Lý Thủy Đạo cảm nhận được huyết dịch trong người mình đang sôi trào như bị thiêu đốt. Chỉ trong nháy mắt, tốc độ lưu chuyển của máu đã nhanh hơn, trái tim nhảy lên dồn dập không ngừng. Nhịp hô hấp của hắn cũng trở nên gấp rút, lồng ngực co thắt lại từng cơn, giống như đang có vô số cây kim nhọn, chọc thẳng vào nội tạng.
Hắn cắn chặt răng, lực lượng toàn thân nhanh chóng tụ tập cùng một chỗ, muốn kháng cực quá trình xâm nhập của Huyết Thực Độc Chưởng.
Cùng lúc ấy, trong mắt hắn cũng lóe lên một tia quang mang kiên định, tựa như bản thân đang dựa vào một luồng khí thế huyết dũng [1] để chống đỡ, khiến cho chính mình không dễ dàng ngã xuống như vậy.
Thấy biểu hiện của hắn, Ma Thiên Cương chỉ khẽ cười lạnh một tiếng.
Lại nói, gã vốn là đệ nhất Địa Bảng, 《 Huyết Thực Độc Chưởng 》cũng được luyện đến trình độ lô hỏa thuần thanh rồi. Bên cạnh đó, huyết thực chi độc lại có chút đặc thù, nó không phải là ngũ hành chi độc, tu sĩ Ngũ Độc môn không thể ngăn cản loại kịch độc này.
Một khi xuất chưởng huyết độc sẽ lan tràn, chỉ cần tu sĩ hít vào một chút sẽ lập tức trúng độc. Sau khi trúng độc, tim lập tức đập nhanh hơn, hô hấp trở nên dồn dập, thân thể co rút lại…
Nói cách khác, chỉ cần bị gã đánh trúng một chưởng, đối phương rất dễ đi đời nhà ma...
Ma Thiên Cương cười lạnh nói: "Đệ đệ Ma Kiếm Tâm của ta là một trong mười cao thủ đứng đầu Địa Bảng, hắn chưa ra được Vạn Độc Thâm Uyên, vì sao một tên phế vật như ngươi lại có thể? Ta muốn giết ngươi để tế điện đệ đệ của ta."
Không nghĩ tới Lý Thủy Đạo lại lộ vẻ mặt quật cường đáp lại: "Ngươi… tên hèn nhát kia! Đệ đệ ngươi không phải do ta giết, ngươi lại trút lửa giận lên người ta?"
"Ngươi dám bảo ta là tên hèn nhát? Ngươi có biết ta là ai không?" Sắc mặt Ma Thiên Cương đã âm trầm đến đỉnh điểm.
Lý Thủy Đạo gian nan nói: "Chưởng pháp ngươi dùng chính là Huyết Thực Độc Chưởng, cho nên ngươi là đệ nhất Địa Bảng Ma Thiên Cương."
"Nếu đã biết là ta, còn dám nói xằng nói bậy?" Hai mắt Ma Thiên Cương híp lại, sát ý càng sâu.
"Khụ khụ... Hiện giờ ngươi đúng là đệ nhất Địa Bảng và ta cũng không đánh lại ngươi, nhưng ngày sau thăng cấp Dung Linh, tranh đoạt Thiên Bảng sẽ khác. Dù sao Địa Bảng cũng thay đổi hàng năm, đám người các ngươi quật khởi như sao băng, lại rớt xuống như sao băng. Nhưng Thiên Bảng lại khác, cao thủ trên Thiên Bảng giống như hằng tinh, vĩnh viễn cũng không rơi xuống. Mà mười cao thủ đứng đầu trên Địa Bảng lúc trước có mấy người leo được lên Thiên Bảng? Cao thủ Thiên Bảng thường là những hạng người vô danh yên lặng trên Địa Bảng kia."
"Ma Thiên Cương! Ngươi đừng khinh thiếu niên nghèo, khi tới Dung Linh cảnh rồi, chưa chắc ngươi đã là đối thủ của ta. Nếu ngươi có dũng khí, hãy cho ta ba năm. Trong vòng ba năm ta sẽ quyết một trận tử chiến với ngươi, báo mối thù hôm nay."
"Khụ khụ... Đến lúc đó chúng ta báo lên tông môn, danh chính ngôn thuận mà quyết đấu, một trận quyết sinh tử, hết thảy xem thiên mệnh." Lý Thủy Đạo nghiến răng nghiến lợi nói.
Ma Thiên Cương phẫn nộ thành bật cười nói: "Ha ha ha ha... Được! Ta nhận lời ngươi! Ba năm sau, ta sẽ tự tay giết ngươi tại cuộc quyết đấu công khai kia. Hãy nhớ kỹ những lời ngươi nói!"
