Toàn thân con ngọc thiềm nho nhỏ này trong suốt long lanh, giống như bạch ngọc, pháp lực cực kỳ nội liễm, đừng nói là tu vi pháp lực, ngay cả sinh cơ của nó cũng rất khó mà cảm nhận được.
Thoạt nhìn, con ngọc thiềm này giống hệt một khối ngọc thạch điêu khắc vậy.
Bạch ngọc thiềm thừ không biến lớn, cũng không phun ra độc dịch, chỉ tản ra một luồng khói nhàn nhạt.
Trên mặt Cúc Mục Cẩm lộ ra một chút nghi hoặc, thậm chí nàng còn nghi ngờ vật kỳ quái ấy vốn không phải là đồng tham của Lý Thủy Đạo.
Nhưng ngay tại thời điểm nàng còn đang do dự, đột nhiên trong đầu lại xuất hiện một cơn choáng váng, rõ ràng là trúng độc rồi.
May mắn, tu vi của nàng cao thâm, loại độc này cũng không trí mạng, chỉ cần vận dụng pháp lực một hồi là có thể bài trừ độc tố ra khỏi cơ thể.
Nhưng … loại độc này cực kỳ bí ẩn, khiến người ta khó lòng phòng bị, chỉ sau khi trúng độc mới có thể phát hiện ra thôi.
"Thế nào?" Lý Thủy Đạo thu hồi ngọc thiềm, mỉm cười hỏi.
"Đây là đồng tham của ngươi?" Cúc Mục Cẩm tò mò hỏi.
Lý Thủy Đạo gật gật đầu.
Lại nói, khoảng hai năm trước...
Đồng tham của hắn cùng với con thiềm thừ của Kim Diện Lang Quân càng ngày càng giống nhau. Khi Lý Thủy Đạo bắt đầu tu luyện tới thức thứ tư của《 Tiên Thiềm Khí 》 là "Âm Dương Thiềm Chuyển", pháp lực trong cơ thể cũng tiến thêm một bước hướng tới Thái Âm thăng hoa, rốt cuộc nó đã ảnh hưởng tới đồng tham thiềm thừ, khiến cho huyết mạch của nó phát sinh thay đổi, từ kim thiềm chuyển hóa thành hình thái bạch ngọc thiềm thừ...
Vốn dĩ đồng tham của Lý Thủy Đạo chỉ là một con bích ngọc thiềm thừ bình thường nhất, nhưng sau khi hắn tu luyện 《 Cáp Mô Ngạnh Khí Công 》 cùng với《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》đã khiến nó bị ảnh hưởng, chuyển biến thành kim thiềm, về sau này lại bị 《 Tiên Thiềm Khí 》 ảnh hưởng, cuối cùng đã lột xác thành bạch ngọc thiềm thừ.
Có lẽ bản thân bích ngọc thiềm thừ đã có được khá nhiều huyết mạch do tổ tiên lưu lại, nhưng vì công pháp của tu sĩ đồng tham đã ảnh hưởng tới nó, khiến bản thân nó tiến hành thức tỉnh theo hướng lựa chọn.
Bởi vậy, lúc này bạch ngọc thiềm thừ căn bản không thể biến hóa hình thể giống như kim thiềm, nó chỉ có kích cỡ bằng lòng bàn tay, sinh cơ nội liễm, pháp lực nội liễm, tu vi nội liễm giống như một khối ngọc thạch trang sức bình thường, chẳng qua nó vẫn có được độc vân thần thông như trước, một khi thả nó ra khỏi túi cổ, nó sẽ phóng độc.
Độc vân được nó thả ra cực kỳ bí mật, lại bao trùm lên phạm vi không nhỏ. Nhưng mấu chốt nhất vẫn là loại độc vân này vô sắc vô vị, còn kịch độc vô cùng...
Bởi vậy mà người trúng độc cũng khó nhận biết được bản thân đã trúng độc, nếu tu vi nông cạn, đương nhiên sẽ bị vô sắc độc vân này trực tiếp quật ngã, nếu tu vi cao thâm, cũng sẽ phát tác trong nháy mắt khiến đầu váng mắt hoa.
Trong khi cao thủ giao chiến, nếu nháy mắt tung ra chiêu này liền có thể phân sinh tử.
Thúy Bình sơn, Tiết gia bảo.
Ba luồng độn quang trực tiếp dừng lại bên trong cánh rừng cách Tiết gia bảo không xa.
