Lý Minh Nguyệt nghe xong, lập tức lộ vẻ mặt kinh ngạc. Nàng có chút khó tin hỏi: "Các ngươi có thể hóa trang thành hạ nhân sau đó lẻn vào từ đường của An gia phóng hỏa thật sao?"
Lý Thủy Đạo tự tin cười nói: "Buổi tối đi, chuyện này rất dễ dàng."
"Các ngươi không sợ đụng phải đội ngũ tuần tra của An gia? Không sợ đúng lúc mình đột nhập vào thì từ đường đang cử hành lễ tế tự, rồi gặp phải nhóm cao tầng của An gia sao?" Lý Minh Nguyệt dò hỏi.
"Chuyện này người không cần phải lo lắng. Chúng ta sẽ dò xét và nắm chắc lộ tuyến cùng với thời gian tuần tra của An gia trước, sau đó mới hành động. Sẽ không bị phát hiện đâu." Lý Thủy Đạo lại giải thích.
"Làm sao để nắm chắc chúng từ trước?" Lý Minh Nguyệt tiếp tục hỏi.
Lý Thủy Đạo thầm nghĩ ‘Đương nhiên là dùng pháp thuật Huyễn Hóa Mê Hồn của Hạ Nhược Tuyết rồi.’ nhưng ngoài miệng, hắn lại giải thích: "Chúng ta có thể mua chuộc hạ nhân chân chính của An gia."
Hắn cũng không định tùy ý tiết lộ thần thông của Hạ Nhược Tuyết.
"Có thể mua chuộc được ư?" Lý Minh Nguyệt nhíu mày hỏi.
Dưới tình huống bình thường, hạ nhân của gia tộc tu tiên đều cực kỳ trung thành, rất ít khi nghe thấy chuyện bọn họ phản bội. Xét cho cùng, kết cục bọn họ phải nhận khi phản bội chủ nhân chính là cả nhà bị xử lý mà.
Phải biết rằng, các đại tông môn tiến hành chế độ tội liên đới đối với các gia tộc tu tiên phụ thuộc, thì các gia tộc tu tiên cũng đặt ra chế độ liên đới đối với nhóm phàm nhân trong gia tộc của mình.
Một người phản bội sẽ bị giết cả nhà, làm sao những người kia có thể vì một chút lợi ích mà phản bội được?
"Yên tâm, tiền có thể xui khiến được ma quỷ." Lý Thủy Đạo tiếp tục giải thích.
Lý Minh Nguyệt vẫn lo lắng hỏi: "Làm như vậy liệu có mạo hiểm quá không? Các ngươi không sợ rơi vào bẫy rập, bị đối phương bao vây ư?"
Lý Thủy Đạo mở miệng trấn an: "Sư phụ, người cứ yên tâm đi. Nói nữa, người lẻn vào An gia là ta và Tuyết Nhi, người chỉ cần ở bên ngoài bày trận, tiếp ứng cho chúng ta, sau đó lại dùng trận pháp đánh trọng thương cao thủ của An gia là được."
Nghe vậy, Lý Minh Nguyệt chỉ có thể gật đầu dù trong lòng vẫn lo lắng không yên.
"Ta sẽ dẫn toàn bộ đám cao thủ của An gia đi tới, người chuẩn bị dùng loại trận pháp gì tới bắt gọn bọn họ?" Đến đây, vẻ mặt Lý Thủy Đạo chuyển thành nghiêm túc vô cùng.
Lý Minh Nguyệt suy tư một lát, sau đó chỉ vào một cái sơn cốc nằm chính giữa bản đồ, vẻ mặt đầy tự tin nói: "Nơi này là trung tâm của Thiên Hạt cốc, có linh mạch. Chúng ta có thể bố trí một tòa Cửu Long Tuyệt Sát Đại Trận ở đây, mượn dùng linh khí của sơn hà địa mạch, chỉ cần chút ít linh thạch là có thể thúc giục được lực lượng hùng hậu của trận pháp rồi. Tới khi ấy, không cần biết ngươi dẫn bao nhiêu người đi đến, ta đều có thể một lưới bắt hết bọn chúng."
"Chạy vào trong sơn cốc?" Lý Thủy Đạo lắc đầu nói: "Cực kỳ không ổn. Nào có tên trộm nào sau khi lấy cắp đồ xong lại chạy thẳng vào ngõ cụt như vậy? Người An gia vừa nhìn đã biết đây là cạm bẫy rồi, bọn họ sẽ không chạy vào đâu."
