Đăng tại
Theo thời gian trôi qua, huyết dịch trong nồi lại bốc lên một làn khói nhẹ.
Lý Thủy Đạo thoáng ngửi một hơi, trong làn khói này có mang theo một chút dược hương.
Chính là lúc này!
Hắn trực tiếp vỗ một cái vào túi trữ vật lấy ra Long Hổ đỉnh.
Hiện giờ màu đồng thau vốn có của Long Hổ đỉnh đã bị nhuộm lên một tầng xám xịt, có lẽ nó thay đổi vì suốt ba tháng qua, ngày nào Lý Thủy Đạo cũng dùng độc hỏa tới luyện đan... Hắn có một loại cảm giác, Long Hổ đỉnh sắp lột xác trở thành một kiện pháp khí rồi.
Tất cả Luyện Đan lô, Luyện Khí lô đều lột xác trở thành pháp khí nhờ vào quá trình luyện đan sư hoặc luyện khí sư không ngừng sử dụng chúng.
Nói như vậy, mỗi kiện thượng phẩm pháp khí Luyện Đan lô đều là bếp lò cũ dùng để luyện chế đan dược, tồn tại cả mấy trăm năm trong những gia tộc tu tiên, nếu luận về giá trị, khẳng định là nó vượt qua một món thượng phẩm pháp khí bình thường.
Nếu Long Hổ đỉnh lột xác thành pháp khí, có lẽ nó chỉ thích hợp để luyện chế độc đan...
Long Hổ đỉnh được Lý Thủy Đạo trực tiếp đặt dưới đất. Chỉ thấy hắn vỗ một cái xuống, bắt đầu khai lô! Ngay sau đó, ngón tay nhẹ nhàng búng tới, phát ra một đạo pháp quyết, linh huyết trong nồi lập tức hóa thành một luồng lưu quang đỏ như máu, chuẩn xác rơi vào trung tâm Long Hổ đỉnh.
"Lên!"
Một đạo pháp quyết lại đánh tới, Long Hổ đỉnh trực tiếp bay lơ lửng giữa không trung, luồng hỏa diễm màu u lục trên tay Lý Thủy Đạo nhanh chóng phun ra, vờn quanh Long Hổ đỉnh.
Cự Linh Độc Hỏa!
Phải biết rằng, dùng độc hỏa để luyện đan sẽ tiện lợi hơn dùng địa hỏa để luyện đan rất nhiều, mà khống chế dược tính cũng dễ hơn, cả tỷ lệ thành đan lẫn phẩm chất thành đan đều gia tăng thêm gấp bội.
Nhưng đương nhiên, dùng độc hỏa để luyện đan vẫn có một khuyết điểm. Đó chính là không cần biết luyện loại đan dược gì, tới cuối cùng đều biến thành độc đan.
Cự Linh Độc Hỏa thẩm thấu vào trong Long Hổ đỉnh, giao hòa cùng linh huyết. Hỏa diễm cực nóng va chạm cùng thứ lực lượng thần bí của linh huyết, đã dẫn phát nên một hồi phản ứng kịch liệt.
Linh huyết ở trong lò nhanh chóng hóa thành sương máu, sương máu tràn ngập không gian trong Long Hổ đỉnh. Sương máu phun ra với nhiều tiết tấu đặc thù giống như một loại hình thái sinh mệnh quỷ dị.
Rất nhanh, luồng sương máu nọ dần dần ngưng tụ vào trong, hình thành một viên huyết đan dược màu đỏ. Đây là "Huyết Tương Đan" được ghi lại bên trong《 Huyết Độc Ma Thư 》.
Nguyên vật liệu dùng để luyện chế loại ma đan này chính là huyết dịch tu sĩ hoặc yêu thú. Lý Thủy Đạo trực tiếp dùng máu của mấy con gia súc trong phòng bếp, lại bỏ thêm vào một chút thuốc bột có thể gia tăng phẩm chất liền luyện thành.
Nếu tính phí tổn chỉ tốn chừng mấy chục tiền ngọc, bằng một viên Trường Xuân Đan. Đương nhiên thứ này chỉ là nhất giai hạ phẩm đan dược bình thường, bản thân nó cũng chẳng đáng bao nhiêu tiền.
Tác dụng của Huyết Tương Đan chỉ dùng để tăng cường uy năng của đạo pháp huyết hệ, ví dụ như Hoá Huyết Vân, có thể dùng một viên Huyết Tương Đan để tiết kiệm được khá nhiều pháp lực. Nó có một đặc điểm, đó là khi bỏ vào trong nước, có thể lập tức hóa thành máu tươi.
