Hơn nữa, loại công pháp mới học lại phải tích hợp vào hệ thống công pháp chủ tu, lấy 《 Tiên Thiềm Khí 》 làm căn cơ, dung hợp 《 Kim Thiềm Tỏa Khí Pháp 》, 《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》, đan kín thành võng lưới, hòa hợp thành một thể...
Nửa năm thời gian trôi quá nhanh, tưởng như chỉ nhoáng lên một cái là biến mất...
Trong nửa năm này, Lý Thủy Đạo dành thời gian để dốc lòng tìm hiểu 《 Huyết Độc Ma Thư 》, sửa sang lại hệ thống sở học bản thân, đồng thời cũng thông qua các loại con đường để thu thập manh mối về công pháp loại Thái Âm.
Kết quả hắn nhận lại được là năm môn công pháp《 Thái Âm Chỉ 》, 《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》, 《 Hàn Nguyệt Chưởng 》, 《 Sương Nguyệt Đao Pháp 》, 《 Nguyệt Ảnh Vô Ngân 》, và toàn bộ năm môn công pháp này đều có thể nhận được bên trong Ngũ Độc môn.
Lý Thủy Đạo dứt khoát đi tìm Lam Hoa Ảnh, nhưng nàng không định cho hắn miễn phí năm loại công pháp này, chỉ có thể dùng công huân trao đổi.
《 Thái Âm Chỉ 》= ba nghìn công huân + năm nghìn công huân để tu luyện.
《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》= năm nghìn công huân.
《 Hàn Nguyệt Chưởng 》= bốn ngàn công huân.
《 Sương Nguyệt Đao Pháp 》= năm nghìn công huân.
Nếu muốn lấy được toàn bộ, ít nhất cũng cần hai vạn hai ngàn công huân.
Trong khi số Hoàng Ngọc tương đương với một vạn ba nghìn công huân Lý Thủy Đạo đã chôn ở "Vạn Độc Thâm Uyên" lại chưa thể lấy ra ngoài, ít nhất cũng phải chờ thêm nửa năm nữa mới có thể nhờ người lấy được.
Hơn nữa, ngay cả khi hắn lấy được số công huân kia, cũng chỉ có thể đổi được một bộ phận công pháp mà thôi.
Nghĩa là ngoại trừ lấy thân phận tu sĩ Dung Linh cảnh của Ngũ Độc môn đi tiếp nhận nhiệm vụ tông môn, sau khi hoàn thành sẽ nhận được công huân, dường như hắn chẳng còn con đường nào khác nữa...
Bên trong thư phòng tại thạch lâu Thiên Trì bảo.
Lý Thủy Đạo cầm một cây bút sắt trên tay, nhanh chóng viết xuống một trang giấy nhẵn mịn...
Tộc trưởng đại nhân tôn kính:
Trịnh trọng dùng lá thư này gửi tới, nguyện mang đến cho người một chút vui sướng và trấn an. Lòng ta đang vô cùng vui vẻ, muốn báo cáo với người một tin tức làm người ta phấn chấn.
Đầu tiên, ta vui mừng báo tin cho người, đứa nhỏ Lý Nhất Khánh đã biết đi đường rồi.
Khi thân hình nho nhỏ của nó xiêu xiêu vẹo vẹo bước đi dưới đất, loại tư thái đáng yêu và khờ dại không chút tỳ vết kia, thật sự làm người ta say mê.
Đồng thời, ta cũng muốn trình bày với người về tiến triển của kế hoạch xây dựng Thiên Trì phường. Mọi người đều đồng tâm hiệp lực, những con đường chủ yếu đã được làm xong, những tòa kiến trúc quan trọng cũng mọc lên từ mặt đất rồi.
Coi như khung cảnh sơ bộ của Thiên Trì phường đã thành hình, trong tương lai, nó sẽ trở thành niềm kiêu ngạo và biểu tượng của gia tộc chúng ta. Mỗi một viên ngói, mỗi một cây xà nhà đều mang theo trên mình nỗi khát khao và niềm mong đợi của gia tộc chúng ta đối với tương lai.
Càng khiến cho người ta phấn chấn, chính là sự kiện gia tộc chúng ta đã lấy được văn bản phê chuẩn cho xây dựng của Ngũ Độc môn.
