【 bắt giữ Vân Mãng Kim Điêu 】
Nội dung nhiệm vụ: Có một loại linh cầm màu vàng thường xuyên bay lượn trên bầu trời Vân Mãng sơn, tên là Vân Mãng Kim Điêu.
Vân Mãng Kim Điêu thích xây tổ trong hẻm núi có linh khí.
Khen thưởng nhiệm vụ: Mỗi lần bắt giữ được một con chim non, có thể nhận được khen thưởng một ngàn công huân và chín trăm linh thạch.
Bắt được một quả trứng Kim Điêu, có thể nhận được khen thưởng tám trăm công huân, sáu trăm linh thạch.
Thời gian hiệu lực của nhiệm vụ: Dài hạn.
【 thu thập Vân Mãng Thiên Lam Tinh 】
Nội dung nhiệm vụ: có một loại tinh thạch tự nhiên sinh thành, tản ra quang mang màu xanh ngọc, tên là Vân Mãng Thiên Lam Tinh trên sườn núi Vân Đoan, gần Vân Mãng sơn nhất.
Khen thưởng nhiệm vụ: Mỗi lần thu thập được một khối Thiên Lam Tinh, sẽ nhận được khen thưởng một ngàn năm trăm công huân và tám trăm linh thạch.
Thời gian hiệu lực của nhiệm vụ: Dài hạn.
【 tìm kiếm Vân Mãng Kim Lân 】
Nội dung nhiệm vụ: tìm kiếm đàn linh ngư ở hồ nước và dòng suối trên Vân Mãng sơn trung, trong những đàn linh ngư này thường sẽ sinh ra một con Kim Lân Linh Ngư.
Khen thưởng nhiệm vụ: Thành công nhận được một con Vân Mãng Kim Lân, hoặc xác định được vị trí cụ thể của nó, khen thưởng ba nghìn công huân và ba hạt Thanh Liên Đan.
Thời gian hiệu lực của nhiệm vụ: Dài hạn.
...
Lý Thủy Đạo đi xem xét hồi lâu trong đại sảnh nhiệm vụ, coi như đã được mở rộng tầm mắt rồi. Nhiệm vụ của Ngũ Độc môn ở những châu khác chủ yếu là thu thập một chút tài nguyên, cùng với dò hỏi tình báo, có rất ít những nhiệm vụ truy nã giết người...
Cái gọi là nhiệm vụ thu thập thường sẽ phân công tu sĩ Dung Linh cảnh của bổn môn đi tìm hiểu rõ tình báo hoặc là sưu tầm tài nguyên, hoàn thành xong có thể đổi lấy công huân và linh thạch của Ngũ Độc môn.
Xét đến cùng, đây vẫn là nhiệm vụ làm chân chạy, xét về bản chất, gần như không có khác với nhiệm vụ quét dọn động phủ, chăm sóc linh thực của nhóm tu sĩ Thông Linh cảnh.
Động phủ của Hải Xà đạo nhân, chân núi Lục Chỉ sơn, Độc Long lĩnh.
Sau khi rời khỏi Soa Khiển ti, Lý Thủy Đạo lập tức đi đến nơi này trước.
Lý Thủy Đạo vừa tiến vào động phủ, đã lập tức bắt gặp Lý Thiên Vũ đang ngồi trên một chiếc ghế đá có phong cách cổ xưa, ánh mắt nặng nề chăm chú nhìn phương xa. Hàng chân mày của lão khẽ nhăn lại, dường như đang tự hỏi một chuyện gì đó rất quan trọng.
Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng ho khan một tiếng, phá vỡ luồng suy tư của đối phương. Lý Thiên Vũ quay đầu nhìn lại, trong ánh mắt lóe lên một tia kinh ngạc, nhưng ngay lập tức, nụ cười tươi quen thuộc lại nở trên môi.
Lão mời Lý Thủy Đạo ngồi xuống, hai người châm trà, cùng nói chuyện phiếm. Lần này, cuộc trò chuyện của hai người bọn họ rất sâu sắc...
Dù sao gia tộc cũng vừa phát sinh kịch biến, mà hai người bọn họ lại được coi là trưởng lão của Hắc sơn Lý thị, bàn về xuất thân, có một loại đồng điệu rất tự nhiên...
"Ta từng gặp được Lý Thiên Tuyệt kia một lần, khi ấy ta còn nhỏ nhưng đã bộc lộ tài năng, các tộc nhân đều cho rằng ta rất có tu luyện thiên phú..."