Nói xong, Ma Thiên Cương lập tức vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy ra một viên đan dược lóe lên hào quang màu tím, tiện tay vứt cho Lý Thủy Đạo.
"Đây là Giải Độc Đan, nếu ngươi không ăn nó, kể cả ta cho ngươi ba năm, ngươi cũng không trị hết huyết độc trên người. Ăn nó, giải trừ độc tố trên người, ngươi mới có cơ hội chiến một trận cùng ta." Ma Thiên Cương lạnh giọng nói.
Lý Thủy Đạo mang "Ích Độc Châu" trên người, chỉ cần thoáng thúc giục "Ích Độc Châu" một chút, huyết độc trên người sẽ được hóa giải ngay lập tức, nhưng hắn lại không dám làm như vậy.
Ai bảo tộc đệ của đối phương thật sự bị hắn giết chết rồi...
Cái này gọi là gì?
Là trong minh minh, đều có thiên ý.
Lý Thủy Đạo tiếp nhận đan dược, trong mắt lóe lên một tia do dự, nhưng tới cuối cùng, hắn vẫn dứt khoát nuốt viên đan dược ấy vào.
Sau khi đan dược tiến vào trong cơ thể, một luồng lực lượng ấm áp nhanh chóng lan tràn, huyết độc trong cơ thể Lý Thủy Đạo dần dần bị xua tan. Hắn cảm nhận sự biến hóa trong thân thể, hiện giờ nhịp hô hấp không còn dồn dập nữa, tốc độ lưu động của huyết dịch cũng nhẹ nhàng hơn rồi.
"Cút đi!" Ma Thiên Cương chắp hai tay sau lưng, lạnh giọng nói.
Lý Thủy Đạo chật vật rời đi.
Lúc này, bên cạnh bọn họ đều là tu sĩ áo trắng của Lễ đường. Hiện giờ đám tu sĩ cấp thấp của tứ đại gia tộc Lam, Đinh, Tần, Ma đều được tiến vào Lễ đường, không còn là một mình Lam gia độc đại nữa.
Ma Thiên Cương bị Lý Thủy Đạo dùng lời nói cản lại, chỉ có thể đồng ý với đề nghị quyết chiến sinh tử cùng đối phương vào ba năm sau.
Nếu không mặt mũi của đệ nhất Địa Bảng là gã đây biết đặt nơi đâu?
Coi như đây là nỗi vất vả, thiệt thòi do thanh danh mang đến, không thể sát phạt quyết đoán như người thường...
Chờ đến thời điểm hai người đi ngang qua nhau, Ma Thiên Cương mới mở miệng, lạnh lùng cảnh cáo: "Nếu ba năm sau ngươi còn chưa thăng cấp đến Dung Linh cảnh, hoặc là tìm cớ không đến quyết đấu, gia tộc của ngươi sẽ phải cho ta một lời giải thích công bằng!"
Cái gọi là ‘gia tộc của ngươi sẽ phải cho ta một lời giải thích công bằng’ kia chính là gia tộc phải giết cả nhà Lý Thủy Đạo, cả phụ mẫu, cả thân nhân, cả huynh đệ tỷ muội của hắn, đều phải chôn cùng.
Đây chính là "Chế độ liên đới" trong giới tu hành, cũng là phương pháp hữu hiệu nhất để tông môn quản lý tiểu gia tộc.
Lý Thủy Đạo gắt gao nắm chặt hai tay, ánh mắt kiên định, chăm chú nhìn vào Ma Thiên Cương.
"Ta sẽ tới, bất kể chuyện gì xảy ra, ta cũng sẽ tới chiến một trận quyết sinh tử cùng ngươi! Ba năm sau, ta nhất định sẽ thăng cấp đến Dung Linh cảnh, cho ngươi biết con đường tu hành này, đi được nhanh không có nghĩa là đi được xa!" Lý Thủy Đạo trực tiếp để lại một lời đe dọa, sau đó ôm chặt miệng vết thương trên bụng, thản nhiên rời đi.
Ở Ngũ Độc môn, bất cứ một chuyện gì có liên quan đến cao thủ Địa Bảng, đều sẽ giống như mọc cánh, nhanh chóng truyền khắp tông môn.
Vì thế, tin tức Lý Thủy Đạo và đệ nhất Địa Bảng Ma Thiên Cương định ra lời thề sinh tử đã nhanh chóng truyền khắp Ngũ Độc môn.
-----------------
Nguồn tại truyenyy.pro
[1] : cổ nhân cho rằng dũng khí đến từ huyết dịch.