Tại sao lại khẳng định như vậy?
Vì trong tình huống tất cả mọi người đều ẩn thân, Cúc Mục Cẩm sử dụng "Thâm ẩn" sẽ làm pháp lực tiêu hao càng lớn hơn Hạ Nhược Tuyết, đó chính là một nhược điểm khiến cho nàng không thể địch lại đối phương.
Bởi vậy mà thoạt nhìn《 Thiền Âm Bí Kiếm 》rất mạnh mẽ, nhưng trên thực tế, nó lại kém xa《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》.
Lý Thủy Đạo lại lấy thượng phẩm pháp khí Phi Sa Thương từ bên trong túi trữ vật ra, trực tiếp chọc một thương vào khe hở trên cửa sắt, hung hăng cạy nó lên.
Cánh cửa sắt đi thông xuống dưới lòng đất ầm ầm mở ra, huyết vân mênh mông trực tiếp chui thẳng vào thông đạo trước mắt.
Đột nhiên từ dưới lòng đất truyền ra một tiếng gầm đầy hoảng sợ.
"A! Đây là thứ gì?"
"Ta! Tiết gia ta tuyệt không thể bị diệt... Diệt tộc."
"Không! Đừng có giết ta... Van cầu ngươi, tha cho ta đi."
Tiếng gào khóc thê lương ấy cứ một mực quanh quẩn bên trong thông đạo, nhưng rất nhanh toàn bộ những âm thanh đều ngưng bặt.
Huyết vân từ dưới lòng đất bay ra, nhanh chóng tiêu tán.
Hạ Nhược Tuyết tóc dài mặc một bộ áo đen, vẫn đứng nguyên tại chỗ, cánh môi của nàng đã đỏ lại càng thêm đỏ, huyết sắc trên mặt càng ngày càng nồng đậm, mang vẻ yêu diễm đến tột cùng.
"Phu quân, ta đã xử lí sạch sẽ rồi." Con ngươi tối đen của Hạ Nhược Tuyết khẽ chớp động, nhẹ nhàng nói một câu.
"Đi xuống nhìn xem." Lý Thủy Đạo lại dẫn theo hai nàng đi xuống tầng hầm ngầm trước mắt.
Tầng hầm ngầm này không lớn, ngay cả thông đạo cũng chỉ rộng chừng ba mươi mét vuông, nhưng lại có tới bảy - tám bộ thi thể đang nằm ngổn ngang khắp chốn, có điều hiện tại, tất cả chúng đều bị hút thành thây khô cả rồi.
Dưới tình huống bình thường nếu gia tộc gặp phải đại nạn, nhóm cao tầng trong gia tộc sẽ trốn vào từ đường, lại trực tiếp chen nhau chui sâu vào nơi bí mật nhất của gia tộc, trong lòng hi vọng trốn tại mật khố này, có thể cầu được một đường sinh cơ.
Hơn nữa Bát Quái Tỏa bên ngoài mật khố của gia tộc cũng không dễ mở như vậy. Muốn mở thứ này ra, không chỉ cần "Chìa khóa", còn phải tinh thông trận pháp, lại dựa theo Thiên can Địa chi, tính toán thôi diễn mới có thể thuận lợi mở được.
Nếu không, tất sẽ xúc động cơ quan, làm cái khóa này bắn ra hồng quang tận trời, nói cho tất cả mọi người cùng biết ở nơi đây đang có người lén lút mở bảo tàng.
Bên trong mật thất dưới lòng đất còn có một mặt Bát Quái Tỏa, thứ này được đúc bằng đồng thau, có dạng hình tròn, đường kính khoảng một thước.
Mặt ngoài của Bát Quái Tỏa khắc đầy hoa văn phức tạp, đồ án tinh mỹ đan vào cùng một chỗ, hình thành nên ba vòng quẻ tượng trong ngoài liên kết với nhau.
Mỗi một quẻ tượng đều đại diện cho một loại thiên địa chi đạo riêng biệt, trong đó bao gồm tám quẻ vị: càn, khôn, chấn, tốn, khảm, ly, cấn, đoài.
Trên mỗi một loại quẻ vị đều khắc ký hiệu Thiên can tương ứng, hình thành nên một loại trận pháp có kết cấu độc đáo vô cùng.
Để thuận lợi mở ra Bát Quái Tỏa ở Thiên Trì bảo kia, hàng ngày Lý Thủy Đạo đều vùi đầu vào nghiên cứu thứ này, tới hôm nay rốt cuộc hắn cũng có cơ hội thực chiến một lần.
