Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 386 - Chương 386: Ta Nói Hài Tử Ấy Phải Họ Lý!!!

Chương 386: Ta Nói Hài Tử Ấy Phải Họ Lý!!! Chương 386: Ta Nói Hài Tử Ấy Phải Họ Lý!!!

"Không được! Hài tử phải họ Lý." Hai mắt Hạ Nhược Tuyết trừng lớn, bên trong lộ ra một mảnh hung quang.

"Ngươi phải giữ chuẩn mực của nữ tử, chớ chen chân vào chuyện lớn trong dòng họ." Lý Hải Long tức giận nói.

"Ta nói hài tử ấy phải họ Lý!" Hạ Nhược Tuyết vốn không để Lý Hải Long vào mắt.

Lại nói, loại nhị giai tu sĩ già nua, khí huyết suy bại, hoang phế tu luyện như lão, nàng cũng không biết mình đã xử lý bao nhiêu tên rồi.

Lý Hải Long phát sầu đến nhăn mặt nhíu mày, nếu trước mặt là một nữ nhân bình thường, lão đã sớm đánh một chưởng đánh chết đối phương, nhưng lão lại là một trong số rất ít người của Lý gia biết được thực lực chân chính của Hạ Nhược Tuyết. Vì thế, lão chỉ có kiềm chế tính tình, nhẫn nại nói: "Ngươi vừa không phải mẫu thân vừa không phải trưởng bối của hài tử ấy, chỉ tạm thời quản lý Thiên Trì bảo thay Lý Thủy Đạo kia, vì sao ngay cả họ tên của một đứa nhỏ ngươi cũng muốn quản vậy?"

"Xin đại trưởng lão hãy tự mình đi kiểm kê khoáng sản, ta sẽ không đi cùng người." Hạ Nhược Tuyết nói xong, lập tức xoay người rời đi, chỉ để lại một nhóm chấp sự nở nụ cười nịnh nọt sau lưng.

...

Mấy ngày sau, kết cấu chủ thể của chính điện Thiên Trì bảo đã hoàn công.

"Chính điện" vừa dựng xong kia được xây trên một khối đá lớn đã được san phẳng, khối đá lớn này trực tiếp biến thành một cái đài cao nâng cả cung điện lên.

Khối đá lớn nọ tựa như một chiếc ngai vàng trang nghiêm, một mực ở bên dưới nâng đỡ tòa cung điện ấy. Dường như mỗi một bậc thang bước lên ngai vàng này đều đang ngấm ngầm ám chỉ quyền uy của bảo chủ.

Bước trên những bậc thang ấy cũng giống như bước vào trung tâm quyền lực của cả tòa Thiên Trì bảo này.

Kết cấu của chính điện được xây dựng bằng xi măng, quá trình thi công cực kỳ đơn giản, tổng cộng chia làm ba tầng, khiến cho đại điện mới xây mang theo một luồng khí thế hào phóng rộng rãi.

Ngói lưu ly truyền thống được chọn để lợp lên nóc nhà, mà không phải những phiến đá có thể tùy ý thấy được tại Thiên Trì bảo này. Màu sắc của ngói lưu ly sặc sỡ vô cùng, lóe lên một mảnh sáng nhạt, tăng thêm cho đại điện một phần hoa lệ và trang trọng.

Bọn họ dùng gỗ để dựng nên kết cấu khung nhà, xà ngang bằng gỗ và xà ngang bằng xi măng đan vào cùng một chỗ, hình thành một tầng kết cấu chắc chắn, đầy mỹ quan.

"Hiện tại phòng ốc còn khuyết thiếu đồ trang trí, cùng với hình vẽ màu. Mặt khác, tất cả những cột xi măng này đều xấu xí quá mức, phải dùng tấm ván gỗ một lần nữa tân trang lại. Những công việc này đều cần lượng lớn nhân lực và vật lực."

"Bảo chủ phu nhân, hiện tại một bộ phận đồ trang trí chỉ có thể dùng miếng vải màu đen che giấu đi, nhìn từ xa còn được, nhưng nhìn ở khoảng cách gần thật sự khó coi. Nhưng muốn trang hoàng cho tòa đại điện này trở nên vàng son lộng lẫy, lại cần rất nhiều nhân lực." Một gã chấp sự áo đen mở miệng báo cáo.

"Đúng vậy, ngay cả hai ngọn núi bằng xi măng nằm ngay bên cạnh cánh cổng kia nữa, vẻ ngoài không có chút sống động nào cả. Chuyện này có liên quan đến thể diện của Thiên Trì bảo ta, chỉ sợ cũng phải nghĩ biện pháp trang trí lại một hai."

