Chương 451: Phương Hướng Phát Triển Của Lý Gia!
"Nhi tử của Lý Thiên Tuyệt là ai?" Đột nhiên Lý Thủy Đạo mở miệng dò hỏi.
"Lý Hạo Hãn."
"Hoá ra là hắn." Lý Thủy Đạo lộ vẻ giật mình.
"Lý Hạo Hãn tuổi còn trẻ đã đột phá tới rồi Dung Linh cảnh trung kỳ, lại tinh thông linh thực chi thuật, tư chất và ngộ tính này đừng nói là so sánh với Lý Thiên Tuyệt, ngay cả so sánh với ta, cũng mạnh hơn rất nhiều, đương nhiên khi so sánh với ngươi, có lẽ hắn còn kém một chút..." Lý Thiên Vũ tự giễu cười nói.
"Đến tột cùng là Lý Thiên Tuyệt kia đã chiếm được loại bảo vật gì, lại có thể trong vòng năm mươi mấy năm ngắn ngủi, từ Dung Linh cảnh trung kỳ đột phá tới Nạp Hư cảnh?" Lý Thủy Đạo lộ vẻ mặt tò mò hỏi.
Lý Thiên Vũ lắc lắc đầu đáp: "Ta cũng không biết, năm đó Bích Hải môn cũng không nói bọn họ bị mất bảo vật, chỉ nói là Lý Thiên Tuyệt giết truyền nhân dòng chính của bọn họ, bởi vậy mới muốn tiêu diệt gia tộc chúng ta."
Lý Thủy Đạo im lặng một lát mới nói: "Lý Thiên Tuyệt có thể dựa vào một kiện bảo vật nhanh chóng thăng cấp như vậy, chuyện này đã đủ để chứng minh tư chất ngộ tính vốn không phải điểm mấu chốt, chỉ cần tài nguyên đủ mạnh, tu sĩ vẫn có thể đột phá như thường."
Lý Thiên Vũ thoáng sửng sốt vì lý luận của hắn, sau đó lại lập tức cười ha hả: "Ngươi nói rất đúng, chỉ cần tài nguyên đủ mạnh, thì trước mắt vốn không có bất cứ cửa ải nào, muốn thông qua tài nguyên có hạn để đột phá quan ải, mới cần tư chất và ngộ tính."
"Thiên Vũ thế bá cam tâm để bọn họ sử dụng ư?" Lý Thủy Đạo trịnh trọng dò hỏi.
"Nếu không, ta còn có thể làm gì đây? Nói gì cũng không thể thoát ly gia tộc, đi làm tán tu được." Lý Thiên Vũ lắc lắc đầu nói.
"Những tộc nhân khác của gia tộc đối xử với Lý Thiên Tuyệt kia như thế nào?" Lý Thủy Đạo lại đi sâu hơn vào đề tài này.
"Lý Thiên Tuyệt chưa bao giờ hiện thân, ít nhất là ngươi còn nhìn thấy dáng vẻ hắn đeo mặt nạ sắt, ngay cả ta còn chưa trông thấy chân thân của hắn, chỉ thầm suy đoán hắn đã trở lại mà thôi... Huống chi, thế hệ trẻ của gia tộc chúng ta vốn không biết Lý Thiên Tuyệt này, trong khi thế hệ trước lại gần như đã rời thế cả rồi, những người còn lại cũng nhìn rõ tình thế cả."
Lý Thủy Đạo đưa mắt nhìn Lý Thiên Vũ, sau đó thành khẩn hỏi: "Như vậy Lý Thiên Tuyệt sẽ đưa gia tộc chúng ta đi về phương nào?"
Lý Thiên Vũ trầm tư một lát mới trả lời: "Lý Thiên Tuyệt hao hết tâm tư trở về gia tộc như vậy, khẳng định mục đích của hắn không phải là chút gia nghiệp nho nhỏ trước mắt. Ta cho rằng Lý gia sẽ nhanh chóng khuếch trương, mà phương hướng chủ yếu hẳn là Thiên Hạt cốc."
Lý Thủy Đạo có chút khó hiểu hỏi: "Vì sao lại là Thiên Hạt cốc?"
Lý Thiên Vũ giải thích: "Linh khí bên trong Thần Mộc thành đang từ từ tiêu tán, tới cuối cùng sẽ biến thành một tòa thành bình thường, không thể trở thành căn cơ truyền thừa muôn đời của gia tộc được. So sánh xuống, tiềm lực của Thiên Trì bảo ngươi còn lớn hơn, chỉ tiếc nơi ấy quá nhỏ."
