Sau khi Lam Hoa Ảnh nghe xong, lại khẽ nhíu mày nói: "Ngươi là đồng tham con cóc, hắn là đồng tham con rết, ngũ hành thủy sinh mộc, ngươi dùng Thái Âm Chỉ vốn không độc chết được hắn, huống chi tu luyện môn công pháp Thái Âm Chỉ này tuy đơn giản, nhưng muốn luyện thành lại cần dùng đến Ích Độc Châu, cực kỳ phiền toái. Nếu ngươi lựa chọn tu luyện Thái Âm Chỉ, ba năm sau hẳn phải chết không thể nghi ngờ."
Chỉ thấy Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt khổ sở, vội vàng ôm quyền hỏi: "Cầu đại sư tỷ chỉ cho sư đệ một con đường sống."
Lam Hoa Ảnh trầm ngâm một lát, mới lấy ra một quyển sách buộc chỉ từ trên người, cuốn sách này cũng là bản chép tay, nhìn qua mới tinh không tỳ vết.
Tên sách là 《 Thiên Oa Huyết Bạo Đại Pháp 》.
Lý Thủy Đạo nhìn thấy tên sách, trong lòng khẽ rùng mình.
Hiển nhiên Lam Hoa Ảnh cũng không định chỉ cho hắn một con đường sống, mà trực tiếp dẫn hắn đi đến đường chết.
Vốn dĩ Lam Hoa Ảnh cũng muốn đổi cái tên cho cuốn sách này, nhưng nội dung bên trong lại không thay đổi được, đổi cái tên có khác nào bịt tai trộm chuông [1] đâu?
Lam Hoa Ảnh còn chưa chân chính đạt đến trình độ "Không biết xấu hổ" như vậy, lúc này trên mặt nàng lại lộ ra vẻ khó xử, nói: "Thứ này... Ngươi có thể tu luyện môn công pháp này, là ba năm sau có xác suất rất lớn sẽ chiến thắng được Ma Thiên Cương."
"Ta tu luyện môn công pháp này, có thể... Sống sót được không?" Lý Thủy Đạo hỏi dò.
Lam Hoa Ảnh trầm ngâm một lát, vẻ mặt ngưng trọng nói: "Tu luyện môn công pháp này, ngươi có thể phát ra một kích mạnh nhất trước khi chết, chỉ cần ngươi có thể dùng một kích giết chết Ma Thiên Cương, ít nhất ngươi cũng có thể mang theo tôn nghiêm ra đi."
Lý Thủy Đạo: "..."
Hắn vốn cho rằng Lam Hoa Ảnh này muốn dùng liên hoàn kế mượn đao giết người, dùng xong giết lừa, lại không ngờ được nữ nhân này trực tiếp coi hắn trở thành một tên tử sĩ, một kẻ ôm bom liều chết rồi.
Chỉ cần sân đấu tự bạo là xong việc.
Tuyệt đối là một tên liều mạng, hoàn toàn không có một chút hàm lượng kỹ thuật nào.
Bọn họ làm như vậy, thuần túy là vì bắt thóp được hắn rồi.
Bởi… nói gì thì nói, ba năm sau hắn cũng phải lên sân đấu. Còn Lam gia kia, coi như bọn họ lợi dụng một tên phế vật, cung cấp một chút hỗ trợ cho hắn lên sân đấu, thử xem có thể thuận tiện nổ chết được Ma Thiên Cương hay không.
Có thể nổ chết là tốt nhất, mà nổ không chết cũng chẳng sao...
Lý Thủy Đạo hít sâu một hơi, chợt ngẩng đầu, dùng ánh mắt kiên định nói với Lam Hoa Ảnh: "Ta hiểu rồi, dù phải chết, ta cũng muốn báo thù cho chính mình! Ta sẽ tu luyện 《 Thiên Oa Huyết Bạo Đại Pháp 》, đến lúc đó cho Ma Thiên Cương kia một niềm vui bất ngờ!"
Lam Hoa Ảnh thấy Lý Thủy Đạo lại thức thời, chịu đi đúng hướng như vậy, trong mắt lập tức ánh lên vẻ mừng rỡ, vui mừng ra mặt.
Lam Hoa Ảnh rời đi, Lý Thủy Đạo đọc lướt qua hai bản đạo thư trên tay là《 Huyết Độc Ma Thư 》 và《 Thiên Oa Huyết Bạo Đại Pháp 》.