"Ta sẽ không nhiều lời vô nghĩa, chiếc khóa này đã mở, bên trong chính là tộc khố của Tiết gia, nhiều thì không chắc nhưng khẳng định là sẽ có mấy vạn linh thạch. Với dung lượng túi trữ vật của ba người chúng ta chắc chắn không thể mang hết đi được. Bởi vậy khi bước vào bên trong, thứ đáng giá hãy lấy, linh thạch thì đừng cầm, trừ phi là trung phẩm linh thạch." Lý Thủy Đạo bình tĩnh nói.
Hạ Nhược Tuyết cùng với Cúc Mục Cẩm đều gật gật đầu, trên mặt hai người cũng lộ ra vẻ hưng phấn.
Nói cho cùng, bỗng dưng lại nhặt được tiền, ai mà không vui vẻ?
"Nếu không biết chìa khóa mà mù quáng đi mở Bát Quái Tỏa này ra, tất cả mọi người sẽ bị vây tại trận pháp bên trong căn phòng đá này. Bởi vậy, hai người các nàng cứ ra ngoài chờ trước, để ta mở khóa đã, dù bị nhốt vào trong trận, cũng chỉ một mình ta bị vây thôi. Mặt khác, nếu bị kích hoạt, Bát Quái Tỏa này sẽ đồng thời tản ra một luồng hồng quang tận trời. Luồng linh quang này không thể ngăn cản được, e rằng khi ấy sẽ có địch nhân bị hấp dẫn đến nơi đây." Lý Thủy Đạo nghiêm túc nói.
"Vậy lại đúng lúc!" Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết lộ ra hung quang nói.
Lý Thủy Đạo nhìn về phía nương tử nhà mình, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Người bình thường tới đây thì thôi, nhưng nếu Băng Tuyết Kiếm Sư bị hấp dẫn quay lại, nàng có nắm chắc thắng được hắn hay không?"
Vẻ mặt Hạ Nhược Tuyết lập tức chuyển thành cứng đờ, hàng chân mày khẽ nhăn lại.
"Hai người các nàng hãy nghe ta nói mà đợi bên ngoài mật thất, một khi nhìn thấy hồng quang tận trời xuất hiện, có nghĩa là ta đã bị nhốt vào trong trận rồi. Khi đó, các nàng hãy dùng pháp thuật tới oanh kích trận pháp dưới lòng đất. Chúng ta nội ứng ngoại hợp phá trận trước, phá trận xong, trực tiếp lao vào cầm đồ bỏ chạy, tuyệt đối đừng có ở lại quá lâu!" Lý Thủy Đạo lại dặn dò.
"Tuyết Nhi, nếu nàng thực sự muốn giết người, có thể trốn vào trong núi rừng gần đây quan sát, đợi cho đến khi linh quang tiêu tán, chừng một chén trà nhỏ nếu không có cao thủ tiến đến, nàng hãy quét sạch những tên phế vật muốn đến kiếm chác kia đi." Lý Thủy Đạo lạnh giọng nói.
Hạ Nhược Tuyết gật đầu, tỏ vẻ bản thân đã hiểu.
"Việc này không nên chậm trễ, các nàng ra ngoài đi." Lý Thủy Đạo lại mở miệng phân phó.
Hai nàng không nói gì thêm đã nhanh chóng rời khỏi khu mật thất dưới lòng đất này. Bên trong tầng hầm ngầm lạnh lẽo chỉ còn lại một mình Lý Thủy Đạo. Hắn vỗ một cái vào túi trữ vật, trực tiếp lấy ra tám cây trận kỳ, lần lượt cắm chúng vào tám góc bên trong tầng hầm ngầm.
Đây là lấy trận phá trận chi thuật!
Tới đây, Lý Thủy Đạo tỏ ra cực kỳ chuyên chú, bắt đầu chuyển động Bát Quái Tỏa.
Ngón tay hắn nhẹ nhàng chạm vào quẻ tượng trên khóa, dựa theo pháp tắc Thiên can, bắt đầu điều chỉnh vị trí của từng quẻ vị và phương hướng.
Vòng quẻ tượng đầu tiên bắt đầu xoay tròn. Theo quá trình Lý Thủy Đạo điều chỉnh, một luồng quang mang mỏng manh lập tức tản ra trên chiếc khóa.
Thật hiển nhiên, vòng đầu tiên trong tám vòng quẻ vị đã dần dần được sắp xếp hợp lý. Cái khóa nọ chợt phát ra một tiếng “Răng rắc” mỏng manh, đã thành công mở ra vòng thứ nhất rồi.
Lý Thủy Đạo cũng không dừng lại, hắn tiếp tục chuyển động Bát Quái Tỏa, điều chỉnh vòng quẻ tượng thứ hai.