Lý Minh Nguyệt kinh ngạc ngẩng đầu lên: "Không phải ngươi vừa nói mình sẽ đốt từ đường của người ta ư? Sao lại biến thành trộm đồ rồi?"
Lý Thủy Đạo cười hắc hắc: "Người không cần lo về chuyện dẫn rắn ra khỏi hang, chỉ cần bố trí trận pháp là được. Ta đề nghị nên bố trí trận pháp ở bên ngoài."
Nói đến đây, Lý Thủy Đạo trực tiếp dùng quạt lông chọc vào bản đồ, sau đó chỉ thẳng vào một vị trí ở bên ngoài hẻm núi.
Lý Minh Nguyệt trầm tư một lát mới nói: "Nơi đó địa thế rộng rãi, không có linh mạch, không thể mượn dùng địa lợi, có thể tạm thời bày trận, nhưng uy lực của trận pháp không mạnh, không thể vây khốn quá nhiều cao thủ."
Lý Thủy Đạo cười nói: "Vậy thì dùng linh thạch, Thiên Trì bảo có bao nhiêu linh thạch trung phẩm, người cứ dùng bấy nhiêu. Hạ Nhược Tuyết và người cùng nhau động thủ, ma công của nàng uy lực lớn vô cùng. Chỉ cần kẻ địch bị nhốt trong trận pháp, không thể thoát đi, tất sẽ bị nàng nhanh chóng chém giết."
Lý Minh Nguyệt suy tư một lát mới nói: "Được, ta sẽ bố trí Lưu Thủy Huyễn Ảnh Trận. Trận này có hiệu quả vây địch rất mạnh, còn là một loại ảo trận lợi hại, vừa vây khốn địch nhân lại có thể mê hoặc bọn họ, chẳng qua sát phạt không đủ mà thôi."
Ánh mắt Hạ Nhược Tuyết loé lên hồng quang nói: "Sát phạt cứ giao cho ta!"
Lý Minh Nguyệt gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. Nàng lại nói: "Ta chỉ cần tám viên trung phẩm thủy linh thạch cùng với tám trăm viên hạ phẩm thủy linh thạch là có thể bố trí được trận này."
Lý Thủy Đạo suy tư một lát lại nói: "Mọi việc đều phải suy tính cẩn thận, lo trước khỏi hoạ, người lại bố trí thêm một tòa trận pháp dự bị, nếu Lưu Thủy Huyễn Ảnh Trận bị phá, chúng ta sẽ đi đến trận pháp kế tiếp. Tác dụng lớn nhất của trận này không phải là diệt địch, mà là trợ giúp chúng ta rời đi."
Lý Minh Nguyệt âm thầm gật đầu, tâm tư của Lý Thủy Đạo này thật kín đáo. Nàng lập tức nói: "Ta sẽ bố trí thêm một tòa Ngũ Hành Vụ Ảnh trận nữa, nếu chúng ta thật sự gặp phải cường địch, có nguy hiểm đến tính mạng, cứ lui vào bên trong Ngũ Hành Vụ Ẩn Trận, một khi đại trận được kích hoạt, một mảnh sương trắng sẽ lan tràn tới mấy chục dặm, đủ để chúng ta lặng yên thoát đi."
Lý Thủy Đạo chậm rãi nói: "Ừm, rất tốt. Hai người lại thương lượng một chút chi tiết trước, ta đi hỏi thăm tin tức từ phía Chu Hồng Linh. Đêm nay, chúng ta sẽ xuất phát, ngày mai đi thăm dò địa hình, bố trí trận pháp, tìm hiểu tin tức. Tối hôm sau sẽ động thủ."
Lý Minh Nguyệt nhíu mày, hỏi: "Gấp gáp như vậy đã quyết định động thủ rồi sao?"
Lý Thủy Đạo cười nhạt một tiếng: "Hết cách rồi, ta có quá nhiều chuyện cần làm, chỉ có thể nắm chắc thời gian mà triển khai thôi."
Hạ Nhược Tuyết che miệng cười một tiếng, dường như có chút tán đồng với lời nói của Lý Thủy Đạo.
Lý Minh Nguyệt thì không rõ ràng cho lắm. Nàng đâu có biết trên tay Hạ Nhược Tuyết vẫn còn một nhiệm vụ sát thủ bậc đỏ cần nhanh chóng triển khai nữa?
Địa hình của Thiên Hạt Cốc có dạng một chữ ‘Nhân’ (人) viết hoa, trong hẻm núi có ba lối ra, lần lượt bị ba đại thế gia tu tiên là "An, Chu, Đường" chiếm cứ.