Tuy《 Huyết Độc Ma Thư 》là công pháp độc đạo, nhưng nội dung của nó lại có rất nhiều điểm tương thông với cuốn《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》Hạ Nhược Tuyết đang tu luyện, rất nhiều điểm có liên hệ với Huyết Ma Công Pháp, có thể nói là thuật xuất đồng nguyên.
Rất vừa vặn, Lý Thủy Đạo lại khá quen với những nội dung này, dù sao 《 Bạch Cốt Huyết Ma Công 》của Hạ Nhược Tuyết cũng do hắn tự mình truyền thụ.
Có thể nói, hắn vừa tinh thông độc đạo lại tinh thông huyết đạo.
Bởi vậy, chẳng những Lý Thủy Đạo có thể dễ dàng xem hiểu bản《 Huyết Độc Ma Thư 》này, thậm chí nó còn giúp hắn mở ra một lối suy nghĩ dung hợp huyết và độc.
Không bao lâu sau, hắn đã xem qua nội dung trong công pháp, vô số ý niệm nhanh chóng xuất hiện trong đầu.
Lý Thủy Đạo lập tức lấy bút ký tu luyện ra, cứ ghi nhớ những ý niệm trong đầu này trước, về sau lại lần lượt nghiệm chứng sau...
Tiếp đó, hắn bắt đầu xem 《 Thiên Oa Huyết Bạo Đại Pháp 》, đương nhiên cũng là đọc lướt qua thôi.
Và quả nhiên… nội dung công pháp này đúng như hắn từng dự đoán. Nó là một môn tự bạo chi thuật, có lẽ thi triển xong, cả người chỉ còn thừa lại hai cái đùi. Nội dung của công pháp cũng khá dễ hiểu, đó là để cho pháp lực, huyết nhục cùng độc tố giao hòa với nhau, từ đó dẫn phát một lần nổ mạnh kịch liệt.
Nếu tu sĩ uống độc đan trước, hiệu quả nổ mạnh càng kinh người.
Lý Thủy Đạo khẽ cười nhạo một tiếng. Hắn chẳng còn lưu luyến gì, lập tức đặt hai quyển sách nọ lên bàn, tiện đà đi ra sân thượng tu luyện 《 Tiên Thiềm Khí 》.
Đi lên tầng đỉnh của thạch lâu, hắn lập tức đắm mình vào quá trình tu luyện, một mảnh ánh trăng nhẹ nhàng chiếu rọi trên người...
Hai tháng sau...
Bên trong thư phòng.
Lý Thủy Đạo chậm rãi lật xem 《 Huyết Độc Ma Thư 》, trong ánh mắt mang theo một mảnh chờ mong. Một vũng huyết dịch đặc sệt, tản ra mùi tanh hôi nồng nặc, đang sôi ùng ục, được đựng trong cái nồi đặt trước mặt hắn.
Loại huyết dịch này chính là máu của những con gia súc bình thường, vốn không có linh tính, bởi vậy hắn phải bỏ vào thêm một chút tài liệu có linh tính, nhằm gia tăng cấp bậc cho loại huyết dịch này, làm nó càng thêm tiếp cận với máu người càng tốt.
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng cầm lấy một cái thìa bạc, chậm rãi bỏ các loại thuốc bột đã điều phối xong vào vũng huyết dịch trong nồi.
Mỗi một lần rắc xuống đều phải nắm giữ liều lượng chính xác, hơi vô ý một chút sẽ khiến lần luyện chế này thất bại.
Sau khi bỏ thuốc bột vào nồi, màu sắc của huyết dịch bắt đầu phát sinh biến hóa. Mới đầu, huyết dịch bắt đầu đặc hơn, giống như đã ngưng kết thành một lớp hồ dán màu đen. Sau đó, huyết dịch bắt đầu bốc lên bọt khí thật nhỏ, phát ra âm thanh xuy xuy giống như nước sôi.
Lý Thủy Đạo lấy một cây ngân châm tới, cẩn thận quấy huyết dịch trong nồi. Động tác nhẹ nhàng mà có lực, mỗi một quấy đều đủ độ, khiến cho thuốc bột dung hợp với huyết dịch, làm như vậy để bảo đảm tới cuối cùng mình có thể luyện chế đan dược thành công.
Hãy đọc truyện tại
-----------------
[1] : bịt tai trộm chuông có thể hiểu là tự lừa dối mình nhưng không lừa dối được người.