"Lúc ấy vẫn là đại phu Lý Hải Mặc đưa ta tới trước mặt hắn, nói với hắn rằng, ta chính là truyền nhân quang diệu mới của thế hệ này. Khi đó, vẻ mặt hắn rất kỳ quái..." Khuôn mặt Lý Thiên Vũ đầy vẻ hồi ức, trong ánh mắt lộ ra suy tư thật sâu.
Lão tạm dừng lại một chút, mới tiếp tục nói: "Lúc ấy, ta nhìn mà không hiểu vẻ mặt của hắn là gì, nhưng tới hiện tại, ta đã hiểu được rồi. Đó là vẻ mặt của kẻ thất bại, không cam lòng chịu thất bại, cuối cùng là tuyệt vọng oán hận."
"Khi đó, hắn giống hệt một tên thư sinh sa sút, một mực bị bị thống khổ tra tấn, không nhìn thấy một chút thần thái nào trong đôi mắt. Thật khó để tưởng tượng. một người như vậy lại là truyền nhân quang diệu của gia tộc..."
"Ta nghe nói Lý Thiên Tuyệt đã kẹt ở Dung Linh cảnh trung kỳ rất lâu, có lẽ đã một trăm năm rồi... Không cần biết gia tộc trút xuống người hắn loại tài nguyên gì, hắn đều giậm chân tại chỗ, không có lấy một chút tăng trưởng, đối mặt với loại tình huống này, gia tộc chỉ có thể lựa chọn truyền nhân quang diệu mới mà thôi..."
"Ngươi cũng biết, Lý Thiên Tuyệt vốn thuộc dòng chính của gia tộc, từ thuở nhỏ đã được gia tộc coi trọng và ủng hộ, được mọi người vây quanh như chúng tinh phủng nguyệt mà lớn lên, vậy mà hắn lại gặp phải thất bại nặng nề trong quá trình tu luyện Dung Linh cảnh..."
"Tư chất, ngộ tính... Mấy thứ này rất mờ mịt, không có bất cứ biện pháp gì để đo lường được từ sớm, nhưng nó lại thực sự tồn tại. Vốn dĩ người khác không thể nhìn ra tư chất tu luyện của một người như thế nào ở giai đoạn đầu của hành trình tu luyện, bởi vì chỉ cần có đủ tài nguyên, thì ngay cả một người có tư chất đần độn cũng có thể dựa vào Âm Dương Hóa Linh Đan để đột phá đến Dung Linh cảnh."
"Nhưng một khi tu sĩ đi tới Dung Linh cảnh rồi sẽ thấy khắp nơi đều là cửa ải, có cửa ải vẫn có thể mạnh mẽ phá quan nhờ vào tài nguyên, nhưng lại có những cửa ải chỉ có thể dựa vào ngộ tính và tư chất của bản thân để vượt qua, ngộ tính không đủ, tư chất không tốt, chỉ có thể cả đời dừng lại ở nơi đó..."
"Vốn dĩ Lý Thiên Tuyệt chính là thiên chi kiêu tử một đường tăng tiến vùn vụt, nhưng lại hao phí gần một trăm năm cũng không thể đột phá đến Dung Linh cảnh hậu kỳ, càng đừng nói là Nạp Hư cảnh..."
"Chuyện này đã đủ để chứng minh rằng tư chất của hắn không tốt, cũng vì thế mà gia tộc đã sớm từ bỏ hy vọng vào hắn, buộc hắn phải cưới thê sinh tử, không còn phân phối tài nguyên tu luyện cho hắn nữa, còn đưa hắn đến Bích Hải môn làm làm chân chạy xử lý những việc vặt, kiếm tài nguyên, kiếm công huân cho lớp trẻ tuổi đời sau trong gia tộc..." Lý Thiên Vũ nói tới đây, khuôn mặt đầy vẻ thổn thức.
Tuy lão dựa vào tài trí, tư chất và ngộ tính hơn người để đột phá tới Dung Linh cảnh hậu kỳ rồi, nhưng đến đây, vẫn một mực giậm chân tại chỗ, tu vi không có chút tiến triển nào cả, e rằng gia tộc cũng sẽ bỏ qua, không tiếp tục phân phối tài nguyên cho lão nữa.
Nguồn tại truyện YY