Lý Thủy Đạo đi tới cửa vào của Tiết gia bảo, chợt phát hiện cánh cửa này đang đóng chặt, ngay cả một kẻ trông coi cũng không có. Hắn khẽ nhíu mày, cảm thấy tình huống này có chút không thích hợp.
Hắn nhẹ nhàng đẩy cánh cửa một cái, cánh cửa nọ lập tức phát ra một tiếng giòn vang, sau đó là “ken két”, nhanh chóng được mở ra...
Cánh cửa này vốn không bị khóa lại.
Xuyên qua lỗ hổng to chừng một nắm tay, Lý Thủy Đạo bắt đầu quan sát tình hình bên trong Tiết gia bảo.
Một luồng khí tức lạnh như băng mang theo tĩnh mịch, hoang vắng đập vào mặt, dường như cả Tiết gia bảo đều bị đóng băng lại rồi.
Bởi vì khung cảnh lọt vào tầm mắt của hắn chính là toàn bộ kiến trúc bên trong đều bị một tầng băng sương bao phủ, thậm chí phía trên băng sương còn có vết máu không thể tan đi.
Trên mặt đất vẫn còn một vết kiếm rõ ràng, được kéo dài từ đình viện chém tới chính sảnh, thậm chí ngay tại khu vực trung tâm của chính sảnh còn bị một kiếm chém thành hai đoạn.
Là Băng Tuyết Kiếm Sư sao?
Đây là tu vi Dung Linh cảnh trung kỳ?
Lý Thủy Đạo lập tức trốn ra đằng sau cánh cửa. Ngay sau đó, hắn nặn ra một nụ cười mỉm, vẫy vẫy tay với Cúc Mục Cẩm đang ẩn thân đi theo phía sau mình.
Cúc Mục Cẩm đang ở trong trạng thái ẩn thân nên tốc độ cũng không nhanh, giống hệt một tên ăn trộm gà, từ từ đến gần Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo ra hiệu cho nàng hãy nhìn vào bên trong, Cúc Mục Cẩm liếc mắt một cái, đã vội vàng trốn ra bên cạnh Lý Thủy Đạo.
"Ta không xác định được hắn có còn ở bên trong hay không, ngươi đang ẩn thân, ngươi vào xem đi." Lý Thủy Đạo hạ giọng nói.
Cúc Mục Cẩm gật gật đầu. Tuy ẩn thân thuật không phải năng lực dùng để điều tra, chỉ dùng để giết người, nhưng nàng lại có diệu pháp khác để tiến hành điều tra. Chỉ thấy Cúc Mục Cẩm vỗ vỗ con thiên âm thiền đang nằm sấp trên đỉnh đầu mình một cái, thiên âm thiền chỉ có kích cỡ bằng bàn tay liền giương cánh bay vào trong Tiết gia bảo, rất nhanh đã bay được một vòng.
"Có phát hiện ra hắn không?" Lý Thủy Đạo hạ giọng hỏi.
Cúc Mục Cẩm lắc đầu.
"Đi vào từ đường nhìn xem, có khả năng hắn đang ở trong từ đường." Lý Thủy Đạo nhắc nhở.
Cúc Mục Cẩm lại điều khiển đồng tham của mình nhanh chóng bay tới từ đường của Tiết gia...
Một lát sau...
"Các ngươi đứng ở ngoài này làm gì?" Hạ Nhược Tuyết chờ ở chỗ xa xa nhìn thấy hai người Lý Thủy Đạo vẫn trốn đằng sau cánh cửa, một mực không nhúc nhích, mới đặc biệt chạy tới hỏi.
Cùng lúc đó, thiên âm thiền cũng bay về tay Cúc Mục Cẩm. Cúc Mục Cẩm lập tức nghiêm túc nói: "Toàn bộ đều bị giết sạch rồi, bên trong không còn một người sống."
"Thật là đáng tiếc!" Hạ Nhược Tuyết giẫm mạnh chân xuống đất, có vẻ khá là buồn bực.
Lý Thủy Đạo: "..."
"Vào đi thôi, hãy đóng cánh cửa kia lại." Lý Thủy Đạo trực tiếp mở miệng phân phó.
Ba người tiến vào Tiết gia bảo, cũng thuận tay chốt then cửa lại.
Khắp nơi trong Tiết gia bảo đều là thi thể, nhất là khu vực từ giữa sân đi tới đại sảnh. Một kiếm kinh thiên kia đã chém chính sảnh thành hai đoạn, khiến cho những bộ thi thể dưới đất nằm ngổn ngang khắp chốn, thậm chí còn để lại một đường rãnh sâu hoắm...