Vốn dĩ dùng phế huyết của gia súc chỉ có thể luyện ra món Mao Huyết Vượng [1], nhưng Lý Thủy Đạo dám dựa vào lý giải của bản thân về huyết đạo và độc đạo, để thay đổi phẩm chất của thứ máu kia, tới cuối cùng đã luyện chế thành công một viên nhất giai hạ phẩm Huyết Tương Đan.
Ma Thiên Cương đọc《 Huyết Độc Ma Thư 》 lại kết hợp với đạo pháp của bản thân, từ đó sáng tạo nên 《 Huyết Thực Độc Chưởng 》, mà Lý Thủy Đạo đọc《 Huyết Độc Ma Thư 》, lại khiến cho thủ đoạn luyện chế độc đan của mình càng thêm tăng tiến.
Ba năm sau, nên đánh như thế nào?
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng phe phẩy chiếc quạt lông màu đỏ, khẽ nhíu mày trầm tư.
Chẳng lẽ … ta chỉ có thể dùng lửa thiêu thôi sao?
Nếu hắn dùng tới "Cự Linh Độc Hỏa" thì tám chín phần mười Ma Thiên Cương kia sẽ không còn đường sống, mấu chốt là hai người bọn họ quyết chiến trước mắt bao nhiêu người như vậy, chưa chắc dùng Hỏa Độc Phiến để phóng thích "Phong Hỏa Viêm Độc" đã giấu giếm được ánh mắt của tất cả mọi người.
"Bảo chủ đại nhân, có một vị cô nương tên là Nam Cung Cầm tiến đến bái kiến, nàng đã chờ đợi tại thiên điện được một canh giờ rồi." Từ bên ngoài thư phòng chợt truyền ra đến giọng nói của thị vệ.
Lý Thủy Đạo mỉm cười, thoáng tính toán thời gian một chút, Nam Cung Cầm cũng nên đến đây rồi.
"Để nàng trực tiếp tiến đến thư phòng của ta đi." Lý Thủy Đạo truyền lệnh xuống.
"Tuân mệnh." Tiếng bước chân của thị vệ nhanh chóng đi xa. Lý Thủy Đạo lại nhanh chóng thu dọn những loại tạp vật còn sót lại sau khi luyện đan xong.
Hắn thoáng chờ một lát, Nam Cung Cầm đã bước vào thư phòng rồi. Hôm nay, nàng mặc trên người một bộ tiên bào thanh lịch, khuôn mặt tú lệ.
Nàng tao nhã thi lễ với Lý Thủy Đạo, trong ánh mắt để lộ ra cảm xúc biết ơn thật sâu: "Lý công tử, không biết ước hẹn ngày ấy của chúng ta có còn hiệu lực hay không?"
Lý Thủy Đạo mỉm cười: "Ta sẽ không nuốt lời."
"Vậy xin công tử hãy trả Ích Độc Châu cho ta." Nam Cung Cầm lại hành lễ nói.
Lý Thủy Đạo không chút do dự lập tức nhả một viên Ích Độc Châu từ trong miệng ra ngoài, sau đó giao nó cho Nam Cung Cầm. Hạt châu tản ra một luồng quang mang nhàn nhạt, tựa như một viên minh châu.
Nam Cung Cầm tiếp nhận Ích Độc Châu, sự cảm kích trong lòng lập tức bộc lộ ra lời nói: "Đa tạ công tử, công tử đúng là người biết giữ chữ tín."
Nàng nhẹ nhàng nâng lên Ích Độc Châu, cẩn thận quan sát hào quang nhàn nhạt do viên châu này tản ra, đột nhiên sau đó, nàng mở miệng trịnh trọng nói: "Công tử, nếu ngươi cần Ích Độc Châu, lúc nào cũng có thể tới tìm ta, ta nguyện ý cho ngươi mượn nó."
Lý Thủy Đạo có chút sửng sốt với câu nói này của đối phương.
Có điều đây cũng là thường thức. Vốn dĩ có mượn có trả, muốn mượn thêm lần nữa không khó, nhưng hãm hại lừa gạt, chỉ có thể chiếm được chỗ tốt nhất thời.
Chỉ khi thành lập nên mối quan hệ tín nhiệm, mới có thể cộng hưởng tài nguyên lâu dài.
-----------------
Đăng tại
[1] : Mao Huyết Vượng (hoặc Mạo Huyết Vượng) là món cay nổi tiếng Tứ Xuyên, cũng là một trong số những món ăn thủy tổ của giang hồ Trùng Khánh, là khởi nguồn của những món ăn vặt nổi tiếng Trùng Khánh. Nguyên liệu chủ của nó là đậu phụ lông và nội tạng (như lòng, gan…) của dê hay bò.