Tông môn đã cho phép gia tộc chúng ta kiến thiết Thiên Trì phường rồi, khi bắt đầu có lợi nhuận, sẽ phải cống hiến một nửa tiến thuế cho tông môn.
Đây chính là tín hiệu cho thấy tông môn rất tán thành và ủng hộ đối với kế hoạch của gia tộc chúng ta, cũng là một chút báo đáp cho sự cố gắng của gia tộc chúng ta. Nó đã củng cố niềm tin khiến gia tộc chúng ta càng thêm kiên định và quyết tâm kiến tạo Thiên Trì phường trở thành một nơi phồn vinh hưng thịnh.
Tộc trưởng đại nhân thân ái, ta biết rõ sự kỳ vọng và lòng quan tâm của người cùng với gia tộc. Ta sẽ tiếp tục cố gắng cống hiến sức lực của mình vì sự phồn vinh cho gia tộc.
Nguyện cho gia tộc chúng ta vĩnh viễn thịnh vượng.
Bắt đầu từ Thiên Trì phường.
Lý Thủy Đạo kính bút.
...
Nét mực trên lá thư còn chưa khô, Lý Thủy Đạo còn lộ vẻ mặt hài lòng, lặng lẽ đọc lại lá thư mình vừa viết xong, đột nhiên, một con Viễn Độ Phi Nha từ ngoài cửa sổ bay tới, dừng lại phía trên khung cửa sổ bằng đá.
Lý Thủy Đạo chăm chú nhìn xuống phần móng vuốt của Phi Nha, rồi lập tức nhận ra đây là con Viễn Độ Phi Nha đặc biệt của gia tộc. Hắn vội vàng gỡ ống trúc trên chân Phi Nha xuống, lấy lá thư bên trong ra.
Nội dung trên lá thư này chỉ có bốn chữ: "Tộc trưởng tọa hóa."
"Ai..." Lý Thủy Đạo hít một hơi thật dài, có chút bàng hoàng ngồi xuống ghế, thật lâu cũng không nói điều gì...
Thật lâu sau đó, hắn đưa lá thư mình vừa mới viết xong vào ánh nến, lặng lẽ ngồi nhìn nó hóa thành tro tàn.
Cố nhân đã qua đời, phong thư này chỉ có thể đốt cho tộc trưởng...
Nửa ngày sau, một luồng độn quang màu xám bạc bay về phía Thần Mộc thành.
Thiên Nha Khẩu.
Luồng độn quang màu xám bạc nọ trực tiếp bị một luồng độn quang khác chặn lại. Hai luồng độn quang đều dừng phía trên vách núi đen.
Độn quang màu xám bạc thu lại, người bên trong đúng là Lý Thủy Đạo. Mà ở trước mặt hắn chính là người vừa ngăn cản đường đi của hắn.
Đối phương là một nữ tử mặc nho phục, thắt lưng treo trường kiếm, cũng là sư phụ trận đạo của Lý Thủy Đạo, Lý Minh Nguyệt.
Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt kinh ngạc nói: "Hóa ra sư phụ vẫn ẩn tàng tu vi."
Lý Minh Nguyệt mỉm cười nói: "Ngươi đã trở thành Dung Linh cảnh, sao ta có thể là tiểu tu Thông Linh cảnh chứ?"
"Cũng đúng." Lý Thủy Đạo gật đầu nói.
"Hậu sinh khả uý nha..." Lý Minh Nguyệt hít sâu một hơi, vẻ mặt đầy phức tạp nhìn nam tử trước mắt. Trong lúc âm thầm than thở về tốc độ trưởng thành của hắn, Lý Minh Nguyệt lại có chút bất mãn đối với tu vi của chính mình, trong ánh mắt chợt lóe lên một chút u sầu.
"Đúng là phải hâm mộ ngươi, tu vi tinh tiến như phá kinh trảm cức [1], nhưng nếu đã thăng cấp tới Dung Linh cảnh rồi, ngươi sẽ thấy khắp nơi đều là cửa ải, có lẽ một cánh cửa trên con đường tu hành cũng có thể cản bước ngươi tới mười mấy năm, tới khi đó, tính khí nhiệt huyết như thế nào cũng bị mài mòn thành không có." Lý Minh Nguyệt thổn thức nói.
Nguồn tại
[1] : phá kinh trảm cức nghĩa là chém hết chướng ngại vật cản đường, để bước tiến được nhanh chóng hơn.