Hãy đọc tại apptruyen
Không bao lâu sau, chợt có người đi ngang qua, thấy vậy cũng tiến vào cửa tiệm vây xem.
"Người này đang làm cái gì vậy?"
"Người ta ở đó mà ngươi còn không nhìn ra sao? Đang đánh cuộc nguyên thạch đấy."
"Đây là dùng phương pháp gì để xem xét chứ?"
"Hình như là Hỏa Xúc Pháp, chỉ là loại hỏa diễm này thật lạ, ta mới nhìn thấy lần đầu!"
"Loại phương pháp này cũng có thể xem xét tảng đá kia ư?"
"Chưa bao giờ nghe nói."
"..."
Lý Thủy Đạo đặt một khối nguyên thạch có kích cỡ bằng nắm tay qua một bên.
"Vị đạo hữu này, ngươi không cần khối nguyên thạch ấy sao?" Một gã trung niên có dáng người gầy yếu vội vàng tiến lên hỏi, thoạt nhìn người này đã hơn bốn mươi rồi.
"Ta không cần." Lý Thủy Đạo khoát tay áo nói.
"Ha ha ha ha... Ngươi không cần thì vừa hay, khối này ta muốn." Nam nhân trung niên kia thấy Lý Thủy Đạo không định cướp khối nguyên thạch này với mình, khẽ cười cười, lập tức cầm lấy nó.
Lý Thủy Đạo không để ý tới người này, lại tiếp tục dùng phương pháp của mình tới kiểm nghiệm nguyên thạch.
Gã trung niên kia lại không chút do dự, trực tiếp lấy ra hai mươi viên linh thạch, mua khối nguyên thạch trên tay.
"Xin hỏi đạo hữu có muốn giải thạch luôn không?" Chưởng quầy dò hỏi.
"Đương nhiên, giải ngay tại nơi đây đi." Trung niên kia đầy tự tin nói.
"Rất sảng khoái." Chưởng quầy kia vội vàng đi gọi sư phụ tới cắt nguyên thạch cho gã trung niên.
Nhóm người đang vây xem cũng bắt đầu nghị luận, dường như bọn họ đều rất tin tưởng vào gã trung niên kia.
Lý Thủy Đạo cũng chú ý tới vẻ mặt của những người xung quanh, nhưng không quá mức để ý đến.
Một lát sau, trước mắt bao người, một vị lão sư phụ cầm trên tay một con dao nhỏ vô cùng sắc bén, dứt khoát cắt một đường sâu chừng một tấc ở tầng ngoài của khối nguyên thạch.
"Ai! Hình như có hàng đó."
"Khẳng định là có hàng rồi, linh khí cũng phun ra mà."
"Linh cơ mãnh liệt, khẳng định đây là một kiện linh tài."
"..."
Đám người vây xem đều kinh ngạc thốt lên.
Chỉ thấy vị lão sư phụ kia tiếp tục dùng con dao nhỏ trên tay mình, cắt từng nhát xuống khối nguyên thạch, tách bỏ lớp ngoài cùng vô dụng, lấy phần ngọc thạch trân quý bên trong ra.
Tới cuối cùng, một khối ngọc thạch lớn chừng nắm tay đã bị lấy ra.
"Là Xà Lân Thạch! Một khối lớn như vậy."
"Thứ này ít nhất cũng đáng giá sáu mươi! Không! Là bảy mươi linh thạch. Coi như kiếm được một khoản nha."
"Vị tiên sinh này đúng là có con mắt tinh tường, đã khiến đám người chúng ta được mở rộng tầm mắt rồi."
Đám người xung quanh đều nhao nhao nói.
Gã trung niên kia đắc ý vô cùng, trực tiếp dùng giá cao là sáu mươi khối linh thạch bán Xà Lân Thạch vừa được lấy ra cho "Chân Ngọc đường", chỉ dựa vào nhãn lực liền buôn bán lời bốn mươi khối linh thạch, khiến đám người xung quanh cực kỳ hâm mộ.
Nhưng đúng vào lúc này, Lý Thủy Đạo ôm một khối nguyên thạch vừa to vừa đen, lớn bằng cái thớt, đặt xuống trước mặt vị lão sư phụ chuyên giải thạch.
"Ta mua khối này." Lý Thủy Đạo cầm khối nguyên thạch lớn trong tay, có vẻ vô cùng trân trọng, nói.
Vị lão sư phụ giải thạch nhìn khối nguyên thạch lớn như vậy, mí mắt thoáng run rẩy, nếu dùng con dao nhỏ trên tay lão cắt xuống từng nhát từng nhát, cũng không biết muốn cắt tới khi nào mới xong.
