự, bảo đảm an toàn cho toàn bộ kiến trúc bên trong, cùng với chi phí cần bỏ ra khi kiến thiết, cũng như thời gian thi công là bao lâu.
Mấy vấn đề này có liên quan chặt chẽ đến nhau, lại hạn chế lẫn nhau, khiến cho gã ngồi nghe mà cảm thấy trong đầu hỗn loạn như ma, nhưng hết lần này tới lần khác, Lý Thủy Đạo lại có thể xem xét vô cùng rõ ràng.
Trải qua gần nửa ngày thảo luận...
"Hồng huynh, ngươi xem quá trình mở rộng Thiên Trì bảo như vậy, có khả thi hay không?" Lý Thủy Đạo cười tủm tỉm hỏi.
"Ách... Khả thi..." Lý Thủy Hồng liên tục gật đầu.
"Nếu Hồng huynh đã quyết định rồi, chúng ta cũng lập tức nghe theo." Lý Thủy Đạo cao giọng tuyên bố.
Ba tháng trôi qua...
Thiên Trì bảo lại nghênh đón thương đội của gia tộc Lý gia.
Hiện giờ quy mô của thương đội càng lúc càng lớn, lại xuất hiện thêm mấy gương mặt mà Lý Thủy Đạo không quen.
Xem ra Lý gia không chỉ dự tính đơn giản là bán khoáng sản cho thương đội khác, mà đã quyết định tự mình thành lập một thương đội rồi.
Trách nhiệm chủ yếu của thương đội này chính là vận chuyển những loại hàng hóa như quặng hỏa độc, Lãnh Nguyệt Hoa cùng với Địa Để U Liên...
Cân nhắc đến chuyện bên trong gia tộc của bọn họ có được nhiều tài nguyên như vậy, tự mình thành lập một thương đội hiển nhiên là sự lựa chọn sáng suốt nhất.
Một khi thực lực của thương đội tăng lên, lợi ích thu được cũng càng ngày càng lớn.
Bên trong thế giới hỗn loạn này, treo lá cờ gia tộc lên chính là thương đội đứng đắn, mà rút lá cờ ấy đi chính là đạo phỉ rời khỏi Ngũ Độc môn. Mà ở trong mắt người khác, Ngũ Độc môn chính là ma môn, thanh danh bên ngoài Hắc sơn cực thối, thậm chí bọn họ còn thường xuyên làm ra loại chuyện hạ độc cướp hàng.
Lại nói, Lý gia vốn là một gia tộc có tiếng từ xưa, nội tình lên tới năm trăm năm, đương nhiên bọn họ sẽ có một bộ sách lược hoàn thiện về phương hướng phát triển gia tộc, hoàn toàn không cần Lý Thủy Đạo đi quan tâm.
Hiện giờ, tài nguyên được Lý gia coi trọng nhất đã không còn là hai cái bí phủ kia nữa, cũng không phải là Thiên Trì bảo bên này, mà là thương đội đang ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Vấn đề mấu chốt nhất để tổ kiến nên một thương đội chính là có được một đội ngũ sở hữu chiến lực mạnh mẽ lại cực kỳ trung thành.
Lý gia có vị lão vương bát kia, coi như chiến lực cấp cao không thành vấn đề.
Ngoài ra, Lý Hải Mặc vốn là tộc trưởng, lại đang làm rất tốt công việc của mình. Lão có thể lên kế hoạch toàn diện, có thể cân nhắc toàn cục, càng biết cách bố trí, phân phối tài nguyên hợp lý, khiến cho mỗi một thành viên bên trong gia tộc đều trung thành và tận tâm, tự nguyện cống hiến lực lượng của mình cho sự phát triển của thương đội...