Lý Thủy Đạo thu hồi pháp khí phi hành Ô Mộc Toa, xoay người nói với Hạ Nhược Tuyết và Cúc Mục Cẩm: "Biết người biết ta bách chiến bách thắng. Vừa nãy chúng ta đã biết được tình huống của mình, hiện tại cần đi tìm hiểu về đối phương. Ta đi trước hỏi tộc nhân của Tiết gia một chút, xem xem đến tột cùng là Băng Tuyết Kiếm Sư kia đang nắm giữ loại thần thông gì, sau khi hiểu biết rõ ràng, chúng ta lại thương nghị xem nên giết chết hắn như thế nào."
Hai nàng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
"Không cần cả ba người chúng ta đều đi, một mình ta là đủ." Lý Thủy Đạo nói.
"Ta sẽ dùng tiềm hành thuật đi theo, bọn họ không thể phát hiện được đâu, lỡ như xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta còn có thể bảo vệ ngươi một phen." Cúc Mục Cẩm chủ động nói.
"Vậy đa tạ Cúc cô nương." Lý Thủy Đạo ôm quyền nói.
"Thiếp thân không có bản lĩnh ẩn nấp, nhưng tuyệt đối không để phu quân lẻ loi một mình mạo hiểm, đây là đồng tham của thiếp thân, thiếp thân sẽ không đi xa, nếu có nguy hiểm, chàng hãy tế đồng tham ra, thiếp thân sẽ chạy tới ngay." Hạ Nhược Tuyết vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy ra bộ Bạch Cốt Khô Lâu có kích cỡ bằng một con rối, trực tiếp đưa cho Lý Thủy Đạo.
Lý Thủy Đạo đưa mắt nhìn Cúc Mục Cẩm, lại nhìn Bạch Cốt Khô Lâu trong tay, trong lòng có cảm giác dường như hai nữ nhân này đang phân cao thấp với nhau.
Đột nhiên hắn lại nhớ tới chỗ tốt của chế độ nhất phu nhất thê đa thiếp. Nếu nhóm nữ nhân nổi lên tranh đấu với nhau, thì người được lợi chính là nam nhân, mà ngược lại cũng thế...
"Đa tạ, Tuyết Nhi." Lý Thủy Đạo gật đầu, sau đó cất Bạch Cốt Khô Lâu vào túi trữ vật của mình.
Một khi gặp phải nguy hiểm, hắn có thể lập tức ném Bạch Cốt Khô Lâu ra, con bạch cốt này chính là nhị giai đồng tham có thực lực không kém, trong nháy mắt có thể triệu hồi một mảnh huyết vân cuồn cuộn không ngừng.
Huống chi lúc này Lý Thủy Đạo tới Tiết gia chỉ là trao đổi cùng tộc nhân của Tiết gia thôi, khả năng gặp phải nguy hiểm cũng không lớn.
Sau đó, một mình Lý Thủy Đạo rời khỏi cánh rừng rậm nọ đi tới Tiết gia.
Cúc Mục Cẩm đi theo phía sau, cách hắn chừng mười bước chân. Lúc này, nàng đang ở trong trạng thái "Thiển ẩn", nếu khoảng cách giữa hai người khá gần, có thể dễ dàng phát hiện ra đối phương, nhưng nếu khoảng cách quá xa, lại rất khó phát hiện được.
Phải biết rằng, chỉ khi cách thời điểm ám sát chừng mười mấy hơi thở, tu sĩ của Diệu Âm các mới trực tiếp tiến vào trạng thái "Thâm ẩn", để khi tiến lại gần đối phương, ngay cả khi gần trong gang tấc, bọn họ cũng rất khó bị phát hiện ra.
Còn chưa hết, khi tiến hành ám sát, bọn họ sẽ phối hợp với một loại pháp thuật đặc thù tên là "Bí âm", mang đến hiệu quả nhiễu loạn cảm nhận của địch nhân, khiến cho bản thân ở khoảng cách gần đâm ra một kiếm ám sát, giết xong sẽ trốn, có thể làm người ta khó lòng phòng bị.
Nhưng tiến vào trạng thái "Thâm ẩn" lại vô cùng tiêu hao pháp lực, một khi địch nhân phát hiện ra, sẽ rất khó ám sát thành công. Vào thời điểm ấy, các nàng sẽ cân nhắc xem nên làm như thế nào mới có thể an toàn thoát đi.
Phải biết rằng, hàng năm Diệu Âm các đều bị hao tổn một lượng lớn thích khách, người chân chính có thể sống đến cuối cùng tuyệt đối là lông phượng sừng lân.