"Bảo chủ đại nhân, xin hỏi bất cứ ai cũng có thể cho mượn được, đúng không?" Thị vệ Lý Thiên Xương vốn đang đứng ở cửa, đột nhiên mở miệng hỏi.
"Đúng vậy." Lý Thủy Đạo gật gật đầu.
"Vậy ta cho Thiên Trì bảo mượn hai trăm tiền ngọc, không, một trăm tiền ngọc." Lý Thiên Xương do dự một chút, sau đó mới lên tiếng nói.
"Được, phòng thu chi lấy tiền, đăng ký sổ sách." Lý Thủy Đạo vỗ tay nói.
"Ta cho mượn một trăm linh thạch!" Đúng lúc này, Chu Hồng Linh đang mang thai, sắp lâm bồn lại cao giọng nói.
"Được! Ta cũng cho mượn một trăm linh thạch." Lý Thủy Đạo trực tiếp lấy một trăm linh thạch từ bên trong túi trữ vật của mình ra.
"Ta cũng cho mượn một trăm linh thạch." Mành che bị xốc lên, Hạ Nhược Tuyết tóc dài mặc áo đen xuất hiện.
Toàn bộ nhóm chấp sự áo đen đang có mặt ở đây vốn là kẻ già đời thành tinh, dù chứng kiến tình huống như vậy, nhưng vẫn một mực ngồi yên, tựa như không hề bị ngoại lực tác động.
"Hôm nay mỗi người phải cho mượn ít nhất là một trăm tiền ngọc." Lý Thủy Đạo lạnh giọng nói.
Câu nói này… xem như là uy hiếp trắng trợn rồi.
Lại nói, dù một trăm tiền ngọc cũng không nhiều... nhưng nó cũng là tiền của mình, nhóm chấp sự lập tức lộ vẻ mặt khó xử.
Tới cuối cùng, dưới uy thế của bảo chủ, bọn họ cũng chỉ có thể thành thành thật thật móc tiền trong túi ra thôi.
Mười hai chấp sự, tổng cộng là một ngàn hai trăm tiền ngọc, cũng chính là mười khối linh thạch.
Thiên Trì bảo không thiếu chút tiền ấy, nhưng việc những chấp sự chịu bỏ tiền ra cho Thiên Trì bảo mượn lại mang theo ý nghĩa phi phàm. Bởi vì không bao lâu sau, ba trăm thợ mỏ bên trong Thiên Trì bảo sẽ biết tin tức...
Trong suy nghĩ của nhóm thợ mỏ này, nhóm chấp sự áo đen kia vốn là nhân tinh, bọn họ nguyện ý bỏ tiền ra cho mượn, nghĩa là chuyện này không thể có hại được, cứ đi theo bọn họ kiểu gì cũng đúng...
Sau đó, Lý Thủy Đạo sẽ tìm người rải lời đồn, nói loại chuyện tốt như đầu tư tiền kiếm lời này chỉ có chấp sự và thị vệ mới đủ tư cách tham gia thôi...
Chắc chắn không bao lâu sau, ba trăm thợ mỏ kia sẽ ồn ào đòi được bỏ tiền ra đầu tư. Đến lúc đó, lượng tiền ngọc vốn lưu thông bên trong Thiên Trì bảo sẽ một lần nữa quay trở lại trong tay Lý Thủy Đạo, thứ gia tăng … chỉ có nợ nần.
Nhưng chỉ cần không thực hiện nghĩa vụ nợ nần, mà chỉ đơn giản là thống kê ra một con số, thì nó cũng giống như ghi điểm cống hiến mà thôi, muốn viết bao nhiêu thì viết bấy nhiêu.
Nếu thợ mỏ hoặc chấp sự muốn trao đổi tiền gốc, Lý Thủy Đạo sẽ nói khó với bọn họ rằng, tiền mặt không có, bởi vì hệ số nợ thấp, chỉ có thể dùng phòng ốc tới cấn nợ mà thôi.
Sau khi Thiên Trì bảo hoàn thành kế hoạch mở rộng, sẽ xây dựng thêm lượng lớn phòng ốc, mà giá cả của những phòng ốc này, sẽ được Lý Thủy Đạo tiến hành định giá chính xác căn cứ vào tình huống nợ nần bản thân.
Năm trăm linh thạch một căn hay một ngàn linh thạch một căn... Sẽ do hắn tùy ý định giá...
