Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 479 - Chương 479: Lên Kế Hoạch Hành Động!

Chương 479: Lên Kế Hoạch Hành Động! Chương 479: Lên Kế Hoạch Hành Động!

-Đăng tại apptruyen-

Tạo nghệ trận đạo của Lý Minh Nguyệt khá cao thâm, thực lực đã đạt đến Dung Linh cảnh trung kỳ, nếu ngươi biết cách sử dụng người tài, ta khuyên ngươi hãy bày trận mai phục trước. Một khi kế hoạch thành công, dù đối phương là cao thủ Thiên Bảng, nhóm các ngươi cũng có thể dễ dàng chém giết.

Chuyến đi này, các ngươi nhất định phải cực kỳ bí mật, cực kỳ thận trọng, không thể tiết lộ cho người khác biết được thân phận và mục đích của tộc ta.

Các ngươi cần âm thầm hành động, tránh hết thảy mọi sự chú ý không cần thiết.

Nếu có thể thành công làm suy yếu thực lực của An gia, gia tộc chúng ta cũng có thể tranh thủ được càng nhiều không gian phát triển hơn nữa.

Gia tộc và ngươi cùng tồn tại!

Hy vọng ba người các ngươi có thể thành công trở về, bất luận xảy ra chuyện gì, các ngươi đều là tộc nhân mà ta quý trọng nhất.

Tuyệt đối phải làm việc cẩn thận.

Sau khi xem xong bức thư này liền đốt nó đi!

Tộc trưởng Lý gia, Lý Thủy Hồng.

Lý Thủy Đạo liên tục đọc kỹ bức thư này tới hai lần, sau đó đặt nó lên ánh nến, trực tiếp đốt cháy đi.

Trên phong thư này không hề đề cập đến phần thưởng của nhiệm vụ. Nhưng đó cũng là chuyện thường tình.

Xét cho cùng, tộc nhân ở gia tộc càng đạt tới trình độ quyền cao chức trọng, được hưởng càng nhiều tài nguyên của gia tộc, thì khi làm nhiệm vụ càng không có ban thưởng.

Chuyện này cũng tương tự như một cổ đông lấy cổ phần và một nhân viên lấy tiền lương ở doanh nghiệp vậy.

Hiện giờ Lý Thủy Đạo chính là đại trưởng lão nắm thực quyền của gia tộc, thì đương nhiên trong lúc hắn hưởng thụ lợi ích của gia tộc, cũng phải gánh vác trách nhiệm tương ứng đối với gia tộc.

Nó chính là chuyện đương nhiên.

Và nhiệm vụ lần này, chẳng những hắn phải đi làm, thậm chí còn phải làm rất tốt nữa, chỉ có như vậy, Lý Thủy Đạo mới có thể củng cố địa vị của mình ở trong gia tộc, từ đó chiếm được càng nhiều phần lợi ích hơn.

"Ngươi định khi nào mới đi chấp hành mệnh lệnh của tộc trưởng?" Lý Minh Nguyệt nhẹ giọng hỏi.

"Gia tộc có yêu cầu gì không?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.

"Trong ba tháng, không thể kéo dài!" Lý Minh Nguyệt trịnh trọng nói.

Lý Thủy Đạo cười nhạt một tiếng: "Không cần quá lâu như vậy, trong vòng nửa tháng là đủ rồi."

"Dù xử lý nhiệm vụ này càng nhanh, càng thể hiện được năng lực của ngươi, nhưng nhất định phải cẩn thận, không thể lỗ mãng." Lý Minh Nguyệt nhắc nhở.

"Sư phụ cứ yên tâm đi." Lý Thủy Đạo mỉm cười gật đầu.

Nhưng đúng vào lúc này, từ ngoài thư phòng lại truyền đến tiếng bước chân tinh tế. Người tới chính là Hạ Nhược Tuyết.

Chuyện là khi nãy, trong lúc tiễn Cúc Cẩm Mục rời đi, đột nhiên nàng lại nhìn thấy một luồng độn quang bay về phía thư phòng, trong lòng lo lắng là kẻ thù từ bên ngoài tới đột kích, liền vội vàng cáo biệt Cúc Mục Cẩm, vội vàng quay trở về thư phòng.

Hạ Nhược Tuyết đẩy cửa thư phòng ra, nhìn thấy Lý Thủy Đạo đang ngồi trầm tư trước bàn đọc sách, cùng với Lý Minh Nguyệt đứng ở một bên, trên mặt có chút sững sờ, sau đó lúng túng cười nói: "Hóa ra là Lý sư phụ đến, chắc hẳn ngươi có chuyện quan trọng cần thương lượng với phu quân ta, tiện thiếp sẽ rời đi ngay."

