Sau khi Hạ Nhược Tuyết rời đi, Lý Thủy Đạo lại trở về Thiên Trì bảo.
Trong thư phòng tại thạch lâu.
Lý Thủy Đạo lấy một cái hộp gỗ từ trong túi trữ vật ra ngoài, nhẹ nhàng mở nắp hộp. Có ba hạt châu màu máu đang nằm trong hộp gỗ.
Nhị giai Huyết Hồn Châu ×3
Ba viên Huyết Hồn Châu này đều do tinh huyết đồng tham của tu sĩ Dung Linh cảnh biến thành. Nó chính là tài liệu mấu chốt để luyện chế Hóa Huyết Ma Đan.
Để có được ba viên Nhị giai Huyết Hồn Châu, Lý Thủy Đạo đã đi theo Hạ Nhược Tuyết ra ngoài giết chóc, một đường trăn trở suốt từ Vân Mãng sơn đến Thiên Hạt cốc, trải qua chiến đấu sinh tử, cuối cùng cũng chỉ nhận được ba viên.
Những thứ khác đều bị Hạ Nhược Tuyết luyện hóa thành huyết thực cả rồi.
Tuy bên trong bí phủ Lãnh Nguyệt Hoa của gia tộc cũng có rất nhiều "Huyết Hồn Châu", nhưng những hạt châu kia chỉ là nhất giai thượng phẩm, không thể dùng chúng tới luyện chế "Hóa Huyết Ma Đan" được.
Lý Thủy Đạo vỗ một cái vào túi trữ vật. Ngay lập tức, một chiếc đan lô bằng thanh đồng có khắc hoa văn Long Hổ bay từ trong túi trữ vật ra, một mực treo lơ lửng ngay giữa không trung.
Đầu tiên, hắn mở nắp Luyện Đan lô, ném một viên Huyết Hồn Châu vào trong đó. Tiếp theo, trên tay bắn ra một ngọn lửa màu lục đậm hừng hực thiêu đốt trong Luyện Đan lô...
Cự Linh Độc Hỏa!
Dùng độc hỏa luyện đan, càng luyện càng độc.
Lý Thủy Đạo khống chế ngọn lửa, điều khiển Cự Linh Độc Hỏa nhẹ nhàng bay múa bên trong Luyện Đan lô...
Tới hiện tại, Luyện Đan Thuật của hắn đã có tạo nghệ rất sâu, thủ pháp thuần thục mà ổn định. Hắn điều tiết nhiệt độ lò, khống chế thế lửa, để ngọn lửa một mực xoay tròn đều đặn bên trong Luyện Đan lô, dần dần phóng xuất năng lượng bên trong Huyết Hồn Châu ra ngoài.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Lý Thủy Đạo vẫn đang cực kỳ chăm chú luyện chế Hóa Huyết Ma Đan. Lông mày hơi nhíu lại, trên trán rịn mồ hôi...
Hắn không ngừng điều chỉnh độ lửa, cố gắng nắm lấy và duy trì một loại cân bằng vi diệu, đồng thời cũng chú ý cảm thụ những biến hóa dù là nhỏ nhất ở bên trong lò đan...
Cảm thấy tiến độ đã đủ, Lý Thủy Đạo lập tức bỏ thêm vào một vài phụ liệu khác, Tử Kinh Hoa, Long Lân Thảo, Huyết Can...
Trải qua mấy canh giờ nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng Huyết Hồn Châu và nhũng tài liệu phụ trong Luyện Đan lô dần dần bị hòa tan, hóa thành một luồng khí thể đậm đặc có màu đỏ như máu.
Đây chính là hình thái ban đầu của Hóa Huyết Ma Đan.
Lý Thủy Đạo âm thầm vui vẻ trong lòng. Hắn biết, mình đang tới rất gần thành công rồi. Hắn tiếp tục điều tiết ngọn lửa, để cho đan dược dần dần ngưng kết thành thể rắn.
Cuối cùng, một viên Hóa Huyết Ma Đan hoàn chỉnh đã xuất hiện trước mắt.
Viên Hóa Huyết Ma Đan này tản ra một vầng hào quang quỷ dị màu đỏ như máu, dường như bên trong đang ẩn chứa một loại lực lượng tà ác vô cùng.
Lý Thủy Đạo ngửi ngửi hai hơi, một luồng dược hương xông thẳng vào mũi.
