Đến đây, nhóm chấp sự phòng thu chi bắt đầu sửa sang sổ sách, ghi chép rõ ràng số lượng cùng với phẩm chất của khoáng thạch.
Hai nhân viên kế toán tham gia quá trình này đều tự kí tên mình lên sổ sách, Lý Hải Long và Lý Thủy Đạo cũng kí tên lên đó.
Sổ sách đã được đối chiếu rõ ràng minh bạch, không có ai tham lam tài vật của gia tộc.
Sau khi kiểm kê xong, nhóm công nhân của thương đội bắt đầu vận chuyển khoáng thạch lên xe, chuẩn bị lên đường trở về.
"Thủy Đạo, đây là tài liệu luyện đan gia tộc đưa cho ngươi." Đến đây, Lý Hải Long lập tức đưa một cái túi trữ vật chứa tài liệu luyện dược cho Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo cũng đưa cho lão một bình "Ngọc Hành đan".
Lý Hải Long ước lượng bình ngọc trong tay, rồi vừa cười vừa nói: "Có vẻ như trong này có nhiều thêm vài viên."
Lý Thủy Đạo cười trả lời: "Đúng vậy, dạo này vận khí của ta không tồi, nhiều nhất chỉ thất bại có hai lần, tự nhiên cũng được nhiều thêm mấy viên đan dược."
"Bản lĩnh như vậy vì sao mỗi ngày ngươi chỉ mở một lò?" Lý Hải Long lại cảm thán nói.
Lý Thủy Đạo thở ra một hơi, cười khổ đáp: "Thực sự là không có cách nào khác, mỗi ngày chỉ có thể luyện một lò mà thôi."
"Chừng nào ngươi có thể luyện chế Âm Dương Hóa Linh Đan?" Lý Hải Long trêu ghẹo hỏi.
"Loại cực phẩm đan dược này… ngay cả phối phương ta cũng không có." Lý Thủy Đạo lắc đầu nói.
"Ta dám khẳng định là gia tộc có! Lần tới ta sẽ mang phối phương luyện đan tới cho ngươi."
"Có phối phương cũng vô dụng, ta không có tài liệu luyện đan. Hơn nữa, hẳn là tài liệu luyện đan này rất quý giá."
Lý Hải Long gật đầu nói: "Đúng là tài liệu luyện đan có chút trân quý, nhưng theo ta nghĩ, hẳn là chúng ta vẫn có thể tìm được biện pháp."
"Đại trưởng lão, ta có chút chuyện muốn nói riêng với người." Đột nhiên Lý Thủy Đạo ôm quyền nói.
Thấy Lý Thủy Đạo nói với giọng điệu trịnh trọng như vậy, Lý Hải Long cũng nghiêm túc gật đầu. Hai người bọn họ đi bộ tới một con đường hẻo lánh...
"Ta muốn để Hạ Nhược Tuyết đi theo thương đội trở về gia tộc." Lý Thủy Đạo chậm rãi nói.
"Không được!" Lý Hải Long nghiêm túc từ chối: "Một nơi chuyên trồng trọt khai thác khoáng sản như Thiên Trì bảo nhất định phải có một cao thủ nhị giai tọa trấn. Nàng đi rồi, ai tới bảo vệ nơi này?"
"Nơi này là mỏ tài nguyên do Ngũ Độc môn ban cho Lý gia chúng ta, gần như không có kẻ nào dám đến cướp, huống chi mỗi nửa tháng, khoáng vật trong kho hàng lại được quét sạch một lần, nơi này căn bản không có giá trị để cướp đoạt."
Lý Hải Long kiên định lắc đầu, sau đó nghiêm túc nói: "Không được, Thiên Trì bảo phải có người bảo hộ, gia tộc tuyệt không thể coi thường, thiếu cảnh giác được."
"Ta đã ở bên trong Thiên Trì bảo này được hơn nửa năm, nhưng một cuộc đấu pháp cũng không có." Lý Thủy Đạo nói.
"Vậy cũng không được! Hiện giờ gia tộc đang rơi vào tình trạng trống rỗng, ngoại trừ Lý Thiên Vũ và Hạ Nhược Tuyết, không còn người nào có thể bước ra chiến đấu nữa. Ta với lão tộc trưởng đã sớm mất đi đồng tham, tu vi nhị giai chỉ thuần túy là đồ trang trí mà thôi." Lý Hải Long lại lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.