"Lực lượng này, có vẻ như đối phương không chỉ là Dung Linh cảnh trung kỳ?" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt nghiêm túc nói.
Cúc Mục Cẩm gật đầu: "Tình báo có sai sót! Nếu lần này các ngươi không hoàn thành nhiệm vụ cũng sẽ không ảnh hưởng tới nghi thức tấn chức Chiêu Nghi. Kế tiếp ta sẽ tìm cho các ngươi một nhiệm vụ xanh càng thích hợp hơn."
"Vậy không được, ta còn chưa giết được ai, huyết thực tháng sau không đủ thì lấy gì để tu luyện?" Hai mắt Hạ Nhược Tuyết lập tức đỏ ửng lên, có chút gấp gáp nói.
Cúc Mục Cẩm: "..."
Lý Thủy Đạo trực tiếp ngồi xổm xuống, vươn tay thò vào trong khe rãnh, tìm được một khối băng vụn vẫn chưa bị hòa tan.
Có thể tưởng tượng ra khung cảnh lúc đó, sau khi một kiếm kia chém xuống, toàn bộ khe rãnh này đều là băng, nhưng hiện tại, lớp băng bên trong đã tan đi hơn nửa rồi.
"Vào trong nhìn xem." Lý Thủy Đạo dẫn theo hai nàng bước xuyên qua chính sảnh đổ nát, trực tiếp đi tới từ đường.
Lại nói, từ đường mới là nơi quan trọng nhất của một gia tộc. Nó không chỉ là nơi tế tự tổ tiên, còn là nơi giấu giếm "Mật khố".
Nếu Băng Tuyết Kiếm Sư này chỉ diệt môn mà không mở bảo rương, chẳng phải những món bảo vật bên trong đã trở thành món hời lớn cho hắn đến nhặt rồi?
Đi đến nơi mới thấy, khu từ đường của Tiết gia cũng không thể may mắn thoát khỏi ảnh hưởng của trận chiến lúc trước, nó đã bị băng sương kiếm khí khủng bố kia chém vào, chỉ còn một nửa bức tường đổ nát.
Lý Thủy Đạo đi vào bên trong, nhưng trước mắt chỉ có một vách tường đổ nát, mảnh vụn gia cụ đã bị tàn phá, linh bài, linh vị rơi đầy trên đất, vết máu loang lổ khắp nơi, tất cả đều lặng lẽ kể cho bọn họ nghe về một hồi chiến đấu thảm thiết.
Hắn cẩn thận bước qua những bộ thi thể, tìm được một không gian nhỏ hẹp nửa chìm xuống dưới lòng đất trong phòng.
Khu vực này không lớn, bốn phía không có cửa sổ, trên vách tường trống trơn, chỉ có duy nhất một cánh cửa.
"Đúng, chính là nơi này rồi." Ánh mắt Lý Thủy Đạo trở nên sáng ngời.
Bố cục của căn phòng này giống hệt cửa vào mật khố của gia tộc Lý thị.
Ngay sau đó, Lý Thủy Đạo đánh ra một luồng pháp quyết, khiến cho tám đạo trận văn trực tiếp xuất hiện trong phòng.
Quả nhiên là thế.
Lý Thủy Đạo không chút do dự, lại liên tục đánh ra pháp quyết, tám đạo trận văn kia xoay chuyển một hồi, phía trên mặt đất liền xuất hiện một cánh cửa sắt.
Cửa sắt sao?
Ánh mắt Lý Thủy Đạo trở nên thâm trầm, hắn lấy bộ Bạch Cốt Khô Lâu từ bên trong túi trữ vật ra đưa cho Hạ Nhược Tuyết bên cạnh, lạnh giọng phân phó: "Nếu chút nữa xuất hiện kẻ nào, nàng không cần hỏi nhiều, cứ trực tiếp giết chết!"
Hạ Nhược Tuyết hưng phấn gật đầu, bộ Bạch Cốt Khô Lâu trong tay nàng nhanh chóng biến lớn. Ngay tức khắc, huyết vân tràn ngập, một con khô lâu ẩn mình bên trong huyết vân, bóng dáng biến mất vô tung vô ảnh.
Phải biết rằng, huyết vân và độc vân không giống nhau, người ẩn thân vào trong đó không hề bị thương tổn. Còn Hạ Nhược Tuyết cùng với Bạch Cốt Khô Lâu, bọn họ ở trong huyết vân, chẳng những có thể ẩn độn, mà uy lực của Huyết Luyện Thần Quang khi ở trong huyết vân còn được tăng cường trên diện rộng.
Nếu Hạ Nhược Tuyết thi triển ra huyết vân, Cúc Mục Cẩm tuyệt đối không thể giết chết nàng được.