Độc Tu (Bản Dịch)

Chương 517 - Chương 517: Nữ Tử Xa Lạ Giữa Đêm Trăng!

Chương 517: Nữ Tử Xa Lạ Giữa Đêm Trăng! Chương 517: Nữ Tử Xa Lạ Giữa Đêm Trăng!

-apptruyen-

Chiêu thứ ba, Hàn Thứ.

Kiếm chiêu của hắn lại biến ảo, trực tiếp mang theo khí tức rét lạnh thấu xương, mỗi lần đâm ra đều thấy hàn ý lạnh như băng bắn tới. Mũi kiếm như hàn băng đâm vào thân thể địch nhân, nhanh chóng đóng băng máu huyết.

Một chiêu này phối hợp với "băng thiềm hàn khí" sẽ khiến uy lực gia tăng lên gấp đôi!

Chiêu thứ tư, Lãnh Phong.

Kiếm chiêu của hắn trực tiếp nương theo cơn gió rét lạnh bên ngoài đâm tới, kiếm thế như gió vừa nhanh vừa mạnh, không gì sánh được.

Chiêu thứ năm, Băng Phách.

Kiếm chiêu của hắn ngưng tụ ra hồn phách của băng tuyết, một khi đánh trúng địch nhân, hàn khí trên mũi kiếm sẽ nhanh chóng xông tới, trực tiếp đóng băng thân thể địch nhân, khiến đối phương hoàn toàn mất đi năng lực hành động. Phảng phất như trong kiếm chiêu đang ẩn chứa một luồng lực lượng băng tuyết vô cùng vô tận, ầm ầm phun tới.

Một chiêu này khá là liền mạch với Băng Phách Hàn Lăng, thậm chí hai chiêu này còn có thể kết hợp với nhau tạo thành một chuỗi liên hoàn chiêu trí mạng.

Một chiêu cuối cùng, Sương Nguyệt.

Kiếm chiêu của hắn trở nên lạnh lẽo như sương giá, một khi lực lượng băng hàn mạnh mẽ bên trong được phóng thích ra ngoài, nó hoàn toàn có thể đóng băng hết thảy mọi thứ xung quanh kẻ địch. Kiếm thế mạnh mẽ mà sắc nhọn...

Đây là một chiêu có uy lực lớn nhất trong《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》, đặc tính của chiêu này khá thích hợp để dung hợp thành một thể với "Hàn Sương Băng Bạo".

《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》 và《 Thái Âm Ngưng Sương Kiếm Quyết 》 đều là kiếm quyết thuộc tính Thái Âm, nghĩa là ngay từ bản chất, chúng nó đã có thể hỗ trợ lẫn nhau rồi...

Lý Thủy Đạo tựa như một vị kiếm khách cô tịch bên trong thế giới băng tuyết, chỉ thấy bóng dáng hắn không ngừng bay múa trong gió lạnh, kiếm quang lập loè, hàn khí tràn ngập.

Hắn miệt mài diễn luyện sáu đại chiêu thức của《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》 đến tinh tường thấu hiểu, sau khi lý giải cặn kẽ, lại bóc tách chúng ra, trực tiếp dung hợp cùng với kiếm chiêu bên trong《 Thái Âm Ngưng Sương Kiếm Quyết 》...

...

Trên đỉnh núi tuyết, gió lạnh thấu xương.

Giữa đêm khuya trăng sáng treo cao, lại có một nữ tử mặc áo trắng, cầm theo thanh kiếm, lặng lẽ đi bộ giữa trời gió tuyết.

Nàng cũng tới nơi này để cảm ngộ kiếm ý.

Đao ý, kiếm ý, quyền ý, cũng giống như lực ngưng tụ của một gia tộc vậy, đều là thứ hư vô mờ mịt không thể nắm bắt được, nhưng nó lại chính là phần hạch tâm của một gia tộc, là tồn tại vượt qua lợi ích.

Một gia tộc muốn đoàn kết, nhất định phải có tín niệm.

Một môn công pháp muốn đạt đến cảnh giới đăng phong tạo cực, nhất định phải hóa thiên địa chi ý cho mình dùng.

Đương nhiên, nữ tử này đã lĩnh ngộ kiếm ý, nhưng kiếm ý càng sâu lại càng tốt, cũng giống như lực ngưng tụ của một gia tộc vậy, càng mạnh lại càng tốt.

Nói cách khác, tăng trưởng kiếm ý tuyệt không có cực hạn!

Đột nhiên, nữ tử nọ vội vàng dừng bước, kinh ngạc nhìn về phía xa.

Chỉ thấy bên cạnh vách núi đen, nơi ánh trăng chiếu xuống, đang có một bóng người cô độc hiện ra rõ mồn một.

Người nọ mặc áo xanh, cầm chặt thanh kiếm trong tay, ánh kiếm lập lòe như ánh trăng.

