Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 457 - Chương 457: Đạo Lý Sinh Tồn Giản Đơn Nhất Trên Đời!

Chương 457: Đạo Lý Sinh Tồn Giản Đơn Nhất Trên Đời! Chương 457: Đạo Lý Sinh Tồn Giản Đơn Nhất Trên Đời!

Lý Thủy Đạo đã đọc xong cuốn nhật kí nọ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ thán phục.

Tộc trưởng Hàn gia kia rất có thủ đoạn, đánh không lại liền mượn sức, biến chiến tranh thành tơ lụa.

Ngay cả tổ chức sát thủ Ám môn cũng vậy, ngay sau khi phát hiện đối phương là một miếng xương cứng khó gặm, bọn họ trực tiếp bỏ qua người này, ngược lại còn dùng đối phương làm nghi thức khảo nghiệm tấn chức Chiêu Nghi.

Dương Phá Thiên kia lại quá mức ngông cuồng, dù trong tay có công pháp mạnh mẽ, cũng không nên tùy tiện và liều lĩnh như thế. Xét cho cùng, gã cũng là tu sĩ Dung Linh cảnh, còn chỉ đạt tới trung kỳ, với tính cách ngông cuồng như thế, dù hôm nay gã không chết trong tay hắn, cũng sẽ chết trong tay người khác mà thôi.

So sánh xuống, vẫn là tộc trưởng Hàn gia càng hiểu thấu đạo lý sinh tồn hơn.

Kẻ yếu cần phải hiểu lễ nghi!

"Lễ nghi" vốn là đạo lý sinh tồn giản đơn nhất trên đời, bất cứ kẻ nào không tuân thủ đều bị cuộc chơi đào thải...

"Tuyết Nhi, nàng ở lại nơi này luyện hóa huyết thực đi. Hiếm hoi lắm chúng ta mới rời đi được một chuyến, không cần phải vội vã trở về." Lý Thủy Đạo suy tư một lát mới mở miệng nói.

Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, cũng không nói gì thêm đã lập tức lấy ra một khối huyết tương đặc sệt. Vật ấy đúng là huyết thực do một thân tu vi tinh huyết và của Dương Phá Thiên biến thành. Nó nằm trong tay Hạ Nhược Tuyết, trực tiếp tản ra một luồng hồng quang quỷ dị.

Chỉ thấy nàng nhẹ nhàng vung tay lên, huyết tương đã hóa thành một ngọn hỏa diễm màu đỏ, hừng hực cháy.

Trong hỏa diễm, một thanh Bạch Cốt ma đao thật lớn đang treo lơ lửng giữa không trung, tản ra khí tức làm người ta sợ hãi.

Hạ Nhược Tuyết hít sâu một hơi, thân thể bắt đầu chậm rãi bay lên, luồng hồng quang lúc trước lượn lờ quanh người. Ngón tay nàng nhẹ nhàng búng một cái, Bạch Cốt ma đao lập tức phát ra một tiếng rít gào bén nhọn, trên lưỡi đao phun ra một luồng ma khí màu đen.

Theo quá trình Hạ Nhược Tuyết luyện hóa, lực lượng cuồn cuộn bên trong huyết thực không ngừng được rót vào Bạch Cốt Huyết Ma.

Luồng ma khí trên lưỡi đao càng ngày càng đậm đặc...

Cùng lúc đó, Lý Thủy Đạo đang ở bên trong động phủ, lặng lẽ lật xem quyển nhật kí của Dương Phá Thiên. Gần như ngày nào Dương Phá Thiên cũng phải ghi nhật kí, đa phần nội dung trong đó đều là tâm đắc khi tu luyện, chỉ có một phần cực nhỏ là tổng kết lại những chuyện xảy ra trong ngày.

Xét cho cùng, Dương Phá Thiên này cũng là một tên khổ tu sĩ...

Ngón tay Lý Thủy Đạo nhẹ nhàng lật một trang nhật kí, mỗi một trang đều ghi lại những lĩnh ngộ và cảm ngộ của Dương Phá Thiên về《 Quỷ Vương Kinh 》.

Những thứ này đều là kinh nghiệm tu luyện quý giá.

Tuy Lý Thủy Đạo không thể tu luyện 《 Quỷ Vương Kinh 》 nhưng kinh nghiệm trong đó lại có thể hướng dẫn con đường tu luyện cho hắn...

Xét đến cùng, tu luyện vốn là một quá trình tích lũy, chiến đấu giết chóc là tích lũy mà đọc sách cảm ngộ cũng là tích lũy.