"Huống chi gia tộc đã sớm có bố cục rồi. Nếu ta đoán đúng, có lẽ kế hoạch do bọn họ vạch ra là lợi dụng hài tử của Chu Hồng Linh, cướp lấy quyền khống chế Thiên Hạt cốc Chu gia, sau đó nghĩ cách thống nhất cả Thiên Hạt cốc."
Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu nói: "Đây là chuyện không có khả năng. Ngũ Độc môn sẽ không cho phép tiểu gia tộc một mình độc tôn như vậy, bọn họ chỉ cho phép những gia tộc ở gần tự khắc chế lẫn nhau thôi. Thần Mộc thành có ba gia tộc, Đoạn Đầu sơn có ba gia tộc, Thiên Hạt cốc cũng có ba gia tộc... Đây tuyệt đối không phải chuyện ngẫu nhiên!"
Lý Thiên Vũ cười khổ nói: "Đương nhiên là ta biết chuyện này, ta cũng không biết bọn họ định xử trí như thế nào. Nếu bàn về âm mưu quỷ kế, tâm ngoan thủ lạt, khẳng định là ta kém hơn lão vương bát kia, suy nghĩ về chuyện của hắn chẳng bẳng dồn tinh lực chuyên tâm vào tu đạo, dùng tài nguyên hữu hạn, dựa vào tư chất và ngộ tính, có lẽ cũng có khả năng đột phá đến Nạp Hư cảnh."
"Ha ha ha ha... Thiên Vũ thế bá nói không sai. Lý Thiên Tuyệt kia đúng là cái lão vương bát." Lý Thủy Đạo vỗ tay khen ngợi, hai người bọn họ cùng bật cười với nhau.
Lát sau, một luồng ô quang bay đến từ phía chân trời.
Lý Thiên Vũ là người đầu tiên phát hiện. Lão nghi hoặc nhìn luồng ô quang nọ đang bay thẳng về phía động phủ của mình.
"Là bằng hữu của ta. Thiên Vũ thế bá, chất nhi cáo từ trước, có cơ hội chúng ta lại ngồi nói chuyện." Lý Thủy Đạo đứng dậy, trực tiếp hóa thành một luồng độn quang rời đi.
"Thuận buồm xuôi gió!" Lý Thiên Vũ phất tay nói.
Độn quang màu bạc của Lý Thủy Đạo và luồng ô quang kia trực tiếp hòa hợp thành một thể, sau đó lại rời đi...
Lý Thiên Vũ đứng từ xa trông thấy luồng ô quang kia chính là một chiếc linh chu, mà dường như người đang đứng phía trên linh chu là một nữ tử...
...
Màn đêm buông xuống, tại một gian chùa miếu bỏ hoang, Băng Phong lĩnh, Vân Mãng sơn.
Ban đêm, tuyết rơi dày, bay tán loạn, một chiếc Ô Mộc Toa vừa nhanh chóng lướt qua ngôi chùa miếu nọ.
Hai bóng người thần bí từ trên trời giáng xuống, nữ tử mặc trang phục bằng tơ lụa màu đen, đeo một chiếc mặt nạ màu đen, trên mặt nạ có họa tiết trang trí màu bạc. Phía trên chiếc mặt nạ màu đen ấy còn được khảm những viên Lam Bảo Thạch (Saphir) lấp lánh, tựa như bầu trời đầy sao.
Còn nam tử mặc một bộ vũ y màu trắng, tay cầm một chiếc quạt lông màu đỏ, đeo một chiếc mặt nạ màu trắng, trên mặt nạ có hình vẽ Phượng Hoàng màu vàng. Phía trên chiếc mặt nạ màu trắng ấy được khảm những viên Hồng Bảo Thạch (Ruby) lấp lánh, tựa như ngọn lửa đang hừng hực thiêu đốt.
Hai chiếc mặt nạ này là hạ phẩm pháp khí do Lý Thủy Đạo tự tay luyện chế, bởi vì tài liệu đều là vật phàm, ngoại trừ ngăn cản thần thức, chúng cũng không có nhiều tác dụng.
Hai người nhẹ nhàng hạ xuống đất...
Hạ Nhược Tuyết nâng tay đánh ra một chiêu, linh chu Ô Mộc Toa lập tức hóa thành một cây côn gỗ bay vào trong tay nàng.
Lý Thủy Đạo và Hạ Nhược Tuyết lập tức sóng vai đi tới cánh cửa.
Gió lạnh thấu xương.
Lý Thủy Đạo vung ống tay áo, cánh cửa của gian chùa miếu nọ lập tức phát ra tiếng vang nặng nề...
Hãy đọc tại apptruyen