Tóm lại chỉ cần một vài căn phòng là có thể dễ dàng trừ hết toàn bộ tiền vốn cộng thêm lợi tức mà Thiên Trì bảo đang nợ.
Ngoại trừ những chủ nợ đã bỏ vào mấy trăm linh thạch tiền vốn, những người khác dù cộng cả tiền vốn lẫn lợi tức vào, cũng không thể mua được một căn phòng ở.
Về vấn đề chỗ ở dành cho nhóm thợ mỏ, hoàn toàn có thể giải quyết bằng cách cho bọn họ thuê phòng, mà tiền thuê cộng với tiền lời hàng tháng bọn họ nhận được, cũng tương đương với nhau.
Làm như vậy vừa có thể giải quyết được vấn đề thiếu tài chính để kiến thiết Thiên Trì bảo, vừa có thể giải quyết được vấn đề chỗ ở cho nhóm thợ mỏ.
Đương nhiên đây cũng không phải mục đích quan trọng nhất của hắn. Mục đích quan trọng nhất là nhóm chấp sự, thị vệ, thợ mỏ thậm chí là cả đầu bếp, thị nữ đều sẽ mang khoản tiền tiết kiệm của mình ra cho Thiên Trì bảo mượn, và một khi Thiên Trì bảo thay đổi bảo chủ, vô cùng có khả năng đống tài sản tích cóp được của bọn họ sẽ trôi theo dòng nước...
Bởi vậy, nếu Lý gia muốn chọn một người khác tới đảm nhiệm vị trí bảo chủ của Thiên Trì bảo, như vậy hơn ba trăm người, từ trên xuống dưới của Thiên Trì bảo sẽ đứng lên phản đối tập thể...
Nói cách khác, trước khi trả xong khoản tiền này, vị trí bảo chủ của Lý Thủy Đạo sẽ vững chắc tới không gì phá nổi, dù hắn muốn bỏ gánh mặc kệ, cũng không ai dám đi tới tiếp nhận nơi này.
Đó mới là mưu đồ chân chính của Lý Thủy Đạo...
Cách làm này, còn có hiệu quả hơn chế độ điểm cống hiến, điểm công huân.
Đợi đến tháng sau, khi Thiên Trì bảo phát tiền lời, lòng tham sẽ khiến cho tất cả mọi người bước vào tròng.
Nói cho cùng, thứ mà nhân tính khó chiến thắng nhất chính là tham lam, tiếp theo mới là sợ hãi.
Nửa tháng sau...
Thương đội của Lý gia lại bước lên chuyến lữ hành đi đến Thiên Trì bảo.
Lý Thủy Đạo tự mình giao một phong thư tín cho Lý Hải Mặc đã tỉ mỉ viết sẵn từ trước vào trong tay thủ lĩnh thương đội.
Hắn đã trình bày vô cùng kỹ càng tỉ mỉ về quá trình quy hoạch mới của Thiên Trì bảo trong lá thư kia. Trong kế hoạch của hắn, nơi này sẽ xây dựng thêm một khu phường thị phồn hoa—— Thiên Trì phường.
Theo dự án, bên trong Thiên Trì phường sẽ có những khu vực chuyên biệt như khách điếm, hội đấu giá, Luyện Khí lô và Bách Thảo đường… Bởi vậy sau quy hoạch, Thiên Trì phường trong mắt hắn sẽ giống hệt một khung cảnh thần tiên trong bức họa cuộn tròn.
Bản quy hoạch này là tương lai tốt đẹp Lý Thủy Đạo muốn miêu tả cho gia tộc, nhưng đương nhiên hắn cũng biết rõ, gia tộc đã ăn rất nhiều cái bánh vẽ kiểu này rồi.
Nếu gia tộc chịu tiếp nhận bản quy hoạch của hắn, nghĩa là bọn họ cũng đồng ý nâng cao hạn ngạch dành cho Thiên Trì bảo, bởi vì xét cho cùng, muốn kiến thiết một công trình lớn như vậy, sẽ cần lượng lớn tài chính tới chống đỡ, như vậy có thể giảm bớt áp lực cho Lý Thủy Đạo trên diện rộng.
Ngược lại, nếu gia tộc không muốn đề cao hạn ngạch, được… Thiên Trì bảo vẫn sẽ được xây dựng thôi, nhưng trong tương lai, gia tộc sẽ phải đối mặt với con số mà bọn họ tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.
Dẫu sau khoản vay kia cũng có tới ba phần tiền lời, tuyệt đối là cho vay nặng lãi...