"Hạ cô nương chậm đã." Lý Minh Nguyệt giơ tay lên nói: “Tộc trưởng đã nói cho ta biết chuyện của ngươi rồi. Hiện giờ gia tộc có nhiệm vụ quan trọng cần ba người chúng ta cùng đồng tâm hiệp lực mới có thể hoàn thành. Ngươi cũng ở lại thương nghị cùng chúng ta đi."

Hạ Nhược Tuyết nhìn về phía Lý Thủy Đạo, Lý Thủy Đạo gật gật đầu ý bảo ‘mọi chuyện đúng là như thế’.

"Hai vị chờ một chút, ta ra ngoài phân phó thị vệ đi xa một chút." Vẻ mặt Hạ Nhược Tuyết chợt biến đổi, khí chất đột nhiên chuyển thành hung hãn, giống như một con báo cái đang ngủ đông vừa thức tỉnh.

Lý Thủy Đạo lại gật đầu, Hạ Nhược Tuyết lập tức đóng cửa rời đi...

Một lát sau, ba người tề tụ trong thư phòng, Lý Thủy Đạo nhỏ giọng nói về nhiệm vụ vừa được tộc trưởng bố trí.

Hạ Nhược Tuyết nghe xong, trên mặt có chút hưng phấn, chỉ cần thực hiện nhiệm vụ giết chóc, nàng đều có thể nhận được huyết thực, sẽ khiến cho tu vi của nàng tăng lên nhanh chóng.

"Có bản đồ của Thiên Hạt cốc không?" Lý Thủy Đạo dò hỏi.

"Hẳn là Chu Hồng Linh có. Dường như nàng khá quen thuộc đối với những gia tộc tu tiên trong Thiên Hạt Cốc này, có muốn mời nàng tới cùng nhau thương nghị một chút hay không?" Hạ Nhược Tuyết nheo mắt lại khẽ nói.

Lý Thủy Đạo lắc lắc đầu nói: "Không nên để quá nhiều người biết được chuyện này, nàng đi mượn địa đồ của Chu Hồng Linh là được, những chuyện khác không cần phải nói."

Hạ Nhược Tuyết gật gật đầu, nhưng đúng vào lúc nàng đang muốn đứng dậy…

"Hạ cô nương chậm đã, ta có bản đồ." Lý Minh Nguyệt chợt lên tiếng rồi vỗ một cái vào túi trữ vật, lấy bản đồ của Thiên Hạt cốc ra.

Nàng trải bản đồ của Thiên Hạt cốc lên bàn đọc sách...

"Đây là bản đồ phân bố thế lực của ba đại thế gia tu tiên. An gia nằm ở vị trí này. Còn chỗ này là Chu gia và Đường gia, bọn họ có xu thế đối đầu với nhau, mỗi một gia tộc đều có một lối ra bên ngoài cho riêng mình. Mà trung tâm hẻm núi ấy lại có rất nhiều bọ cạp yêu qua lại, linh cơ khá là nồng đậm..."

Lý Minh Nguyệt cẩn thận giới thiệu từng điểm quan trọng trên bản đồ, Lý Thủy Đạo nghe đến nhập thần, trên tay cầm chiếc quạt xếp, lập tức rơi vào trầm tư.

Trong đầu hồi tưởng lại trận chiến trộm kho báu của Tiết gia vừa phát sinh gần nửa tháng trước, lúc ấy chỉ có hai người hắn và Hạ Nhược Tuyết cùng tham dự, nếu có thêm một người, cũng như kết hợp với một môn trận pháp lợi hại, khẳng định là trận chiến lần đó, bọn họ không chỉ thành công trộm lấy bảo vật, còn có thể đánh cho Tiết gia thương tích đầy mình.

Suy tư một lúc lâu, cuối cùng Lý Thủy Đạo cũng nghĩ một kế hoạch tường tận.

"Ta có một kế hoạch đủ sức phá hủy An gia... Ta và Hạ Nhược Tuyết sẽ hóa trang thành người hầu của An gia, lẻn vào từ đường, sau đó cho một mồi lửa, đốt cháy bài vị tổ tông của An gia rồi bỏ trốn... Cao thủ An gia tất sẽ phẫn nộ công tâm, cùng nhau đuổi theo. Đến lúc đó, chúng ta thiết lập trận pháp ở bên ngoài, một lưới bắt hết." Lý Thủy Đạo nói ra kế hoạch của mình.

Bình Luận (0)
Comment