"Trống rỗng sao? Không thể nào... Ta thấy trong thương đội có thêm không ít gương mặt mới, thậm chí hai vị trận pháp sư lần trước tới đây cũng là tồn tại uyên thâm khó lường." Lý Thủy Đạo có chút nghi hoặc hỏi.
Lý Hải Long nghe vậy, lập tức cười khổ nói: "Bọn họ đã xuất phát được mười ngày rồi. Lần này, gia tộc chúng ta xây dựng nên một thương đội rất khổng lồ, trong thương đội có khoáng sản từ Thiên Trì bảo, cộng thêm linh hoa linh thảo do hai tòa bí phủ bên kia ươm trồng, nếu những thứ này có thể bán được giá, lần này tiền lời gia tộc nhận được sẽ không nhỏ."
"Ý người là... Bọn họ đã xuất phát rồi sao? Đại khái là bao lâu bọn họ có thể trở về?" Lý Thủy Đạo cau mày hỏi.
Lý Hải Long lắc đầu: "Cái này ta cũng không rõ lắm. Tóm lại là hiện giờ, ta chỉ cần chạy qua chạy lại giữa ba điểm tài nguyên của gia tộc, sau đó vận chuyển toàn bộ tài nguyên về kho hàng tại Thần Mộc thành, chờ thương đội quay về là được."
Lý Thủy Đạo: "..."
Lý Thủy Đạo đứng bên cửa sổ thư phòng tại thạch lâu, nhìn xuyên qua khung cửa sổ bằng đá.
Thương đội của gia tộc đã di chuyển rồi, bóng dáng bọn họ càng lúc càng xa...
Hắn lập tức lấy một phong thư có gắn sáp niêm phong từ bên trong túi trữ vật ra, giao cho Hạ Nhược Tuyết.
"Tuyết Nhi, phong thư này cực kỳ quan trọng, nàng tự mình đi một chuyến giao nó cho tộc trưởng Lý Hải Mặc, nhớ phải khiêm tốn thỉnh giáo tộc trưởng một phen, có lẽ người sẽ nghĩ ra được diệu kế."Lý Thủy Đạo dịu dàng nói.
"Ừm." Hạ Nhược Tuyết gật đầu, sau đó nàng nhét bức thư nọ vào trong ngực, dứt khoát điều khiển một mảnh huyết sắc độn quang bay về phía Thần Mộc thành.
Hai canh giờ sau...
Một luồng huyết sắc độn quang đáp xuống vách đá trên Thiên Nha Khẩu, Hạ Nhược Tuyết đứng trên vách núi, chăm chú nhìn xuống bên dưới.
Thiên Nha Khẩu là một nơi vô cùng thích hợp để mai phục. Lần đó, Lý Hạo Dương cũng mất tích ở trong này.
Hạ Nhược Tuyết đứng trên vách núi đen nhìn xuống, phía dưới có hai nhóm người đang chém giết nhau.
Thông qua cảnh tượng chiến đấu của bọn họ, nàng hoàn toàn có thể nhận ra những người này chính là tu tiên giả, không thể nghi ngờ được.
Trong mắt Hạ Nhược Tuyết lóe lên một tia quang mang đầy khát vọng, đôi môi khẽ cong lên, để lộ ra nụ cười cuồng nhiệt mà dữ tợn.
Tuy phu quân luôn cảnh báo nàng không được tùy tiện giết chóc, nhưng loại cơ hội ngàn năm một thuở này, nếu bỏ lỡ, lần sau rất khó mà gặp lại được.
Song phương sống mái với nhau, tới cuối cùng cả hai bên đều bị giết chết, hy sinh vô ích như vậy, không bằng làm lợi cho bản thân nàng đi.
"Giết!" Một tu tiên giả thi triển một luồng pháp thuật mạnh mẽ, trực tiếp đánh lui đối phương.
Năng lượng pháp thuật bùng nổ giữa không trung, hình thành nên một vùng biển lửa nóng cháy, nhanh chóng lao đến cắn nuốt, giam cầm địch nhân bên trong, đồng thời lại đốt trụi y bào và thân thể bọn họ.
"Tìm chết!" Một tu tiên giả khác vung lợi kiếm, kiếm quang như điện, vừa nhanh vừa mạnh vô cùng, một kiếm xuất ra, trực tiếp giết chết tên còn lại.