"Ngươi nói thẳng ra đi, cần bao nhiêu linh thạch?" Hạ Nhược Tuyết lạnh giọng hỏi.

"Linh thạch không tốn bao nhiêu, mấu chốt là cần lượng lớn thợ thủ công phàm nhân."

"Nơi này hẻo lánh, phàm nhân căn bản không tới được." Hạ Nhược Tuyết lắc đầu nói.

"Nếu sử dụng tu sĩ, sẽ phải trả bằng tiền ngọc. Ta có ước lượng một chút, muốn hoàn thành một tòa kiến trúc đồ sộ như vậy ít nhất cũng phải bỏ ra hai ngàn linh thạch."

"Cái gì? Chỉ một thứ như vậy lại cần chi tới hai ngàn linh thạch sao? Nếu vậy, xây cả tòa Thiên Trì phường này sẽ tốn bao nhiêu linh thạch?" Hạ Nhược Tuyết quát hỏi.

Chấp sự lộ sắc mặt ngưng trọng trả lời: "Dựa theo bản quy hoạch của bảo chủ, muốn xây dựng xong Thiên Trì phường phải cần ít nhất là mười vạn linh thạch. Đây còn là con số ước lượng sau khi chúng ta chọn dùng xi măng để xây dựng khá nhiều công trình rồi, nếu không có vật ấy, e rằng số tiền sẽ lên tới năm mươi vạn linh thạch là ít nhất."

"Phát lệnh trưng cầu mười vạn dân phu cũng được, nhưng khoản tiền để bọn họ làm việc cũng không nhỏ."

"Mười vạn linh thạch chỉ là chi phí, nếu tính thêm ba phần lợi tức, chỉ sợ..."

"Là hạn ngạch gia tộc đưa cho quá ít, nên tìm bọn họ đòi thêm."

"Đúng vậy, nếu lần sau gia tộc không đề cao hạn ngạch, chúng ta sẽ dứt khoát không đưa linh khoáng nữa."

"E rằng không cho không được, nơi này chính là điểm tài nguyên tông môn ban cho Lý gia mà?"

Hạ Nhược Tuyết thờ ơ lạnh nhạt nghe bọn họ bàn luận. Những người đang có mặt ở đây vốn chỉ tính toán tới lợi ích của chính mình mà thôi, bọn họ không cần quan tâm xem mình là người của Lý gia hay là của Chu gia, hiện giờ trong đầu chỉ biết có bản thân mình mà thôi. Hơn nữa, toàn bộ khoản tiền tích lũy của mình, bọn họ đều đã cho Thiên Trì bảo mượn, tự nhiên cũng dụng tâm suy nghĩ thay cho Thiên Trì bảo rồi.

"Phu nhân, ngài xem hiện giờ chúng ta nên tạm dừng xây dựng hay là tiếp tục trích linh thạch ra trang hoàng đại điện?" Sau khi mọi người thảo luận một phen, chấp sự kế toán mới lên tiếng dò hỏi.

Hạ Nhược Tuyết nhìn thoáng qua tòa thạch lâu cao ngất đằng xa, hiện tại đã qua hơn nửa tháng, nhưng phu quân vẫn chưa xuất quan, lần tu luyện này quá lâu rồi

Nếu không phải buổi tối mỗi ngày, Hạ Nhược Tuyết đều liếc mắt nhìn xuyên qua khung cửa sổ đá kia một cái, ngay cả nàng cũng hoài nghi hắn đã gặp phải tình huống ngoài ý muốn gì rồi.

"Đương nhiên là phải trích." Hạ Nhược Tuyết thoáng do dự một chút, cuối cùng cũng đưa ra quyết sách.

Cả đám người đều mỉm cười, chỉ cần Hạ Nhược Tuyết chịu mở miệng, quyết tâm rút linh thạch trong kho ra, thì linh thạch trong kho lập tức hết sạch rồi. Mà linh thạch bên trong Thiên Trì bảo không đủ dùng, tự nhiên sẽ dùng lại biện pháp "Mượn" lúc trước, chỉ cần Thiên Trì bảo mượn một linh thạch, là tất cả bọn họ đều có thể phát tài.

Về phần trò chơi đánh trống truyền hoa [1] này đi đến cuối cùng, bản thân phải làm sao bây giờ, thì căn bản không một ai suy nghĩ đến... Tất cả mọi người chỉ nghĩ tới hiện tại mà thôi.

[1] : đánh trống truyền hoa là một trò chơi dân gian Trung Quốc, cả đám người chơi sẽ ngồi thành hình vòng tròn, một người đưa lưng về phía vòng tròn đó đánh trống, trong khi đánh trống những người khác sẽ truyền hoa.

Bình Luận (0)
Comment