Viên đan dược này tuyệt đối có thể lừa gạt được Ma Thiên Cương, chẳng qua lượng độc tính bên trong quá nhỏ, chưa chắc đã độc chết được đối phương. Dù sao Ma Thiên Cương kia cũng là tu sĩ của Ngũ Độc môn, đồng thời cũng tinh thông huyết độc, bởi vậy kháng tính đối với ngũ hành độc hay huyết độc của gã đều rất cao.
Viên đan dược này chỉ có thể độc chết một tu sĩ hoàn toàn không có căn cơ về độc tu như Hạ Nhược Tuyết mà thôi...
Lý Thủy Đạo cẩn thận đặt nó vào trong bình dược, trực tiếp nút chặt lại.
Muốn độc chết Ma Thiên Cương còn phải dùng đến thủ đoạn khác nữa...
Hắn lại lấy từ trong túi trữ vật ra một quyển ngọc sách khác. Trên sách ngọc có viết: bí thuật luyện đan Băng Thi Đan.
Hẳn là Ma Thiên Cương kia còn không thể chống cự được U Minh Hàn Độc, nếu có thể dung nhập Băng Thi Đan vào bên trong Hóa Huyết Ma Đan, có lẽ hắn sẽ tìm được cơ hội trực tiếp độc chết gã.
Muốn luyện chế Băng Thi Đan, cần phải băng thi bên trong trong Băng Sương động, dùng thi độc của nó tới luyện chế, mới có thể thành đan.
Mặt khác, Lý Thủy Đạo tu luyện Thái Âm Ngưng Sương Kiếm Quyết cũng cần một địa điểm đặc thù ‘dưới trăng sáng, trên núi tuyết’ mới có thể lĩnh ngộ được kiếm ý.
Hắn lập tức lấy bản đồ ra, nhìn chằm chằm vào vị trí của Băng Sương động trên Thúy Bình sơn...
Bên bờ Hắc Thủy hà vô cùng yên tĩnh...
Cơn gió lướt nhẹ, nước sông dập dềnh...
Cỏ cây thấp bé uốn cong lưng, phát ra tiếng xì xào rất nhỏ.
Hai bên bờ sông đều có một mảng cỏ xanh um, tiếp đó mới là một rừng cây rậm rạp...
Một nhóm tu sĩ đang bước chậm bên bờ. Người cầm đầu có thân hình cao lớn, dáng người cao ngất, mặc một bộ trường bào màu trắng, dẫn theo một đám tu sĩ của gia tộc đi tuần tra dọc theo bờ sông...
Đột nhiên, có một bóng người vô cùng nổi bật trực tiếp bước tới từ cánh rừng xa xa. Đó là một nữ tử mặc váy lụa dài màu đen, dáng người kiều diễm, khí chất thần bí.
Đôi mắt nàng thâm thúy mà lạnh lùng, chiếc váy dài màu đen nhẹ nhàng tung bay theo gió, mềm mại như u linh nhảy múa, mang đến cho người ta một loại cảm giác không thể nắm bắt được.
Người cầm đầu lập tức vung tay ngăn cản mọi người đang định tiến lên, khiến cả nhóm đứng yên tại chỗ, lặng lẽ chờ nữ tử nọ tới gần.
Mọi người không khỏi nín thở, cảnh giác mà chăm chú nhìn nàng.
Nữ tử mặc áo đen nọ đưa mắt quan sát cả đám người trước mặt hồi lâu, sau đó mới mở miệng dò hỏi: "Ngươi chính là Triệu gia Tam thiếu sao?"
Người cầm đầu tự tin trả lời: "Không sai, ta chính là Triệu Tam Hổ."
Nữ tử lập tức nhoẻn miệng cười đầy quyến rũ, lại dùng ngón tay trắng nõn như ngọc của mình tới vuốt ve mái tóc đen nhánh, sau đó mới mở miệng nói, nhưng trái với biểu cảm trên khuôn mặt nàng, giọng nói kia lại cực kỳ lạnh giá: "Tốt lắm, ta cũng không muốn giết lầm người!"
Vừa dứt lời, bàn tay vốn đang nhẹ nhàng vuốt tóc của nữ tử nọ, lập tức vung về phía đám người, chỉ thấy ba viên Huyết Tương Đan gào thét bay ra.
Bành, bành, bành ——Ba viên Huyết Tương Đan nổ tung giữa không trung, trực tiếp hóa thành một đám mây máu khổng lồ. Trong huyết vân tràn ngập khí tức huyết tinh nồng nặc, khiến người ta run rẩy, hãi hùng.
-truyện y y.pro-