"Ha ha ha ha..." Vị trung niên vừa rồi không nhịn được phá lên cười.
Nhóm người xem náo nhiệt xung quanh cũng không khỏi bật cười cùng nhau.
"Vị đạo hữu này, ngươi đang làm lão sư phụ khó xử đấy, người ta lớn tuổi như vậy rồi, cắt khối nguyên thạch lớn thế này, không phải hết sức phiền hà ư? Ha ha ha ha..."
"Đạo hữu không ngại hãy nghe ta nói một lời, bình thường loại nguyên thạch lớn thế này không thể mở ra linh tài được đâu. Dù có mở được, kiểu gì cũng là phàm ngọc. Cứ cho toàn bộ khối nguyên thạch này đều là mỹ ngọc đi, nó cũng chỉ bán được một chút tiền ngọc mà thôi, thậm chí một khối linh thạch cũng không đáng."
"Ta muốn khối này!" Lý Thủy Đạo vỗ một cái vào túi trữ vật, trực tiếp lấy ra hai mươi khối linh thạch.
Chưởng quầy vô cùng vui mừng, lập tức nhận lấy linh thạch, lão sư phụ cũng nhanh nhẹn cầm con dao nhỏ trên tay, đi tới cắt bỏ lớp đá đen bên ngoài.
Thứ rơi xuống đều là vụn đá...
"Lớp vỏ đá này thật dày."
"Tảng đá lớn như vậy, đương nhiên là vỏ dày rồi."
"Ngươi thì hiểu cái gì, da dày không quả! Da càng dày càng dễ mở ra phế thạch đó."
"Nói như vậy, đây chắc là một khối phế thạch rồi."
"Hẳn là vậy! Dùng hai mươi linh thạch đi mua một tảng đá vô dụng, phải xuất thân từ gia tộc dạng nào mới có thể làm ra loại chuyện này chứ?”
"Ngươi tới muộn nên không biết, vừa rồi vị công tử này mới chi ra vài trăm khối linh thạch để mua hàng đó."
Trong lúc mọi người ở đây đang sôi nổi bàn tán...
"Hình như có hàng." Người mắt tinh đã trông thấy một mảnh lục mang tản ra rồi.
"Hình như là Phỉ Thúy!"
"Không có linh cơ, hẳn là phàm tài, không có tác dụng gì."
Nhìn thấy thứ bên trong là phàm tài, lão sư phụ bắt đầu cẩn thận hơn, con dao nhỏ trong tay xẹt qua, từng miếng vỏ đá rơi xuống. Rất nhanh, một khối Phỉ Thúy to bằng cái đầu người đã xuất hiện...
Tất cả mọi người đều sợ đến ngây người. Bọn họ trợn mắt há hốc mồm mà chăm chú nhìn vào khối Phỉ Thúy này trước mắt.
Phỉ Thúy Màu xanh lá tản ra quang mang mê người, mà vị trí trung tâm của nó lại là một khối ngọc thạch màu đỏ, càng hấp dẫn ánh mắt của mọi người.
Phần Phỉ Thúy màu đỏ ở bên trong nhìn rất giống một con Phượng Hoàng cực kỳ sống động, thậm chí còn có cảm giác nó đang giương cánh muốn bay lên. Bộ lông chim của nó lóe lên một mảnh hồng quang nóng cháy, tản ra một luồng lực lượng thần bí.
"Ngọc trong ngọc, thạch trong thạch, thật sự có loại nguyên thạch này sao?" Vẻ mặt gã trung niên kia đầy khiếp sợ nói.
Trong khi ấy, chưởng quầy lại khẽ run giọng nói: "Phượng... Phượng Hoàng Lưu Ly."
Hai tay Lý Thủy Đạo cầm khối Lục Phỉ Thúy vừa mới lấy được, đôi mắt cực kỳ nghiêm túc một mình nhìn chằm chằm vào nó.
Khối Phỉ Thúy này có vẻ ngoài cực kỳ hoa lệ, bao bọc lấy khối Hồng Ngọc bên trong, tản ra ánh sáng lấp lánh mê người.
Nhưng cũng vì có Lục Phỉ Thúy bao bọc, mới khiến cho linh cơ của viên Hồng Ngọc ở giữa không thể tỏa sáng được.
Lý Thủy Đạo vốn không biết, rốt cuộc viên Hồng Ngọc ở giữa này thuộc phẩm cấp thế nào. Nếu như phẩm cấp cao, không nhìn ra cũng là chuyện tốt.
Xét cho cùng, ở thời điểm hiện tại hắn cũng không dùng được nó, nhưng có nó trên người, rất có thể sẽ thu hút nhiều cường giả mà bản thân không đối phó được tìm đến.