Hạ Nhược Tuyết và Lý Thủy Đạo đều tự đắm chìm bên trong tu luyện, một người có huyết quang lượn lờ, ma khí lành lạnh, một người lại ninh tĩnh trí viễn [1], nhẹ như gió thổi mây bay...

[1] : ninh tĩnh trí viễn nghĩa là chỉ có tâm cảnh vững vàng bình tĩnh, làm chuyện gì cũng hết sức chuyên chú, mới có thể hậu tích bạc phát, đạt được một chút thành tựu.

Mấy ngày trôi qua, một luồng ô quang bay từ trong ngôi chùa miếu đổ nát hoang sơ ra ngoài, sau đó nhanh chóng xuyên qua Băng Phong lĩnh giá lạnh, một đường đi thẳng đến khu phường thị gần đó.

Băng Phong phường nằm ở khoảng giữa của Băng Phong lĩnh, là một điểm tập kết phồn hoa của tu tiên giả. Phần lớn kiến trúc ở nơi này đều lấy băng tuyết làm nguyên liệu, một mực tản ra khí tức lạnh như băng.

Người đi đường không ít, phần lớn mọi người đều khoác lên mình một lớp áo bông thật dày. Tu vi phổ biến của những người này khá thấp, thậm chí còn có cả phàm nhân.

Vì sao lại khẳng định như vậy? Bởi vì tu sĩ Thông Linh cảnh hậu kỳ và tu sĩ Dung Linh cảnh hoàn toàn không sợ giá lạnh, có thể ăn mặc tùy ý...

Một luồng ô quang nhanh chóng bay qua bầu trời Băng Phong phường, hấp dẫn sự chú ý của khá nhiều người.

Bọn họ ngẩng đầu nhìn lên, rồi kinh ngạc trông thấy luồng ô quang nọ bay qua, trong lòng vô cùng tò mò, không biết là vị cao nhân nào đang điều khiển linh chu, ngự không phi hành.

Tới cuối cùng, luồng ô quang nọ đáp xuống khu vực quảng trường ở trung tâm phường thị. Có hai người từ linh chu bước xuống.

Một người là nữ tử mặc y phục bằng lụa đen, làn da trắng nõn, mái tóc đen như thác, ánh mắt nàng lạnh lùng, dáng người tao nhã. Một bàn tay trắng nõn như ngọc của nàng nhẹ nhàng vỗ xuống linh chu, linh chu nhanh chóng thu nhỏ lại, hóa thành một khúc gỗ mun, bị nàng thu vào trong túi trữ vật.

Người còn lại đang cầm chiếc quạt lông màu đỏ tay, mặc một bộ cẩm bào hoa lệ.

Hai người này đúng là Hạ Nhược Tuyết và Lý Thủy Đạo.

Sau khi hạ xuống đất, nhóm người chung quanh đều hướng ánh mắt đầy hâm mộ và ghen tỵ nhìn hai người. Bọn họ còn khe khẽ nói nhỏ với nhau.

"Đây là cao thủ từ đâu tới chứ? Lại có phi hành pháp khí?”

"Nghe nói giá trị của thứ này cực kỳ đắt đỏ, thậm chí giá trị của nó còn có thể vượt qua một vạn linh thạch."

"Đừng mơ tưởng nữa! Người có thể phi hành chính là nhị giai cao thủ Dung Linh cảnh, đối phương không phải người mà ngươi và ta có thể trêu chọc được đâu!"

"Cũng không nhất định! Ta nghe nói, ngay cả Thông Linh cảnh cũng có thể điều khiển linh chu phi hành."

"Thiệt hay giả?"

"Cực kỳ chính xác."

Hạ Nhược Tuyết và Lý Thủy Đạo cũng không để ý đến những lời bàn luận của đám người xung quanh, chỉ yên lặng bước đi bên trong phường thị.

"Nơi này là phường thị do ba tiểu gia tộc cùng nhau gây dựng nên, rất giống Thiên Trì phường, hãy chuyên tâm học hỏi nơi này đi, nó rất có lợi đối với quá trình quản lý Thiên Trì phường của chúng ta sau này." Lý Thủy Đạo vừa đi vừa nói với Hạ Nhược Tuyết nói.

Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, sau đó nghịch ngợm cười nói: "Từ trước đến nay, phu quân vẫn luôn là người cẩn thận, sao hôm nay chàng lại công khai bay vào phường thị như vậy, phong cách huênh hoang này không giống chàng thường ngày?"

Bình Luận (0)
Comment