Kiếm pháp của người này độc đáo và tinh diệu, bên trong kiếm chiêu còn ẩn chứa một luồng lãnh ý vô tận. Hắn múa kiếm như nước chảy mây trôi, nhẹ nhàng mà linh động, tựa như đã hòa làm một thể với ánh trăng.

Là《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》?

Nữ tử nọ vừa liếc mắt một cái đã nhận ra môn kiếm pháp này, nhưng dường như kiếm pháp của đối phương có chút không giống nguyên bản, bên trong còn pha trộn với một loại kiếm pháp khác nữa.

Nàng lập tức bị kiếm pháp của đối phương hấp dẫn mà chậm rãi tới gần.

...

Dưới ánh trăng lạnh, trên đỉnh núi tuyết.

Lý Thủy Đạo dần dần tìm được một loại ý cảnh đặc biệt, khiến cho kiếm pháp của hắn càng ngày càng trở nên tinh khiết mà rét lạnh như băng.

Bóng dáng hắn vẫn miệt mài tung bay trong gió lạnh, kiếm quang lóe sáng, hàn khí ngập tràn. Hắn đã dung nhập tâm cảnh của mình vào trong kiếm chiêu, thậm chí dần dần hắn còn quên đi tất cả kiếm chiêu rồi...

Thay vào đó, một luồng kiếm ý mới sinh đã điều khiển toàn bộ kiếm chiêu của hắn. Vào thời điểm này, sát chiêu hay liên chiêu gì đó, đều không còn ý nghĩa nữa. Chỉ cần một luồng "Kiếm ý" đã đủ để chế ngự và điều khiển hết thảy rồi.

Ngay lúc Lý Thủy Đạo thu kiếm lại, hắn có thể cảm nhận được một loại trạng thái ăn khớp, phù hợp giữa kiếm và tâm, khiến cho cảm giác viên mãn tràn ngập trong lòng, mang theo dư vị ngân nga không dứt…

Nhưng đúng vào khoảnh khắc ấy, một giọng nữ lạnh lùng, kiêu ngạo đột ngột vang lên: "Hừ! Đúng là hoa hoè hoa sói."

Lý Thủy Đạo lập tức quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một người mặc áo trắng đang đứng cách đó không xa. Nàng cầm trong tay một thanh trường kiếm, đang đứng sừng sững bên trong gió tuyết.

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Kiếm ý giao phong.

Nữ tử nọ như một vầng trăng sáng cô tịch, lặng lẽ treo giữa trời đêm, Lý Thủy Đạo lại là ánh trăng lạnh lẽo và núi tuyết băng hàn giao hòa, tương chiếu.

"《 Lãnh Nguyệt Kiếm Quyết 》nên đơn giản, trực tiếp, đúng như câu nói hàn nguyệt treo cao, ánh trăng rọi xuống đất, không nơi nào không chiếu..." Nàng vừa nói, vừa rút thanh trường kiếm trong tay ra.

Thanh kiếm này toàn thân màu trắng bạc, vừa xuất hiện trên tay nàng đã như sống lại, nương theo động tác vung kiếm của nàng, nó lập tức phát ra từng tiếng vù vù sắc bén.

Nàng không thi triển kiếm chiêu, chỉ đơn giản là vung kiếm lên, chém ra vài đường cơ bản, lại thấy Lãnh Nguyệt kiếm khí như cuồng phong bão táp thi nhau cuốn tới!

Kiếm khí mãnh liệt, rét lạnh thấu xương, mang đến cho người ta một loại cảm giác áp bách thật sâu, nếu là tu sĩ bình thường, chỉ sợ đối phương đã bị loại kiếm khí này xé nát rồi, nhưng Lý Thủy Đạo vẫn đứng thẳng tắp, giống như một ngọn núi tuyết, mặc cho Lãnh Nguyệt kiếm quang đánh lên người, hắn cũng không hề có một chút phản ứng nào, thậm chí là y phục cũng không tổn hại.

Lại nói, bản thân môn công pháp《 Băng Thiềm Ngạnh Khí Công 》của Lý Thủy Đạo đã có đặc tính chịu đánh cực kỳ mạnh mẽ rồi, nhưng nếu thuần túy dùng Băng Thiềm Ngạnh Khí Công tới ngạnh kháng công kích, ít nhất cũng làm cho băng tuyết trên thân thể văng ra tung tóe, chật vật không chịu nổi.

Vấn đề là lúc này, kiếm ý đang điều khiển công pháp toàn thân hắn, khiến cho thân thể của hắn ngưng tụ lại, tựa như ngọn núi tuyết lạnh lẽo trơ trọi, mặc cho trăm ngàn luồng kiếm khí tập kích tới, vẫn có thể đứng sừng sững bất động ở nơi này.

-truyện yy. pro-

Bình Luận (0)
Comment